Để Ngươi Tiến Cung Làm Nằm Vùng, Không Có Cho Ngươi Đi Trêu Nữ Đế

Chương 764: công chúa đồ cưới

"Nhưng phu quân của ngươi một kiếm đã chém chết Ngao Ngạo, chẳng khác nào đã cứu mạng cả ngươi và ta, ngươi gả cho một bậc cái thế anh hùng như vậy, cũng không tính là ủy khuất ngươi đâu nhỉ?"
"Thế nhưng là mẫu hậu, ta và hắn trước đây đều chưa từng gặp qua, cũng chưa từng tiếp xúc, ta vừa tỉnh lại, mẹ liền muốn con gả cho hắn, làm sao con gả được đây?"
"Ngươi chỉ cần biết hắn là một cái thiên đại bảo tàng là được rồi, Nam Hải chúng ta có hắn, từ đây sẽ xưng bá tứ hải."
"Mẫu hậu, hắn lợi hại đến vậy sao? Phải chăng mẹ đã đánh giá hắn quá cao rồi?"
"Không phải đánh giá cao, mà là còn đánh giá thấp hắn. Một người có thể đi vào Âm Gian, dám giành người với cả Diêm Vương, chắc chắn không phải phàm nhân."
"Mẫu hậu, mẹ đánh giá về hắn thật cao."
"Mẹ là người từng trải, Tiểu Thất Nhi nhất định phải tin tưởng ánh mắt của mẹ. Hơn nữa, dung mạo khí chất của hắn cũng thuộc hàng siêu quần bạt tụy. Trước đây ta luôn lo lắng không ai xứng với Tiểu Thất Nhi nhà chúng ta, lần này thì tốt rồi, ta có thể yên tâm."
"Thế nhưng con nên chung sống với hắn như thế nào đây?"
"Dần dần sẽ quen thôi, tiếp xúc vài lần tự nhiên sẽ quen. Con cứ thử kết giao với hắn xem sao."
"Mẫu hậu đã gả con cho hắn rồi, con cũng không còn lựa chọn nào khác."
"Con còn muốn lựa chọn gì nữa? Thân ở trong phúc nên biết phúc. Nam nhân vừa có dung mạo vừa có tu vi vốn đã ít, huống chi Lãnh Hoa Niên lại là một nam nhân sâu không lường được. Tiểu Thất Nhi, mẹ trịnh trọng dặn dò con một câu, phải biết trân trọng."
"Con biết rồi!"
"Tiểu Thất Nhi, cùng mẹ về gặp phụ vương và các Vương huynh của con đi."
"Bọn họ có biết chuyện con sống lại không ạ?"
"Chưa biết, ta cũng không dám nói cho họ biết, sợ Lãnh Hoa Niên lừa gạt. Lần này có kết quả rồi, vừa hay trở về cho bọn họ một niềm vui lớn bất ngờ."
"Mẫu hậu, vậy chúng ta về ngay bây giờ nhé? Có muốn dẫn hắn cùng về không?"
"Con cứ hỏi xem sao, sau này hắn chính là phu quân của con đấy."
"A!"
Long Hậu tìm đến Lãnh Hoa Niên, đưa một chiếc nhẫn trữ vật vào tay hắn.
"Hoa Niên, đây là thiên tài địa bảo và những bảo vật hiếm có đưa cho ngươi. Ta đã chọn lựa suốt ba ngày trong bảo khố Long Cung, đều là cực phẩm. Coi như là thù lao ngươi cứu Tiểu Thất Nhi, cũng coi như là đồ cưới của nó. Sau này ngươi phải đối xử thật tốt với Tiểu Thất Nhi."
"Nhạc mẫu đại nhân xin hãy yên tâm, ta sẽ đối xử thật tốt với Thất Thất."
"Ta và Tiểu Thất Nhi muốn về Nam Hải Long Cung, ngươi cũng về cùng chúng ta đi. Phụ vương của nàng và mấy vị huynh trưởng, ngươi cũng nên gặp mặt họ một lần."
"Đó là lẽ đương nhiên, ta sẽ theo nhạc mẫu đại nhân và Thất Thất về Long Cung ngay đây."
Ngao Thất Thất lườm Lãnh Hoa Niên một cái, Lãnh Hoa Niên có chút khó hiểu nói:
"Nương tử vì sao lại nhìn ta như vậy?"
"Ngươi gọi thân mật như vậy làm gì?"
"Nàng là nương tử của ta, ta gọi nàng là Thất Thất chẳng phải rất thuận miệng sao? Nếu nàng không thích, vậy sau này ta sẽ không gọi nữa."
"Hừ!"
Ngao Thất Thất hừ lạnh một tiếng.
"Thất Thất, nếu nàng cảm thấy gả cho ta là ủy khuất nàng thì cứ nói, chúng ta cứ dừng lại ở đây thôi, dù sao dưa hái xanh không ngọt."
Ngao Thất Thất quay mặt đi chỗ khác, vẻ mặt lạnh lùng.
"Thôi nào, hai đứa vợ chồng trẻ này có phải là khắc khẩu không vậy, sao vừa ở cùng nhau đã đấu khẩu rồi?"
"Mẫu hậu......"
Ngao Thất Thất muốn nói lại thôi.
Mộng Âm tiến lên kéo lấy cánh tay Lãnh Hoa Niên, thản nhiên như chốn không người hôn lên má hắn một cái.
"Ai! Mấy đứa nhỏ này, đều là người một nhà cả, sao lại phải hờn dỗi làm gì chứ? Ngày tháng sau này còn dài mà."
"Long Hậu yên tâm, Thất Thất muội tử chẳng mấy chốc sẽ bị phu quân ta chinh phục."
Ngao Thất Thất híp mắt liếc nhìn Mộng Âm, không nói gì.
Lãnh Hoa Niên thấy vậy nhíu mày nói:
"Ngao Thất Thất, sao cứu mạng ngươi rồi mà ta với Mộng Âm lại như mắc nợ ngươi thế này? Ta có lời muốn nói trước, mặc dù ngươi đã được cứu sống, nhưng linh hồn chi ấn trong người ngươi vẫn chưa được giải trừ hoàn toàn. Nói cách khác, trong khoảng thời gian này, ngươi có thể phát độc và mất đi ý thức bất cứ lúc nào."
"Cái gì? Hoa Niên, độc của Tiểu Thất Nhi vẫn chưa giải hoàn toàn sao?"
"Chưa, nàng không phải trúng độc thông thường trong cơ thể, nàng trúng phải là linh hồn chi độc, rất khó giải trừ."
"Hoa Niên, vậy linh hồn chi độc này, rốt cuộc có giải được không?"
"Giải thì hẳn là có thể giải, nhưng thời gian cần thiết có thể sẽ rất dài."
"Cần bao lâu?"
"Khó nói lắm, dù sao cũng là linh hồn chi độc. Vận khí tốt thì có lẽ vài ngày là giải hết, cũng có lẽ phải mất mấy năm, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng độc này sẽ đi theo nàng cả đời."
Long Hậu và Ngao Thất Thất đều rơi vào trầm mặc. Có lẽ vài ngày, có lẽ cả một đời, sự khác biệt này thật sự là một trời một vực.
"Hoa Niên, ngươi nhất định sẽ có biện pháp tốt, phải không?"
Long Hậu thương con gái, lòng nóng như lửa đốt, một tay liền nắm lấy cổ tay Lãnh Hoa Niên.
"Biện pháp thì ta sẽ nghĩ, nhạc mẫu đại nhân không cần lo lắng."
"Bản cung sao có thể không lo lắng được? Linh hồn chi độc này khiến Tiểu Thất Nhi đau đớn vạn phần không nói, lỡ như nó trở nên nghiêm trọng, lại có nguy hiểm đến tính mạng thì phải làm sao?"
"Ừm!"
Lãnh Hoa Niên nhẹ gật đầu.
"Hoa Niên, Thất Thất là nương tử của ngươi, ngươi phải cứu nàng, chữa khỏi cho nàng."
Long Hậu kéo tay Lãnh Hoa Niên không chịu buông ra.
"Ta cũng muốn coi nàng là nương tử, chỉ là không biết nàng có nguyện ý làm nương tử này không thôi?"
"Yên tâm, hôm nay về sẽ để phụ vương nàng làm chứng, cho hai ngươi chính thức kết thành phu thê."
"Nhạc mẫu đại nhân, sao cũng được ạ. Tính ta vốn dễ nói chuyện, nếu Thất Thất nguyện ý, vậy nàng sẽ là nương tử của ta. Nếu nàng không muốn, ta cũng không miễn cưỡng."
"Ngươi đã gọi ta là nhạc mẫu rồi, con rể nhà ngươi còn muốn chạy sao?"
Long Hậu thấy thái độ của nữ nhi bảo bối không mấy tích cực, nàng sốt ruột đến mức hận không thể tự mình ra tay.
Trong bầu không khí kỳ quái này, nhóm bốn người trở lại Nam Hải Long Cung.
Nam Hải Long Vương Ngao Liệt đang cùng sáu người con trai nghị sự tại Long Cung, không phải nhằm vào Đông Hải, cũng không phải bàn về Lãnh Hoa Niên. Mấy ngày trước, lúc Long Hậu trở về lấy thiên tài địa bảo, nàng căn bản không hề nói cho mọi người biết chuyện Lãnh Hoa Niên chém chết Ngao Ngạo và chuyện Lãnh Hoa Niên sắp làm Ngao Thất Thất sống lại. Nàng muốn đợi thời cơ thích hợp mới công bố những tin tức động trời này.
"Tiểu Thất Nhi!"
Long Vương Ngao Liệt đang nói đến đoạn cao trào, chợt nhìn thấy Ngao Thất Thất, tưởng rằng mình nhìn nhầm, nhưng vẫn nhanh chóng đứng bật dậy từ trên long ỷ.
"Thất muội!"
Sáu vị vương tử cũng đồng thanh kêu lên.
Ngao Liệt từ từ đi tới bên cạnh Long Hậu, dụi dụi mắt, nói:
"Vương hậu, đây... đây là Tiểu Thất Nhi nhà chúng ta phải không?"
Hắn có chút không dám tin, dù sao Ngao Thất Thất đã chết gần trăm năm rồi.
"Phụ vương!"
Theo tiếng gọi "Phụ vương" của Ngao Thất Thất, Ngao Liệt lập tức nước mắt lưng tròng, sáu vị vương tử cũng vây lại.
Lúc này, ngay cả Lãnh Hoa Niên và Mộng Âm cũng bị bọn họ vây vào giữa.
"Vương hậu, hai vị này là?"
Ngao Liệt nhìn thấy bên cạnh còn có hai người lạ, bèn tò mò hỏi.
"Đây là Lãnh Hoa Niên, chính là hắn đã cứu Tiểu Thất Nhi. Hiện giờ hắn là phu quân của Tiểu Thất Nhi."
"Cái gì?"
Bảy cha con đồng thanh kêu lên.
Lãnh Hoa Niên chắp tay với Ngao Liệt, nói:
"Chào nhạc phụ đại nhân!"
Sau đó lại chắp tay với mấy vị vương tử, nói:
"Chào các vị Vương huynh!"
Long Vương Ngao Liệt và sáu vị vương tử nhất thời còn chưa kịp hoàn hồn. Ngao Thất Thất chết cả trăm năm, sao vừa tỉnh lại đã có cả phu quân thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận