Để Ngươi Tiến Cung Làm Nằm Vùng, Không Có Cho Ngươi Đi Trêu Nữ Đế

Chương 215: Bắt Luyện Sương

Lãnh Hoa Niên vừa dứt lời, Bạch Luyện Sương đột nhiên phát hiện thế giới trước mắt mình thay đổi.
"Tiểu tử, đây là nơi nào? Đây căn bản không phải đế quốc Thanh Loan."
Bạch Luyện Sương cuối cùng cũng cảm thấy kinh hoảng, bởi vì nàng phát hiện tay mình bị Lãnh Hoa Niên nắm lấy thì căn bản không dùng được sức.
"Ngươi cũng coi như là lão giang hồ kiến thức rộng rãi, đoán xem đây là đâu?"
"Đây là tiểu thế giới của ngươi?"
"Ngươi quả nhiên thông minh."
"Sao có thể chứ? Ngươi mới bao nhiêu tuổi? Tu vi bao nhiêu?"
Bạch Luyện Sương thật sự không thể tin, cũng không muốn tin, nàng biết nếu đây là tiểu thế giới của Lãnh Hoa Niên thì điều đó có ý nghĩa thế nào.
"Tạo hóa còn phân biệt tuổi tác lớn nhỏ, tu vi cao thấp sao? Ha ha ha, ngươi lớn tuổi hơn ta nhiều, tu vi cũng rất cao, có tiểu thế giới của mình không?"
Lãnh Hoa Niên có chút ý tứ giết người tru tâm.
"Tiểu tử, ngươi muốn thế nào?"
"Ngươi chơi ta thế nào, ta liền chơi lại ngươi như vậy, không quá đáng chứ! Ngươi vừa rồi đánh ta nửa ngày, lát nữa ta muốn Vô Tình quất ngươi."
"Ngươi dám?"
Đầu óc Bạch Luyện Sương vẫn chưa phản ứng kịp.
"Ở trong tiểu thế giới của ta, ta chính là chúa tể, ngươi xem ta có dám không."
Bạch Luyện Sương còn muốn giãy giụa, Lãnh Hoa Niên đã tiện tay đập một chưởng lên mông nàng.
"Bốp!"
Đầu óc Bạch Luyện Sương lập tức trống rỗng, nàng từng chịu sự nhục nhã thế này bao giờ đâu, nàng muốn bóp chết Lãnh Hoa Niên, đáng tiếc tiểu thế giới bị Lãnh Hoa Niên hoàn toàn khống chế, nàng bị uy áp đại đạo của tiểu thế giới áp chế đến mức gần như không thể động đậy.
Vốn Bạch Luyện Sương cho rằng Lãnh Hoa Niên đập nàng một chưởng kia đã là giới hạn nàng có thể chịu đựng, nào ngờ đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Lãnh Hoa Niên vừa rồi ở bên ngoài tiểu thế giới, bị nàng đánh trọn một phút, giờ tình thế đảo ngược, hắn thế nào cũng phải đòi lại.
Một cảnh tượng khiến Bạch Luyện Sương không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra, Lãnh Hoa Niên cởi từng món quần áo của nàng ra, lát sau nàng đã trần như nhộng, Lãnh Hoa Niên cũng tự cởi đồ mình.
Bạch Luyện Sương cuối cùng cũng hiểu tên này muốn làm gì, đáng tiếc nàng bị đại đạo áp chế nên căn bản không thể động đậy.
"Ngươi dám? Nếu ngươi dám đụng vào ta, ta sẽ cùng sư muội ta giết sạch ngươi và đám nữ nhân của ngươi."
"Ta có gì mà không dám? Vừa rồi không phải ngươi chơi ta rất vui sao? Giờ đến lượt ta, ngươi từng có nam nhân chưa?"
"Đồ dê xồm! Chưa từng có nam nhân nào dám khinh nhờn ta."
"Không ngờ ngươi vẫn còn là bảo tàng, xem ra hôm nay ta vận khí không tệ, trúng số độc đắc rồi."
Lãnh Hoa Niên phát hiện Bạch Luyện Sương vẫn là Vân Anh chưa gả, đối xử với nàng cũng xem như cực kỳ ôn nhu, tuy nói muốn quất nàng, không thể không giữ lời, nhưng hắn đối đãi Bạch Luyện Sương không khác gì đối đãi nữ nhân của mình, đương nhiên giờ phút này Bạch Luyện Sương cũng đã thật sự trở thành nữ nhân của hắn.
"Ngươi thật dám. . ."
Lãnh Hoa Niên khiến Bạch Luyện Sương hoàn toàn sụp đổ tưởng tượng, hắn chỉ là một tên nhóc vắt mũi chưa sạch, lại dám chiếm đoạt thân trong sạch của nàng, nàng là phó cung chủ Lăng Tiêu cung, một tồn tại đỉnh cấp Đế Thần cảnh cơ mà.
"Ta là Lãnh Hoa Niên, rất vui được chiếm hữu ngươi. Nói đến đây, ta còn chưa biết khuê danh của ngươi đâu."
Mây tan mưa tạnh.
Lãnh Hoa Niên ôm Bạch Luyện Sương vào lòng, hai người nằm trên thảm cỏ xanh mượt, thân thể Bạch Luyện Sương vốn trắng nõn như băng tuyết, giờ đây nổi bật trên nền cỏ xanh lại càng giống như bạch ngọc không tì vết.
"Ngươi dám như vậy... Ngươi thật không sợ chết, không sợ sư muội của ta sao?"
"Bây giờ ngươi nói gì thì còn có thể thay đổi được sự thật ngươi là nữ nhân của ta sao?"
Một câu của Lãnh Hoa Niên khiến Bạch Luyện Sương hoàn toàn không nói nên lời. Đúng vậy, thân thể đã bị hắn chiếm đoạt, mọi sự đã rồi, đã là kết cục định sẵn.
Lãnh Hoa Niên yêu thích không buông tay mỹ nhân trong lòng.
"Ngươi còn chưa sờ đủ sao?"
Giọng điệu Bạch Luyện Sương có chút bất lực.
"Mỹ nhân như ngươi, quả thực là nữ nhân của nữ nhân, cực phẩm của cực phẩm, ta ôm ngươi thế nào, sủng ngươi ra sao, đều không đủ, chỉ là không biết tại sao tính tình ngươi lại tệ như vậy."
"Ngươi nhớ kỹ, lúc ta ra ngoài được chính là ngày ngươi mất mạng, còn có đám nữ nhân kia của ngươi."
"Ngươi thật đúng là mạnh miệng. Bây giờ ngươi là nữ nhân của ta, chẳng lẽ ngươi định giết cả chính mình sao?"
"Khốn kiếp."
Bạch Luyện Sương cuối cùng vẫn không nhịn được, giống như một tiểu nữ nhân, hung hăng cắn một cái lên cánh tay Lãnh Hoa Niên, để lại một vết răng thật sâu.
"Ngươi cắn thật là tròn, có phải không nỡ xa ta, muốn lưu lại dấu ấn trên người ta, để ta mãi mãi nhớ kỹ ngươi không?"
Vẻ mặt Lãnh Hoa Niên nhẹ nhõm, Thần Long thân thể của hắn rất bền bỉ.
"Đồ tự phụ!"
Trong lòng Bạch Luyện Sương thấy là lạ, ngẩng đầu nhìn Lãnh Hoa Niên tuấn tú lạ thường, dù đã thất thân với hắn, nhưng hận ý đối với hắn lại không sâu đậm như trước nữa, nàng không biết mình bị làm sao, nhưng nàng biết bản thân có gì đó không đúng.
"Đứng lên đi!"
Lãnh Hoa Niên dường như đột nhiên nhớ ra điều gì, đỡ mỹ nhân trong lòng đứng dậy.
Hai người không mảnh vải che thân, ngồi đối diện nhau trên đồng cỏ, Bạch Luyện Sương đưa tay che trước ngực, trên mặt ửng lên một áng mây hồng.
Lãnh Hoa Niên dùng hai tay nâng khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, khẽ hôn lên đôi môi mềm mại hồng nhuận của nàng, đây là lần đầu tiên Lãnh Hoa Niên hôn một nữ nhân sau khi đã chiếm được thân thể nàng.
Trước mất đi lần đầu, sau đó lại mất đi nụ hôn đầu, hai người nghĩ lại đều cảm thấy kỳ quái.
"Mau chóng tu luyện đi, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy mình sắp đột phá sao?"
Bạch Luyện Sương bây giờ cả người vẫn còn mơ hồ, nhất thời mất đi chủ kiến, Lãnh Hoa Niên nhắc tới chuyện này, nàng mới cảm giác được linh lực trong cơ thể đang bành trướng, đích xác như Lãnh Hoa Niên nói, có cảm giác sắp đột phá.
Đến Đế Thần cảnh, mỗi lần đột phá một tiểu cảnh giới đều phải tốn mấy chục năm, thậm chí mấy trăm năm thời gian.
Bạch Luyện Sương ngồi xếp bằng bắt đầu luyện hóa. . .
Lãnh Hoa Niên cũng bắt đầu luyện hóa xử nữ nguyên âm của Bạch Luyện Sương.
Sau một ngày, Bạch Luyện Sương từ Đế Thần cảnh tầng tám đột phá đến Đế Thần cảnh tầng chín, rồi đến viên mãn, tương đương với việc thoáng cái tăng lên hai tiểu cảnh giới.
Bạch Luyện Sương chậm rãi mở đôi mắt đẹp, không thể tin nổi mình đã đột phá đến Đế Thần cảnh viên mãn, nàng vốn tưởng rằng ít nhất cũng phải đợi thêm mấy trăm năm nữa.
Nàng phát hiện Lãnh Hoa Niên cũng đang nhắm mắt tu luyện, ngồi ngay đối diện nàng. Nàng nghiến chặt răng, nâng ngọc chưởng lên định đánh hắn một cái, nhưng sau hai hơi thở, nàng lại hạ tay xuống, sợ làm hắn tẩu hỏa nhập ma.
Khoảng nửa ngày sau, Lãnh Hoa Niên từ Chân Thần cảnh tầng tám đột phá đến Thiên Thần cảnh tầng một, trực tiếp phá vỡ đại cảnh giới.
Lãnh Hoa Niên mở mắt ra, phát hiện Bạch Luyện Sương đang nhìn hắn chằm chằm, như thể nhìn quái vật.
"Ngươi đang nhìn gì vậy?"
Lãnh Hoa Niên đưa tay ôm Bạch Luyện Sương vào lòng, không cách nào khác, xúc cảm của nữ nhân này quá tốt.
"Vì sao cảnh giới của chúng ta lại tăng lên nhiều như vậy?"
Sau khi trở thành nữ nhân của Lãnh Hoa Niên, Bạch Luyện Sương dường như cũng không còn kháng cự nhiều với những tiếp xúc thân thể này nữa.
"Ta tu luyện là song tu công pháp, chúng ta lần đầu song tu, đương nhiên sẽ có hiệu quả nghịch thiên."
"Khó trách cảnh giới của ngươi tăng nhanh như vậy, tuổi còn trẻ đã sắp lên đến tuyệt đỉnh, hóa ra là dựa vào song tu công pháp."
"Đúng vậy! Tất cả việc tăng cảnh giới của ta cơ bản đều dựa vào nữ nhân của mình, ngươi cũng không ngoại lệ. Bây giờ ngươi cũng là nữ nhân của ta, xử nữ nguyên âm của ngươi đã giúp ta thực hiện đột phá đại cảnh giới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận