Để Ngươi Tiến Cung Làm Nằm Vùng, Không Có Cho Ngươi Đi Trêu Nữ Đế

Chương 110: Thiên Cơ nữ thần

Chương 110: Thiên Cơ nữ thần
"Đồ ngốc, ngươi đúng là đồ háo sắc!"
Phụ nữ đều là loài động vật kỳ lạ, Yêu Hậu cũng không ngoại lệ. Nếu như trước kia có ai nhìn nàng với vẻ mất hồn mất vía, nàng nhìn chỉ thấy chán ghét, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ si mê của Lãnh Hoa Niên đối với nàng, trong lòng lại tràn đầy thỏa mãn và ngọt ngào, nàng cảm thấy mình đã thay đổi.
"Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, huống hồ nương tử cũng không phải mỹ nhân bình thường, mà là người có dáng vẻ đẹp nhất trên đời này, ta ngắm nhìn nương tử tựa như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ không tì vết."
"Lời này của ngươi tốt nhất đừng để những nữ nhân khác của ngươi nghe được."
Khóe miệng Yêu Hậu cong lên một đường vòng cung, không có nữ nhân nào không thích nghe nam nhân mình ái mộ ca ngợi mình.
"Những nữ nhân của ta đều rất đẹp, nhưng Dao Quang đúng là một trong hai người đẹp nhất."
"Người còn lại là ai?"
Yêu Hậu lập tức hứng thú hẳn lên.
"Bây giờ ta không nói trước, đợi khi ngươi nhìn thấy sẽ biết."
"Phu quân, có phải ngươi đang muốn dẫn dắt ta mau chóng gặp mặt các nàng hay không?"
"Không có, theo kế hoạch của ta, sớm nhất cũng phải đến lúc phi thăng ta mới có thể tập hợp các ngươi lại, sau đó cùng nhau lên Thiên giới."
"Làm thế nào ngươi mới có thể mang bọn ta đi cùng?"
"Thực ra ta vẫn chưa nghĩ ra, rồi sẽ có cách thôi."
Câu nói của Yêu Hậu ngược lại làm Lãnh Hoa Niên khó xử, hắn một mực nói muốn dẫn các nữ nhân của mình cùng phi thăng, nhưng đến lúc đó làm sao mang các nàng đi đây?
"Đây không phải là chuyện trông chờ vào vận may, ta thừa nhận ngươi có khí vận gia thân, gặp chuyện đều có thể gặp dữ hóa lành, nhưng việc phi thăng này vẫn phải chuẩn bị cho tốt, nếu không tất cả chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm."
"Nương tử, nói về kinh nghiệm thì chắc chắn là ngươi nhiều hơn ta, ngươi có đề nghị nào hay không?"
"Nếu như chỉ một mình ngươi phi thăng thì không cần nghĩ nhiều chuyện khác, còn nếu ngươi muốn dẫn chúng ta cùng phi thăng, vậy thì ngươi phải tìm cách mang chúng ta theo trên người ngươi chứ."
"Đúng vậy! Ta làm thế nào để mang các ngươi theo trên người được?"
"Ta có thể nghĩ ra hai phương pháp, một là mượn dị bảo, loại dị bảo có thể chứa đựng sinh linh."
"Bảo vật vừa có không gian lại vừa có thể cho người ở bên trong sao?"
"Ừm!"
"Cái này không dễ tìm, phương pháp còn lại là gì?"
"Ngươi đạt đến đỉnh phong Đế Linh cảnh, sau đó mở ra tiểu thế giới của riêng mình."
"Tiểu thế giới? Giải thích thế nào?"
Lãnh Hoa Niên không hiểu gì cả.
"Đó là mở ra một thế giới ngay trong cơ thể ngươi. Thế giới này có thể rộng lớn vô hạn, thậm chí còn lớn hơn cả Hư Linh đại lục rất nhiều. Bên trong có sông núi biển hồ, mặt trời mặt trăng tinh tú, mọi thứ đầy đủ. Người thân của ngươi có thể vào đó sinh sống, dù sống ở đó bao lâu cũng không có vấn đề gì."
"Còn có thứ thần kỳ như vậy sao?"
Lãnh Hoa Niên lộ vẻ ao ước.
"Chỉ có người đại vận khí mới có cơ hội mở ra tiểu thế giới trong cơ thể. Người có thể khai mở tiểu thế giới thuộc hàng phượng mao lân giác, dù là đại năng trên Thiên giới cũng không có mấy người làm được. Ta đã gần đến Đế Thần cảnh, Thiên Thần cảnh mà ngay cả bóng dáng của tiểu thế giới cũng chưa chạm tới."
"Ai! Thế chẳng phải là nói ta không có cơ hội nào sao? Nơi này vẫn chỉ là Hư Linh đại lục."
"Vậy cũng chưa chắc, phu quân, ta rất coi trọng ngươi."
Lãnh Hoa Niên nở một nụ cười gượng gạo với Yêu Hậu.
"Nương tử, ta cứ tưởng chỉ có ta mới có thể dỗ ngon dỗ ngọt làm ngươi vui, không ngờ ngươi cũng có thể dỗ ta như vậy."
Lãnh Hoa Niên ôm Yêu Hậu vào lòng, mặc kệ có đại vận khí hay không, có nữ tử tuyệt sắc thế này trong lòng, những chuyện khác cũng chẳng buồn lo lắng nữa.
"Phu quân, ta tuy là Huyễn Yêu Nữ Đế, nhưng ta còn có một biệt hiệu khác, ngươi có muốn biết biệt hiệu của ta là gì không?"
"Là gì?"
"Thiên Cơ nữ thần."
"Nghe hay đấy! Có ý nghĩa gì?"
"Ý là nhìn thấu thiên cơ. Pháp thuật ta tu hành tên là Thiên Cơ Thuật. Ngươi đoán xem tại sao thái độ của ta đối với ngươi lại khác biệt với người khác?"
"Ngươi có thể đoán trước tương lai sao?"
"Không phải dự đoán! Mà là nhìn thấu. Có điều bây giờ đã chuyển thế trùng sinh, kém xa trước kia, nhưng phần lớn ký ức kiếp trước của ta vẫn còn."
"Chuyển thế trùng sinh mà vẫn giữ được ký ức kiếp trước, làm sao làm được vậy?"
"Cũng là nhờ Thiên Cơ Thuật. Thực ra, từ sớm tại Huyễn Yêu đế quốc ta đã nhìn thấu kết cục của mình, và cả ngươi nữa."
"Ta ư! Lúc đó ngươi đã nhìn thấu ta là phu quân tương lai của ngươi rồi sao?"
"Đúng là như vậy. Cho nên khi mới gặp ngươi ta cũng không có ác cảm, ngược lại còn rất tò mò."
"Nhưng có lúc lời nói của ngươi cũng khá chọc tức người khác, như hôm nay đã làm ta không thoải mái lắm."
"Ai bảo ngươi lâu như vậy không quay lại lần nào. Ta đã xem ngươi như phu quân trong tiềm thức, vậy mà ngươi lại cùng nữ nhân khác hoa tiền nguyệt hạ. Ta đường đường là Thiên Cơ nữ thần, Huyễn Yêu Nữ Đế, sự giãy giụa và kháng cự trong lòng ta, ngươi có hiểu không?"
"Được rồi, ta thật lòng thích nương tử, là kiểu thích rất rõ ràng."
"Ngươi thích ta thật sao? Ngươi chỉ thèm muốn thân thể của ta thôi."
"Khác nhau chỗ nào chứ? Tình yêu đẹp nhất chính là thể xác và tinh thần giao hòa, yêu cuối cùng chính là chiếm hữu."
Lãnh Hoa Niên không nhịn được hôn lên đôi môi thơm mọng nước của Yêu Hậu. Trên người Yêu Hậu có một mùi thơm mê người, hai người quấn quýt say mê hồi lâu.
Đợi khi tỉnh táo lại, Yêu Hậu chỉ cho Lãnh Hoa Niên một con đường mới.
"Hãy đến Tây Diễm vương quốc một chuyến đi, nơi đó có lẽ sẽ trở thành phúc địa của ngươi."
"Ừm!"
"Phu quân, ngươi không hỏi gì mà đã đồng ý với ta rồi sao?"
"Ngươi là nương tử của ta, sao có thể hại ta được. Ngươi từng là Thiên Cơ nữ thần, tuy bây giờ không còn như xưa, nhưng 'chết gầy Lạc Đà so ngựa lớn', ta không tin ngươi thì tin ai?"
"Được, nơi đó có thể có cơ duyên của ngươi, hãy đi một chuyến đi."
"Vậy Vạn Thú sơn mạch này liền giao cho nương tử, chỉ là phải làm vất vả ngươi rồi."
"Ai bảo ta là Yêu Hậu chứ. Có điều chút việc này đều là chuyện nhỏ, ta có thể nắm giữ toàn bộ Huyễn Yêu đế quốc, quản lý cái Vạn Thú sơn mạch nho nhỏ này đâu có khó khăn gì."
"Vậy ta đi đây!"
Lãnh Hoa Niên lại ôm Yêu Hậu vào lòng. Người có thể khiến hắn quyến luyến như vậy, ngoài Cẩm Sắt ra thì chính là Yêu Hậu. Không còn cách nào khác, Yêu Hậu thực sự quá đẹp.
"Chúc phu quân một đường thuận lợi, tạo hóa ngập trời."
"Còn chưa rời đi mà đã bắt đầu nhớ nương tử của ta rồi."
"Không ngờ ngươi lại quyến luyến ta như vậy, cứ thế này thì ngươi không đi nổi mất."
"Nương tử, nếu ta rời đi, ngươi sẽ nhớ ta chứ?"
"Ngươi nói xem? Tình yêu là hai chiều, đều sẽ có cảm ứng."
Sau nụ hôn cuối cùng, Lãnh Hoa Niên vẫn kiên quyết từ biệt rời đi.
Vảy Ảnh Kiếm chở Lãnh Hoa Niên bay trên không trung. Đây là lần đầu tiên hắn cứ thế đi đến một nơi mà không rõ mục đích.
Tây Diễm vương quốc nằm ở phía tây nam của Hư Linh đại lục. Lãnh Hoa Niên muốn đến Tây Diễm vương quốc, chẳng khác nào phải từ Vạn Thú sơn mạch quay về phương nam, giữa đường còn phải bay qua không phận Đại Ương đế quốc. Lãnh Hoa Niên không dừng lại thêm, bay thẳng đến Tây Diễm vương quốc.
Lãnh Hoa Niên nghĩ rằng việc trực tiếp vào vương cung Tây Diễm không thỏa đáng lắm. Hắn và Tây Diễm Vương Viêm Tái Kiến Nhật chẳng có giao tình gì, lại còn là tình địch với hai vị vương tử. Tiểu công chúa Viêm Diễm Diệc thì lại vô cùng xinh đẹp động lòng người, gặp được một lần cố nhiên là tốt, nhưng lại chẳng biết công chúa ở đâu, thật bất tiện.
Lãnh Hoa Niên càng nghĩ, người thích hợp nhất chỉ có Đại Hồng Lư Lạc Thượng. Lão đầu kia tài trí hơn người, lại khá tán thưởng tài năng của mình. Nghĩ đến đây, Lãnh Hoa Niên bay thẳng đến Hồng Lư Tự.
Có điều, dọc đường đi, người qua đường thần sắc vội vã, toàn bộ vương thành Tây Diễm dường như đang chìm trong một loại khủng hoảng nào đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận