Để Ngươi Tiến Cung Làm Nằm Vùng, Không Có Cho Ngươi Đi Trêu Nữ Đế

Chương 404: Thánh Tuyền địch thân

Chương 404: Thánh Tuyền gột rửa thân thể
Cố Băng Thanh và Cố Ngọc Khiết mang theo sáu người đi đến thánh địa của Ngọc Nữ tiên cung, chính là Ngọc Nữ suối.
"Sáu người các ngươi thật sự là có tạo hóa tốt, sư tôn thế mà lại nguyện ý đưa các ngươi vào Ngọc Nữ suối, xem ra nàng thật sự rất xem trọng các ngươi, ta còn nghĩ các ngươi sắp bị nàng đuổi đi rồi chứ?"
"Đa tạ hai vị tiên tử, nếu không phải nhờ có các ngươi, chúng ta đã không đến được thiên ngoại thiên. Không đến được thiên ngoại thiên thì chúng ta không cách nào tìm kiếm phu quân."
"Dao Quang, ngươi chắc chắn như vậy là Lãnh Hoa Niên đã tới thiên ngoại thiên sao?"
"Xác định. Phu quân là khí vận chi tử, màn trời mười vạn năm mới mở một lần, hắn tuyệt đối không thể nào bỏ lỡ. Đã hắn không tới đón chúng ta, chứng tỏ hắn nhất định đã bị người bắt đi. Chúng ta chỉ cần đến được thiên ngoại thiên là sẽ có cơ hội tìm thấy hắn."
"Không tệ, ngươi không chỉ có thiên phú tốt mà đầu óc cũng thông minh."
Cố Ngọc Khiết không thể không nhìn Dao Quang kỹ hơn một chút, sau đó nói tiếp:
"Đã sư tôn đồng ý thu nhận các ngươi, các ngươi hãy trân quý cơ hội này. Ngọc Nữ suối chỉ có thánh nữ và trưởng lão mới có cơ hội đi vào. Lần này sư tôn có thể cho sáu người các ngươi vào Ngọc Nữ suối, xem ra nàng thật sự rất coi trọng các ngươi. Các ngươi hãy tịnh hóa tốt thân thể và tâm linh của mình trước, sau khi ra ngoài thì làm đệ tử Ngọc Nữ tiên cung cho tốt, tu hành cho tốt."
Cố Băng Thanh và Cố Ngọc Khiết dẫn sáu người tới Ngọc Nữ suối.
Ngọc Nữ suối là một con suối ngầm dưới lòng đất. Nghe đồn đây là nơi khai sơn tổ sư Cố Tiên Tư của Ngọc Nữ tiên cung từng tắm rửa. Về sau, Cố Tiên Tư đi tiên vực, các đệ tử vì kỷ niệm nàng nên đã đặt tên cho con suối ngầm này là Ngọc Nữ suối. Từ đó, Ngọc Nữ suối trở thành thánh địa của Ngọc Nữ tiên cung. Ngoại trừ cung chủ, thánh nữ, trưởng lão, những người còn lại tuyệt đối không được đi vào.
"Cởi đồ ra rồi xuống cả đi. Ngọc Nữ suối có cấm chế do lão tổ tông để lại, người ngoài không cách nào nhìn trộm, cũng không thể tới gần. Các ngươi cứ yên tâm gột rửa thể xác và tinh thần ở đây."
"Liệu có ai đến không?"
"Ngọc Nữ tiên cung toàn bộ đều là nữ đệ tử. Người có thể vào Ngọc Nữ suối này lại càng chỉ có ta, Ngọc Khiết, sư tôn, và hai vị trưởng lão. Các ngươi cứ yên tâm đi."
"Đa tạ hai vị thánh nữ."
Hi Vân nhìn hai vị thánh nữ, thấy vóc người mỹ mạo, thân phận tôn quý, tính tình cũng không tệ, trong lòng vẫn có chút hảo cảm đối với hai người.
Dao Quang và Huyễn Yêu Tứ Cơ cũng chắp tay bày tỏ lòng biết ơn.
Sáu nàng cởi bỏ y phục, sáu thân ngọc thể hoàn mỹ lập tức khiến cả Ngọc Nữ suối dường như sáng lên mấy phần.
Hai vị thánh nữ tự nhận bản thân giữa đông đảo mỹ nhân của Ngọc Nữ tiên cung đã có thể xem là tuyệt sắc. Tuy nhiên, khi nhìn thấy thân thể hoàn mỹ như ngọc của Dao Quang và Hi Vân, trong lòng cũng không khỏi thầm tán thưởng. Lão thiên thật bất công! Đây là người sao? Vóc người này cũng quá ma quỷ rồi! Nhất là Dao Quang, may mắn nơi này không có nam nhân, nếu không chắc chắn sẽ bị nàng câu mất hồn.
Sáu nàng ngâm mình trong Ngọc Nữ suối. Muốn ngâm bao lâu, trong lòng các nàng cũng không rõ, tất cả đều phải xem ý của cung chủ Cố Nhược Ly.
...
Tuyệt Tình cốc.
Trảm Tình cung.
Tại Trảm Tình cung, Vô Tình tông tông chủ Lưu Ly Nguyệt rất hài lòng với bốn nữ tử mà đại trưởng lão Lưu Ly Trường Hận cùng đệ tử Lưu Ly Sinh Đình mang về.
"Tốt, người nào người nấy đều thiên tư quốc sắc, thiên phú siêu tuyệt."
Lưu Ly Nguyệt nhìn bốn người trước mặt, càng nhìn càng hài lòng.
Bốn nữ tử này chính là lão tổ Bạch Linh Tịch, cung chủ Bạch Giác Quỳnh, Thủ tịch trưởng lão Bạch Luyện Sương, và thánh nữ Lý Mộng Thiến đến từ Lăng Tiêu cung.
"Sư tôn, các nàng đều đã không còn là xử nữ chi thân. Đồ nhi và trưởng lão lúc này không tìm được người nào thích hợp hơn, nên đành mang mấy người các nàng về."
"Không sao, đã có tình nhân càng tốt, bớt được bước đầu tiên, trực tiếp trảm tình là được."
"Trảm tình?"
Bốn người Bạch Linh Tịch nhìn nhau.
"Trảm tình, chính là triệt để quên đi nam nhân của các ngươi."
Lưu Ly Nguyệt đi tới trước mặt Bạch Linh Tịch, nhìn thẳng vào mắt nàng, nói:
"Nam nhân của ngươi là ai?"
"Lãnh Hoa Niên!"
"Quên Lãnh Hoa Niên đi."
Lưu Ly Nguyệt lại đi tới trước mặt Bạch Giác Quỳnh, nói:
"Nam nhân của ngươi là ai?"
"Lãnh Hoa Niên!"
Lưu Ly Nguyệt cau mày nói:
"Quên Lãnh Hoa Niên đi!"
Tiếp đó, nàng lại đi tới trước mặt Bạch Luyện Sương, hỏi câu tương tự:
"Nam nhân của ngươi là ai?"
"Lãnh Hoa Niên!"
Sắc mặt Lưu Ly Nguyệt đã rất khó coi, nhưng nàng vẫn lặp lại một lần nữa:
"Quên Lãnh Hoa Niên đi!"
Khi nàng đi tới trước mặt Lý Mộng Thiến, Lý Mộng Thiến bị khí thế của nàng ép tới cúi đầu.
"Chẳng lẽ nam nhân của ngươi cũng là Lãnh Hoa Niên?"
Lý Mộng Thiến khẽ gật đầu.
"Tốt, tốt lắm! Lãnh Hoa Niên này rốt cuộc là kẻ nào?"
Lưu Ly Nguyệt giận quá hóa cười, Lưu Ly Trường Hận vội vàng bước lên nói:
"Tông chủ xin bớt giận, đợi ta bắt Lãnh Hoa Niên này về Tuyệt Tình cốc rồi xử trí sau."
Nụ cười lạnh lẽo của Lưu Ly Nguyệt dịu đi một chút, nàng nói với bốn nữ tử:
"Bốn người các ngươi có biết nên trảm tình như thế nào, nên quên Lãnh Hoa Niên kia như thế nào không?"
Bốn nữ tử đều lắc đầu.
"Đợi Lãnh Hoa Niên đến, các ngươi mỗi người một kiếm chém giết hắn, nhổ tận gốc nam nhân này khỏi trái tim các ngươi."
Cả bốn nữ tử đều kinh ngạc.
...
"Phu quân, ngươi đang nhớ các nàng sao?"
Trương Nhiễm nép vào lòng Lãnh Hoa Niên, thấy ái lang của mình có vẻ mất tập trung.
"Ừm, không biết các nàng có ổn không, ta nhớ các nàng."
"Phu quân có phải muốn trở về không?"
"Ừm!"
"Nhưng nơi này là âm phủ, làm sao ngươi về lại dương gian được?"
"Ta không biết. Nếu ta trở về dương gian, ngươi có cùng ta trở về không?"
"Ngươi là phu quân của ta, ngươi đi đâu đương nhiên ta phải theo đó. Chỉ là... ta có thể đến dương gian được không?"
"Ta sẽ nghĩ cách. Ngươi có thể ở cùng ta, ta rất vui."
"Ta là nương tử của ngươi, đương nhiên ta muốn ở cùng ngươi."
"Phu quân, vậy chúng ta đi thôi. Ngươi bây giờ đã là Chân Tiên cảnh, có muốn đến đại địa ngục khẩu thử xem mình rốt cuộc lợi hại đến mức nào không?"
"Đi."
Khi hai người tới đại địa ngục khẩu, ngân giáp quân và ác quỷ đang giao chiến khí thế ngất trời.
Bóng người màu đỏ kia tay cầm Phương Thiên Họa Kích, dũng mãnh vô địch, chính là thống soái ngân giáp quân, Trương Mẫn.
Trương Thấm ở bên cạnh nàng, một mặt là để giết địch, một mặt là để bảo vệ tỷ tỷ. Dù sao Trương Mẫn trên chiến trường quá nổi bật, dễ bị kẻ địch nhắm tới, trở thành mục tiêu công kích, cuối cùng vẫn là gặp nguy hiểm.
Hôm nay có khoảng 5000 ác quỷ, quy mô xem như bình thường, nhưng kẻ dẫn đầu lại là ba ác quỷ Thiên Tiên cảnh đỉnh phong, đây là lần mạnh nhất từ trước đến nay.
Trương Mẫn đã là Tiên Vương, đối phó một tên trong đó đương nhiên không có gì khó khăn. Vấn đề là ba ác quỷ Thiên Tiên cảnh đỉnh phong này phối hợp cực kỳ ăn ý, ba đánh một khiến Trương Mẫn có chút chống đỡ không nổi. Mặc dù Trương Thấm ở bên cạnh hỗ trợ, nhưng tác dụng rất nhỏ, có lúc Trương Mẫn thậm chí còn phải phân tâm bảo vệ nàng.
Tuy nhiên, tất cả những điều này đã hoàn toàn thay đổi khi Lãnh Hoa Niên đến. Lãnh Hoa Niên là Chân Tiên cảnh tầng ba, hắn trực tiếp kích hoạt huyết mạch Thần Long và Phượng Hoàng. Khi hắn lao tới trước mặt ba con quỷ, cảnh giới đã là Địa Tiên cảnh tầng ba, chỉ thấp hơn ba con quỷ một đại cảnh giới mà thôi.
Ba con quỷ nhìn xem, khá lắm, người trẻ tuổi kia trên đỉnh đầu có một hư ảnh Thần Long, một hư ảnh Phượng Hoàng, trông rất đáng sợ. Nhưng nhìn lại thì tiểu tử này cũng chỉ mới Địa Tiên cảnh tầng ba, lập tức liền lơ là cảnh giác.
Nhưng chính vì một chút lơ là này của ba con quỷ, mà cả đời này của chúng cũng chấm dứt tại đây.
Lãnh Hoa Niên mang theo uy thế thần thú, tay cầm Thất Sát Diệt Hồn kiếm xông vào giữa ba con quỷ. Vụt! Vụt! Vụt! Liên tiếp tung ra ba kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận