Để Ngươi Tiến Cung Làm Nằm Vùng, Không Có Cho Ngươi Đi Trêu Nữ Đế

Chương 326: Lẫn nhau biểu yêu thương

"Nghe ý tứ này của ngươi, còn có nữ nhân khác tiến vào tiểu thế giới của ngươi?"
"Ừm, kỳ thực ta có không ít nương tử, không biết Như Ý tỷ tỷ có để ý không?"
"Nam nhân có tam thê tứ thiếp cũng coi như bình thường, vẫn là phải xem bản lĩnh đi, nếu là bậc đế vương, hậu cung ba ngàn mỹ nữ cũng thuộc về bình thường."
"Vậy Như Ý tỷ tỷ nhìn xem ta có phải là người bình thường không?"
"Đệ đệ dĩ nhiên không phải người bình thường, chỉ là không biết đệ đệ có bao nhiêu hồng nhan tri kỷ?"
"Rất nhiều rất nhiều, mặc dù không sánh được với đế vương, nhưng chắc hẳn là vượt ngoài sức tưởng tượng của Như Ý tỷ tỷ."
"A, đều có những ai vậy, nói cho tỷ tỷ nghe một chút."
"Kỳ thực ta phi thăng từ hạ giới lên, lúc đến mang theo mấy vị nữ đế và công chúa, phi thăng tới Lục Vực lại làm quen mấy vị hồng nhan tri kỷ, hai vị nữ đế của Huyễn Yêu đế quốc là Dao Quang và Hi Vân, Thanh Loan nữ đế, lão tổ Long tộc Long Phiêu Phiêu, lão tổ Lăng Tiêu cung Bạch Linh Tịch, cung chủ Bạch Giác Quỳnh, sư tỷ của cung chủ là Bạch Luyện Sương, thánh nữ Lý Mộng Thiến, Đại hộ pháp Vô Cực tông Liễu Diệp, tiểu công chúa Liễu Nhứ Nhi... Ngoài ra còn một vài người nữa."
Miệng anh đào nhỏ nhắn của Tân Như Ý càng há càng lớn, điều này hoàn toàn vượt xa cực hạn tưởng tượng của nàng. Có một hai nữ đế, công chúa, nàng cảm thấy cũng bình thường, dù sao với tầm mắt cao như vậy của nàng, lần đầu tiên đã có thể nảy sinh hảo cảm với hắn, huống hồ người khác, thế nhưng Long Phiêu Phiêu, Bạch Linh Tịch là hạng người nào chứ?
"Hoa Niên đệ đệ, theo ta biết, Long Phiêu Phiêu và Bạch Linh Tịch không phải đang trấn áp Đọa Lạc Thiên Ma ở dưới Vân Quan Tuyết Sơn của Lăng Tiêu cung sao?"
"Không sai, các nàng đã đợi ở dưới Vân Quan Tuyết Sơn suốt mười vạn năm, mãi đến khi ta đến, mới giải cứu các nàng ra, sau đó các nàng thuận lý thành chương trở thành nữ nhân của ta."
"Chẳng trách, không đúng, các ngươi đều ra ngoài rồi, vậy Đọa Lạc Thiên Ma thì sao?"
"Như Ý tỷ tỷ, làm gì có Đọa Lạc Thiên Ma nào, chẳng qua chỉ là một hiểu lầm mà thôi. Đọa Lạc Thiên Ma thật ra là Yêu Nguyệt nữ hoàng đến từ Thiên Ma Tinh."
"Yêu Nguyệt nữ hoàng?"
"Ừm! Năng lượng của Thiên Ma Tinh cạn kiệt, nàng vì tinh cầu của mình mà khắp nơi tìm kiếm đường ra, cuối cùng vô tình đến Lục Vực. Sau hàng loạt chuyện trời xui đất khiến, nàng bị xem là Đọa Lạc Thiên Ma, bị tứ đại lão tổ của tứ đại tông môn trấn áp dưới Vân Quan Tuyết Sơn."
"Bốn vị lão tổ của tứ đại tông môn đều còn sống sao?"
"Khai tông tổ sư của Vô Cực tông là Liễu Tông Nguyên chết rồi, cung chủ đời đầu tiên của Thiên Đạo Cung các ngươi cũng đã chết, chỉ còn lại Bạch Linh Tịch và Long Phiêu Phiêu."
"Ai! Tất cả đều là thiên ý, không ngờ hành động vĩ đại oanh oanh liệt liệt ban đầu của tứ đại lão tổ lại là một vụ Đại Ô Long."
Tân Như Ý hiện tại không nghĩ đến những chuyện đó nữa, bây giờ nàng chỉ nghĩ đến nam tử tuấn tú trước mắt này là người đàn ông mình ngưỡng mộ trong lòng, sau này lại càng muốn trở thành nữ nhân của hắn, thế nhưng những nữ nhân sau lưng hắn thực sự quá kinh khủng.
Tân Như Ý bao nhiêu năm nay vẫn luôn được xem là một trong những nữ nhân ưu tú nhất Lục Vực, bất luận dung mạo, khí chất, tu vi, hay thân phận, đều là tồn tại cấp cao nhất ở Lục Vực. Thế nhưng khi nàng nghĩ đến những đối thủ cạnh tranh sau này, Bạch Linh Tịch, Long Phiêu Phiêu, Bạch Giác Quỳnh, Dao Quang, Hi Vân, ai cũng lợi hại hơn nàng, trong lòng liền có chút mất tự tin.
"Như Ý tỷ tỷ, ngươi sao vậy?"
Lãnh Hoa Niên nhìn Tân Như Ý trong lòng mình có chút tâm thần không tập trung.
"Đệ đệ, những nữ nhân kia của ngươi lợi hại như vậy, sau này tỷ tỷ sợ là không tranh nổi các nàng?"
Tân Như Ý nói ra hết nỗi lo lắng của mình không giữ lại chút nào.
"Sao vậy, Như Ý tỷ tỷ muốn bỏ cuộc nửa chừng à?"
"Thế thì sẽ không, chuyện ta đã quyết định thì không thể dao động, nam nhân ta đã nhận định cũng không thể nào buông tay."
Tân Như Ý kiên định lắc đầu, tính cách nàng vẫn thiên về cứng rắn.
"Như Ý tỷ tỷ, không cần lo ngại, trong lòng ta mỗi một vị nương tử đều quan trọng như nhau, bất luận là nữ đế, tông chủ, hay vẫn là nha hoàn."
"Trong số nữ nhân của ngươi còn có nha hoàn?"
"Không sai, ta có hai vị nương tử là nha hoàn thanh tú hạng nhất, dịu dàng động lòng người, rất mực nhu thuận. Đến lúc đó ngươi cứ hỏi các nàng xem, ta có từng vì thân phận của các nàng mà lạnh nhạt bạc đãi các nàng không?"
"Xem ra trong mắt phu quân chỉ coi trọng mỹ nhân, không coi trọng tu vi thân phận."
"Nữ nhân của ta người nào cũng có thể gọi là tuyệt sắc, mỗi một người ta đều yêu thương hết mực. Ta sẽ không bất công, chắc chắn sẽ cùng hưởng ân huệ."
"Hoa Niên đệ đệ nhiều nữ nhân như vậy, ngươi phải bao lâu mới nhớ đến tỷ tỷ đây!"
"Kỳ thực trước khi Như Ý tỷ tỷ nói muốn trở thành nữ nhân của ta, ta đã thường xuyên nhớ tới Như Ý tỷ tỷ rồi, vị đại tỷ tỷ thành thục phong vận mê người kia."
"Ngươi bây giờ sắp đạt được ước muốn, sau khi có được ta rồi, ngươi sẽ không còn khao khát tỷ tỷ như vậy nữa."
"Không có chuyện đó đâu, ta cũng không phải loại nam nhân qua sông đoạn cầu. Ta và tỷ tỷ tốt với nhau, chỉ có thể là lâu ngày tình sâu đậm, càng thêm ân ái."
"Chỉ mong lòng quân không phụ lòng ta."
"Đời này không phụ, một đời không phụ."
"Mới một đời thôi sao! Hoa Niên đệ đệ, sao ngươi cũng phải nói tam sinh tam thế không phụ chứ."
"Như Ý tỷ tỷ đối với ta vẫn chưa đủ hiểu rõ. Kỳ thực ta và các nữ nhân của ta đều sẽ trường sinh bất tử, vĩnh viễn giữ gìn tuổi thanh xuân, cho nên chúng ta sẽ vĩnh viễn sống ở một đời này."
"Thật sao?"
Ánh sáng trong mắt Tân Như Ý càng thêm rực rỡ.
"Ừm!"
Lãnh Hoa Niên kiên định gật đầu.
"Hoa Niên đệ đệ, vì sao ngươi lại muốn nói với ta những điều này, mà không phải muốn thân thể của ta trước?"
"Tình huống của ta khẳng định phải nói rõ ràng với Như Ý tỷ tỷ trước, để tránh đến lúc đó tỷ tỷ đổi ý, rời bỏ ta, lại đi tìm nam nhân khác tốt hơn, vậy thì ta không thể chấp nhận được đâu."
"Ngươi đó nha, thật đúng là bá đạo. Tỷ tỷ đâu phải loại nữ nhân dễ dàng coi trọng người khác như vậy?"
"Dù sao một khi tỷ tỷ đã yêu ta rồi, muốn di tình biệt luyến cũng khó lắm."
"Tự tin như vậy sao?"
"Đương nhiên."
Hai người vẫn đối mặt ôm nhau, đứng trong hồ. Lãnh Hoa Niên hôn lên môi nàng một cái, sau đó hai người ôm càng chặt hơn.
"Hoa Niên đệ đệ, làm sao ngươi biết đến Thâm Uyên bí cảnh?"
"Ta đến tìm Tru Tiên Kiếm."
"Ngươi muốn Tru Tiên Kiếm?"
"Có thể nói như vậy, nhưng ta muốn dùng Tru Tiên Kiếm đi đến Kỳ Lân bí cảnh để chém giết Thôn Thiên Thần Mãng."
"Ngươi đã đi qua Kỳ Lân bí cảnh rồi?"
"Ừm, mới ra ngoài không lâu, bị con Thôn Thiên Thần Mãng kia chọc tức chết đi được. Khắp người con nghiệt súc đó phủ đầy lân giáp đao thương bất nhập, không trị được nó, ta chỉ có thể lấy Tru Tiên Kiếm trước rồi mới đi đối phó nó."
"Vì sao nhất định phải đối phó Thôn Thiên Thần Mãng?"
"Bởi vì ta muốn đoạt Kỳ Lân châu."
"Ngươi muốn Kỳ Lân châu?"
"Ta không cần, ta muốn lấy Kỳ Lân châu làm sính lễ cho Kỳ Lân công chúa Thải Lân, dâng lên cho Kỳ Lân tộc."
"Ngươi thật đúng là một kẻ tình chủng."
"Như Ý tỷ tỷ đang khen ta hay là đang châm chọc ta vậy?"
"Đều có cả. Vì nữ nhân mà cam lòng mạo hiểm lớn như vậy."
"May mắn đã mạo hiểm đến Thâm Uyên bí cảnh, không thì ta biết đi đâu mà gặp được Như Ý tỷ tỷ chứ. Hiện tại Như Ý tỷ tỷ đang ở trong lòng ta, trong lòng ta đặc biệt thỏa mãn. Chuyến đi này bất luận nguy hiểm thế nào đều đáng giá."
"Chỉ có ngươi là nói ngọt. Có phải nữ nhân của ngươi đều bị cái miệng này của ngươi lừa gạt tới tay không?"
"Vậy thì không có đâu. Lúc Như Ý tỷ tỷ quyết định muốn tốt với ta, ta có nói gì đâu."
"Ý của ngươi là ta đã chủ động theo đuổi ngươi đúng không?"
"Đâu có? Là trong lòng ta thích Như Ý tỷ tỷ trước. Tình yêu thương đôi lúc là tương thông, Như Ý tỷ tỷ chắc chắn đã cảm nhận được tình yêu của ta từ ánh mắt chân thành tha thiết của ta, nên mới nghĩ đến việc muốn tốt với ta. Nhất định là như vậy."
"Cái miệng này của ngươi nha, thật biết lấy lòng người. Nhưng mà Tru Tiên Kiếm cũng không dễ dàng lấy được như vậy đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận