Cùng Mịch Tỷ Lĩnh Chứng Sau , Ta Chế Bá Ngành Giải Trí

Chương 581: hết thảy vì phòng bán vé

Chương 581: Tất cả vì phòng vé
La Mục nhìn vẻ mặt đầy bực bội của Lưu Hiểu Lệ, trong lòng suýt nữa thì bật cười thành tiếng.
Nói thế nào đây nhỉ?
Mặc dù Lưu Thi Thi và Đường Yên cũng có chút sỏa bạch điềm, nhưng lời nào nên nói, lời nào không nên nói, các nàng đều rõ ràng. Thế nhưng Lưu Thiên Tiên lại vì những năm nay được Lưu Hiểu Lệ bảo vệ quá kỹ, ngược lại giống như bông hoa trồng trong nhà kính, vĩnh viễn mang dáng vẻ chưa trưởng thành, một chút tâm cơ cũng không có.
Nhưng như vậy cũng tốt!
Dù sao có ai mong Thiên Tiên tỷ tỷ trưởng thành đâu chứ?
“Ôi nha, ta nói Tiểu Mục, Đại Mịch Mịch, hai người các ngươi đừng đứng đây tán gẫu nữa.” Đúng lúc này, Đằng Hoa Đào vội vã đi tới, gọi La Mục và Dương Mịch, “Ta căng thẳng đến mức vừa rồi phải đi vệ sinh liên tục bốn năm lần, vậy mà vợ chồng trẻ các ngươi lại ung dung như không có chuyện gì, tâm lý này cũng tốt quá đi mất? Bao giờ tâm lý của ta mới được tốt như các ngươi đây?”
La Mục không nhịn được bật cười: “Lão Đằng, ta là nhà đầu tư mà còn chưa sốt ruột, ngươi lo lắng cái gì?”
“Nói nhảm, đây là bộ phim đầu tiên ta làm đạo diễn, ta có thể không căng thẳng sao được?” Đằng Hoa Đào hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, “Ta phát hiện ngươi càng ngày càng bay cao rồi đấy, chẳng phải ngươi chỉ quay một bộ phim, kết quả phòng vé bội thu, giành mấy giải thưởng lớn sao? Chẳng phải ngươi chỉ viết một kịch bản, kết quả nổi như cồn sao?” “Thôi được, ngươi nói xem ngươi đường đường là một đầu bếp, mà một cước đá văng bao nhiêu đạo diễn, diễn viên cùng biên kịch rồi?”
“Ha ha......” Người xung quanh nghe vậy đều cười ồ lên.
Đừng nói nữa!
Sự xuất hiện của La Mục quả thực đã mang đến cho ngành giải trí những thay đổi nghiêng trời lệch đất!
La Mục đưa tay phải lên, sờ sờ mũi, cười ngượng ngùng: “Thật ra ta thấy mình vẫn còn nhiều không gian để tiến bộ lắm!”
“Tiến bộ cái rắm!” Đằng Hoa Đào hung hăng lườm hắn một cái, “Ngươi còn tiến bộ nữa thì người khác biết làm sao? Uống gió tây bắc à? Tàm tạm là được rồi. Hồi đó chẳng phải ngươi viết hai bài hát cho « Hồng Môn Yến Truyện Kỳ », khiến phòng vé phim đó bội thu sao? Hay là ngươi cũng viết một bài hát cho phim này của chúng ta, kéo phòng vé lên, thế nào?”
“Phụt!” La Mục suýt bị nước bọt của mình làm sặc.
“Cái gì, thứ đồ chơi gì?” La Mục trừng lớn mắt, đưa tay sờ lên trán Đằng Hoa Đào, kêu lên, “Ta nói này Lão Đằng, ngươi không uống nhiều đấy chứ? Ta sáng tác bài hát cho phim « Hồng Môn Yến Truyện Kỳ » kia ít nhất cũng phải sớm hơn nửa tháng, bây giờ phim đang tổ chức buổi công chiếu, ngươi lại bảo ta sáng tác bài hát? Chuyện này cũng quá... đi? Mà cho dù ta có viết ra được, ai hát?”
“Ngươi hát!”
“Ta, ta, ta......” La Mục nhất thời không nói nên lời.
Ngoài hắn ra, người khác thật đúng là hát không nổi!
Đằng Hoa Đào dùng cùi chỏ nhẹ nhàng huých hắn, thấp giọng nói: “Coi như giúp ta một tay đi, dù sao ta bây giờ cũng không chắc về phòng vé lắm, cứ có cảm giác không lành!”
“Nhưng mà, cái này, ta......” La Mục cuối cùng trợn trắng mắt, “Lão Đằng, thân phận của ta chỉ là nhà đầu tư và diễn viên......”
“Thế nhưng Lưu tiểu thư đóng « Hồng Môn Yến Truyện Kỳ », ngươi vốn không phải diễn viên hay nhà đầu tư mà còn chẳng phải vẫn giúp nàng đó sao? Sao đến chỗ ta lại không được?” Đằng Hoa Đào rất vô sỉ giải thích, “Tiểu Mục, bây giờ ngươi phải hiểu rõ một chuyện, phim của Nhiệt Ba sắp chiếu rồi, phim của Hoàng Tiểu Minh và Dương Ảnh cũng quay gần xong. Nếu phim này của ta mà phòng vé bị vùi dập giữa chợ, sẽ trực tiếp kéo theo phòng vé của hai bộ phim kia cũng bị vùi dập giữa chợ, đến lúc đó sẽ gây ra hậu quả gì, ngươi biết không?”
“Lão Đằng, ngươi thế này thuần túy là đang ăn vạ!” La Mục trong nháy mắt kinh ngạc.
Không ngờ ngươi, Đằng Hoa Đào mày rậm mắt to, lại dùng thủ đoạn vô sỉ như vậy!
“Tất cả vì phòng vé!” Đằng Hoa Đào ngẩng đầu ưỡn ngực, lý lẽ hùng hồn nói.
“Coi như ngươi lợi hại!” La Mục hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó nghiêng đầu, ngẫm nghĩ, “Bộ phim này của chúng ta quay là « Thất Luyến 33 Thiên », kể về câu chuyện của Hoàng Tiểu Tiên và Vương Tiểu Tiện. Được rồi, có một bài, tuy không chắc phù hợp với phim này, nhưng hát về tình yêu, tuyệt đối êm tai, chắc chắn sẽ khiến mọi người thích!”
“Xì!” Đám người nghe vậy, hít vào một hơi khí lạnh, “Nhanh vậy sao?”
Sắc mặt La Mục trong nháy mắt đen sì, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đàn ông tuyệt đối không thể nói nhanh!”
“Phụt!” Đám người cười phá lên.
Lưu Thi Thi và Đường Yên còn thuận tiện liếc xéo hắn một cái.
Đằng Hoa Đào lại sáng mắt lên, gật mạnh đầu nói: “Chỉ cần là bài hát ngươi hát là được, còn có hợp với phim hay không thì để khán giả tự quyết định. Đúng rồi, phim « Phi Thường Hoàn Mỹ » của Nhiệt Ba cũng sắp chiếu rồi, ngươi cũng phải chuẩn bị một bài hát đi, ta đây là nhắc trước ngươi đấy!”
“Lão Đằng, nghề nghiệp hiện tại của ta là đạo diễn, không phải ca sĩ, cũng không phải nhạc sĩ!” La Mục thiếu chút nữa thổ huyết tại chỗ, “Ca hát chỉ là sở thích của ta thôi!”
Đám người nghe vậy, lại một lần nữa không nói nên lời.
Ca hát chỉ là sở thích của ngươi thôi ư?
Vậy mà ngươi có thể hát ra nhiều bài hát được yêu thích với lượt tải về vượt mấy trăm triệu như vậy?
Đây chẳng phải là quá Phàm Nhĩ Tái rồi sao?
Phàm Nhĩ Tái cũng muốn đánh người!
“Ta mặc kệ, nếu ngươi muốn có phòng vé tốt, vậy thì chuẩn bị thêm vài bài hát đi, nếu không, tự gánh hậu quả!” Đằng Hoa Đào vậy mà muốn trực tiếp chơi bài cùn.
Hắn phát hiện La Mục bây giờ có hơi giống cá ướp muối, không ép hắn một chút, hắn thật sự sẽ biến thành một kẻ vung tay chưởng quỹ mất.
“Lão Đằng, ngươi không thể như vậy được, với lại, cái dáng vẻ của Nhiệt Ba kia, biết hát không?” La Mục tức đến trợn trắng mắt.
Hắn thật vất vả mới tìm được vài bài hát độ khó thấp để lăng xê Dương Mịch, nhưng người như Nhiệt Ba thì thật sự đỡ không nổi.
“Không sao, dù sao còn hơn một tháng nữa, ta không vội, cứ từ từ!” Đằng Hoa Đào rất vô sỉ đáp lại.
“Hơn một tháng???” La Mục nghe thấy khoảng thời gian này, khóe miệng giật giật, “Vậy ta chỉ có thể xem Nhiệt Ba có thể khá lên được không!”
“Thế mới đúng chứ!” Đằng Hoa Đào vô cùng hài lòng với câu trả lời của La Mục, đưa tay vỗ vỗ vai hắn, nói giọng thấm thía, “Tiểu Mục, chúng ta đều là người làm công ăn lương, ngươi mới là nhà đầu tư, phòng vé bội thu thì ngươi kiếm được nhiều nhất, cho nên để ngươi lo liệu một chút, chẳng lẽ không nên sao?”
“Lão Đằng, bộ mặt vô sỉ của ngươi thật khó coi!” La Mục giật giật khóe miệng.
“Ha ha......” Tất cả mọi người đều cười phá lên.
Bọn họ lại tán gẫu thêm vài phút, thấy thời gian cũng sắp đến, Đằng Hoa Đào dẫn theo đoàn đội chính lên sân khấu.
Đằng Hoa Đào đầu tiên là giới thiệu sơ qua về ý tưởng khi quay bộ phim này, sau đó kể một vài chuyện thú vị gặp phải trong quá trình quay, và cuối cùng là cầu chúc cho bộ phim phòng vé bội thu, vân vân.
Sau đó là đến thời gian phóng viên phỏng vấn.
Ai ngờ phóng viên đầu tiên vừa lên đã tung ra một câu hỏi khó.
“La Đạo, trên mạng đều đang lan truyền rằng, Lưu Thi Thi tiểu thư cũng vì đóng nhân vật trong phim của ngươi, mà phải chia tay với Ngô Khởi Long, cuối cùng lựa chọn Vương Lưu Tinh, không biết chuyện này là thật hay giả? Ngươi có từng ép buộc nàng không?”
Lời hắn vừa dứt, hiện trường lập tức rơi vào im phăng phắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận