Để Ngươi Tiến Cung Làm Nằm Vùng, Không Có Cho Ngươi Đi Trêu Nữ Đế

Chương 310: Ngươi yêu tinh kia

Mười mấy ngày không gặp, Dao Quang rất tưởng niệm Lãnh Hoa Niên, sự dịu dàng nồng thắm của nàng hoàn toàn nhấn chìm ái lang.
Sau khi hai người khôi phục lại bình tĩnh thì đã qua một lúc lâu.
"Nương tử, ngươi lòng như lửa đốt thế này, ngay cả bí mật kia cũng không để ý sao?"
"Trời lớn, đất lớn, phu quân lớn nhất."
Trên gương mặt xinh đẹp của Dao Quang, dư vị vẫn chưa tan đi, nàng rúc vào trong ngực ái lang, cảm thấy bí mật kia cũng không còn quan trọng như vậy nữa, có lẽ đây chính là nữ nhân chăng.
"Được rồi, ta nói cho ngươi nghe."
"Vâng."
"Đại quốc sư Dao Lâm của Huyễn Yêu đế quốc và Đại quốc sư Sắc Chi của Kỳ Lân Đế quốc, hai người cùng đến Khổng Tước tộc cướp đoạt thần khí Khổng Tước chi vũ.
Hai bên đã xảy ra ác chiến tại Khổng Tước thần điện, phụ hoàng và mẫu hậu của Hi Vân đều bị giết, hai vị đại quốc sư một chết một bị thương, Dao Lâm chết tại Khổng Tước thần điện, Sắc Chi sau khi trọng thương thì không rõ tung tích, Hi Vân may mắn thoát nạn."
"Còn có chuyện như vậy sao? Bảo sao Dao Lâm lại vô duyên vô cớ biến mất, ta còn tưởng rằng nàng muốn đi bí cảnh nên mất tích đâu."
"Nương tử, có phải Dao Lâm nhận lệnh của ngươi đến cướp đoạt thần khí Khổng Tước chi vũ của Khổng Tước tộc không?"
"Phu quân, ngươi cảm thấy ta, Dao Quang, là loại nữ nhân thấy bảo khởi ý đó sao?"
Lãnh Hoa Niên lắc đầu.
"Phu quân, nếu như nói trên thế giới này có thứ gì có thể khiến ta động lòng mà đánh mất bản tâm, vậy thì chỉ có thể là ngươi, những thứ khác dù quý giá đến đâu đối với ta mà nói đều không quan trọng."
"Nương tử, ta biết rồi."
"Phu quân, tin ta sao?"
"Ta vẫn luôn tin ngươi, ta cũng đã nói với Hi Vân, chuyện này không giống như việc ngươi sẽ làm."
"Phu quân hiểu ta, ta rất vui, những chuyện khác đều không trọng yếu."
"Vậy Dao Lâm là chuyện gì xảy ra?"
"Ai! Nàng là đường tỷ của ta, từ nhỏ đã tranh cường háo thắng, đáng tiếc nàng ấy luôn sống dưới cái bóng của ta. Việc ta kế thừa đế vị Huyễn Yêu đế quốc càng khiến nàng bị đả kích nặng nề, không ngờ nàng vì muốn lật bàn mà lại cùng Sắc Chi đi cướp đoạt thần khí của Khổng Tước tộc."
"Trước khi đi, nàng nói với ngươi là muốn đi bí cảnh thám hiểm sao?"
"Ừm, từ nhỏ đến lớn, cảnh giới của nàng luôn chỉ thấp hơn ta hai tiểu cảnh giới. Nàng nói đã tìm được thời cơ đột phá, muốn đi bí cảnh tìm cơ duyên, tiện thể thư giãn tâm tình một chút. Ta đã đồng ý với nàng, không ngờ nàng lại muốn đi làm chuyện xấu xa này."
"Vì sao nàng lại đi cùng Đại hộ pháp Sắc Chi của Kỳ Lân Đế quốc?"
"Ai! Đúng là oan nghiệt, hai người này từng cùng nhau thám hiểm bí cảnh mấy lần, kết quả là quan hệ trở nên không minh bạch."
"Hai nữ nhân?"
"Ừm! Việc này nói lạ thì cũng lạ, nói không lạ thì cũng không lạ. Chuyện tình cảm một khi đã đến thì không thể ngăn cản nổi, sá gì hồng thủy ngập trời phía trước."
"Hãn! Người đã mất rồi, chúng ta cũng không nên tìm hiểu chuyện riêng tư của các nàng nữa, chỉ là việc này đã gây ra tổn thương quá lớn cho Hi Vân."
"Nàng cũng thật sự cao tay, nhỏ tuổi như vậy đã đến Huyễn Yêu đế quốc làm nằm vùng, quả thật nàng đã làm được. Nếu không phải gặp được phu quân, đời này ta khó mà xoay người."
"Sau này ngươi không được hận nàng."
"Phu quân, vậy nếu nàng vẫn hận ta thì sao?"
"Hi Vân nếu biết rõ ngọn nguồn, chắc sẽ không như thế, nàng cũng không phải là người không nói đạo lý."
"Nếu như nàng vẫn không thuận theo, không chịu bỏ qua thì sao?"
"Vậy ta sẽ hung hăng quất nàng."
"Phu quân, người vẫn nên hung hăng quất ta đi."
Trong mắt Dao Quang sự mềm mại đáng yêu như sắp chảy thành nước.
"Ngươi đúng là yêu tinh!"
Lãnh Hoa Niên đưa tay vuốt sống mũi cao thẳng của Dao Quang, nàng còn phối hợp nhắm mắt nâng mặt lên, vẻ mặt cực kỳ dịu dàng ngoan ngoãn.
Lãnh Hoa Niên không thể không cùng nàng trải qua xuân phong lần nữa.
Hi Vân mang theo Huyễn Yêu Tứ Cơ đến lương đình trong vườn. Tứ Cơ có chút xấu hổ, tình huống gì đây? Nàng lại quay về rồi. Thải Lân ôm tâm thế ăn dưa cũng tới xem náo nhiệt.
"Bốn người các ngươi giỏi lắm, đổi chủ tử còn nhanh hơn thay váy áo. Cũng đúng, nàng là bệ hạ, ta cũng là bệ hạ, trong mắt các ngươi, ai cho các ngươi thịt ăn thì người đó là chủ tử."
"Bệ... Bệ hạ."
Huyễn Yêu Tứ Cơ không ngờ Hi Vân có thể lật ngược tình thế nhanh như vậy, xem ý tứ này, địa vị của nàng và Dao Quang cũng không hề thua kém nhau. Các nàng từ đáy lòng bội phục nữ nhân này.
"Thôi, các ngươi cũng không có lựa chọn, ta không trách các ngươi."
"Tạ, bệ hạ!"
Tứ Cơ như trút được gánh nặng.
"Còn gọi ta là bệ hạ, lát nữa Dao Quang nghe được lại không vui."
"Người vốn dĩ là bệ hạ của chúng thần mà!"
"Vậy Dao Quang thì sao?"
"Nàng... cũng là bệ hạ của chúng thần."
"Trời không có hai mặt trời, nước không có hai vua, lẽ nào các ngươi muốn Huyễn Yêu đế quốc xuất hiện hai nữ đế hay sao?"
"Cũng có thể, dù sao hai vị bệ hạ đều là nữ nhân của Lãnh Hoa Niên, chỉ cần Lãnh Hoa Niên đồng ý, mọi chuyện đều dễ nói."
Yêu Cơ được xem là người khéo léo nhất trong Tứ Cơ, cũng giỏi nhìn mặt nói chuyện.
"Yêu Cơ, ngươi có ý gì, lẽ nào vận mệnh của ta và Dao Quang còn phải do Lãnh Hoa Niên quyết định hay sao?"
Tứ Cơ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cái này diễn biến không đúng lắm, không phải Hi Vân gọi Lãnh Hoa Niên là phu quân sao?
"Xì, từng người chỉ biết diễn kịch."
Thải Lân đứng một bên nhìn không được nữa, nàng đối với năm người này đều không có hảo cảm.
"Ngươi có phải da bị ngứa rồi không, có muốn bị thu thập một trận nữa không?"
Mị Cơ rục rịch.
"Ngươi dám? Bản công chúa là người Lãnh Hoa Niên quan tâm nhất, các ngươi ai dám động đến ta."
"Ồ! Tiểu nha đầu, ngươi lấy tự tin ở đâu ra vậy."
Hi Vân sao có thể chịu được chuyện này, mình vừa mới nhận được sự sủng ái cực lớn từ Lãnh Hoa Niên, hiện tại nàng ngay cả Dao Quang còn chẳng coi vào đâu, huống hồ là tiểu nha đầu Thải Lân này.
"A! Ta hiểu rồi, Hi Vân, là ngươi bảo Yêu Cơ và Mị Cơ đi giết ta phải không?"
Thải Lân cũng coi như cực kì thông minh.
"Phải thì thế nào, nếu không phải Hoa Niên không cho ta động thủ với ngươi, ngươi giờ này đã là người chết rồi. Tội nghiệt mà Kỳ Lân tộc các ngươi đã gây ra, giết ngươi cũng không đủ hoàn trả."
"Kỳ Lân tộc chúng ta làm sao?"
Thải Lân bị Hi Vân nói làm cho không hiểu ra sao.
"Ngươi cứ về hỏi cha mẹ ngươi, hỏi Sắc Chi xem, bọn họ đã làm những gì đi."
"Sắc Chi Đại hộ pháp? Ta chưa từng gặp, nghe nói đột nhiên biến mất không tung tích, chuyện này thì liên quan gì đến nàng?"
"Không có gì để nói với tiểu nha đầu nhà ngươi, tóm lại sau này ngươi tránh xa ta một chút, nếu không thì cẩn thận ta đánh ngươi."
"Ngươi dám? Nếu ngươi đánh ta, ta sẽ gọi Hoa Niên ca ca đánh vào mông ngươi."
"Tiểu nha đầu nhà ngươi, miệng lưỡi thật đúng là cứng rắn."
"Bệ hạ, có muốn giáo huấn nàng một trận không."
Kiều Cơ thấy Thải Lân bất kính với Hi Vân như vậy, không giữ được bình tĩnh.
"Thôi được rồi, nàng dù sao cũng là cục cưng tâm đầu nhục của người nào đó."
Hi Vân phất phất tay, thấy ba người kia đều rất sôi nổi, chỉ riêng Mị Cơ đứng một bên không nói gì, bộ dạng có chút tâm thần không tập trung, nàng nhìn kỹ lại, trong lòng khẽ run lên.
"Mị Cơ, sao ngươi lại đột phá đến Đế Thần cảnh tứ tầng rồi?"
Lời của Hi Vân khiến ba người còn lại kinh hãi, mấy ngày nay Mị Cơ che giấu tu vi, ba người họ còn chưa phát giác điều gì khác thường. Bị Hi Vân nói toạc ra, cả ba ánh mắt đều đổ dồn vào Mị Cơ, khiến nàng như có gai sau lưng.
"Ngươi đã phá thân rồi."
Câu nói của Hi Vân càng như dấy lên sóng lớn ngập trời.
"Có phải là cùng hắn không?"
Hi Vân lập tức liên tưởng đến Lãnh Hoa Niên, có thể khiến Mị Cơ đột phá hai tiểu cảnh giới trong thời gian ngắn như vậy, ngoài việc song tu với Lãnh Hoa Niên ra, còn có thể có phương pháp nào khác chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận