Cùng Mịch Tỷ Lĩnh Chứng Sau , Ta Chế Bá Ngành Giải Trí

Chương 319 : 《 Người hiềm nghi X hiến thân 》

Chương 319: 《 Người Hiềm Nghi X Hiến Thân 》
"Không tệ, loại điện ảnh này đầu tư tương đối ít, doanh thu phòng vé rất dễ dàng bùng nổ, dùng để luyện tập rất tốt!"
La Mục gật đầu, không phủ nhận.
Bất quá hắn còn có một điểm chưa nói.
Đó chính là phim điện ảnh huyền nghi thiên về kịch bản, đối với yêu cầu diễn xuất cũng không có cao như vậy.
Hắn mấy ngày trước khi xem trang web, p·h·át hiện thế giới này, Nhật Bản vậy mà không có Higashino Keigo tác gia này, vậy thì còn suy tính gì nữa? Trực tiếp đem kịch bản của Tô Tiểu Bằng chuyển thể tới là được, còn tiết kiệm được khâu bản địa hóa!
n·g·ư·ợ·c lại kinh nghiệm t·r·ộ·m nhạc, chụp kịch bản mấy bước về sau, tâm tình của hắn đã dần dần p·h·át sinh thay đổi. (editor: tính ra thằng tác nó còn biết nó đi chôm đủ thứ)
Ngay từ đầu ngượng ngùng, đến tập mãi thành thói quen, rồi đến bây giờ m·ấ·t cảm giác.
Người có học chuyện sao có thể gọi là chụp đâu?
Cái này rõ ràng là tham khảo!
Suy nghĩ một chút, ở kiếp trước Tô Tiểu Bằng vẻn vẹn phục chế, liền có thể thu được hơn 400 triệu doanh thu phòng vé.
Một thế này không phải phục chế, trực tiếp chính là bản gốc, thu hoạch năm, sáu trăm triệu doanh thu phòng vé không có vấn đề gì chứ?
Đến nỗi diễn xuất?
Ở kiếp trước, Tô Tiểu Bằng dùng chính là Lâm Tâm Như, diễn xuất thật sự rất bình thường, cùng Dương Mịch có thể nói là kẻ tám lạng, người nửa cân! (editor: ẩu nha tác. Lâm Tâm Như dù sao cũng một thời cạnh tranh bộ 4 Nhất Tỷ với Triệu Vy nên so Dương Mịch hơi quá. Ngoài đời thì Bộ 4 Nhất Tỷ gồm Châu Tấn + Từ Tịnh Lôi + Triệu Vy + Chương t·ử Di. Kế tiếp là Tứ Đại Song Băng: Lý Băng Băng + Phạm Băng Băng + Thư Kỳ + Thang Duy. Sau đó mới là bộ tứ 85: Đại Đường Lý Bạch: Đại Mịch Mịch - Đường Yên - Lưu t·h·i t·h·i - Lưu Diệc Phi)
Ngay cả Lâm Tâm Như cũng có thể, lão bà hắn như thế nào lại không thể?
Dương Mịch thấy 《 Hiến Thân Của Nghi Can X 》 là chuyên môn viết riêng cho mình, tự nhiên không kìm nén được nội tâm hiếu kỳ cùng k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g, ngồi ở chỗ đó, bắt đầu xem kỹ.
Những người khác nhìn thấy La Mục dễ dàng lấy ra hai kịch bản phim truyền hình cùng một kịch bản phim điện ảnh, cuối cùng cũng biết hắn vừa mới nói trong tay có hai mươi mấy kịch bản căn bản không phải khoác lác, mà là sự thật, cho nên bầu không khí lần nữa tăng vọt, nói chuyện phiếm, khoe khoang lẫn nhau, n·g·ư·ợ·c lại làm sao thì như thế nào.
Đặc biệt là Triệu Lệ Dĩnh, Nhiệt Ba cùng Trương Vận Long ba người, tự nhiên trở thành đối tượng hâm mộ của mọi người!
Cũng là nam chính cùng nữ chính!
Chỉ cần bước ra một bước này, sau này sẽ là nữ minh tinh hạng hai, tương lai thật sự không thể đo lường a!
Đừng nhìn Triệu Lệ Dĩnh ngày thường đặc biệt t·h·í·c·h quay phim cùng k·i·ế·m tiền, nhưng mà mấy năm diễn viên quần chúng kiếp s·ố·n·g, để cho nàng trở nên khéo léo, đặc biệt biết nhìn mặt mà nói chuyện, cho nên trái một tiếng ca ca, phải một tiếng tỷ tỷ, thái độ phải gọi là khiêm tốn, đem đám người dỗ đến xoay quanh, đối với nàng điểm này ghen gh·é·t trong nháy mắt tan thành mây khói.
Cho dù coi như ghen gh·é·t cũng vô dụng!
Ai chẳng biết nói La Mục đem Triệu Lệ Dĩnh đối đãi như khuê nữ ruột thịt, 《 Cẩm Y Chi Hạ 》 cùng 《 Chân Huyên Truyện 》 hai bộ phim truyền hình nhân vật đều do La Mục nhờ quan hệ giúp nàng tìm đến.
Đãi ngộ này đặt ở Gia Lệ, cũng chỉ có Dương Mịch đối với Nhiệt Ba làm qua loại sự tình này!
Thế nhưng là Triệu Lệ Dĩnh cũng đích x·á·c ra sức!
Lần trước Lộ Dương tìm đầu tư, Triệu Lệ Dĩnh không nói hai lời, trực tiếp lấy ra tất cả tiền tiết kiệm, kiên định không thay đổi đứng về phía La Mục.
Cái này khiến vô số người đối với nàng kính nể không thôi!
Đến nỗi Nhiệt Ba cùng Trương Vận Long hai người, lúc này vẫn còn mơ hồ.
Nhanh như vậy liền muốn diễn nam chính và nữ chính?
Đây quả thực là bánh từ tr·ê·n trời rớt xuống!
A, không!
Đây là tr·ê·n trời rơi xuống một tòa kim sơn!
Nhiệt Ba còn tốt, dù sao đã đóng qua mấy bộ phim truyền hình, có một chút cơ sở, thế nhưng Trương Vận Long hai năm nay vẻn vẹn chỉ đóng một chút vai quần chúng, ngay cả vai phụ còn chưa từng diễn qua.
Trương Vận Long ngẩng đầu, liếc La Mục một cái, lập tức có chút dở k·h·ó·c dở cười.
Cái gì gọi là đoạt nhân vật Nghiêm Thế Phiên của hắn?
Hắn đối với chuyện xảy ra hôm đó cũng không phải không rõ ràng.
Nhân gia La Mục ngay từ đầu chính là đi cùng lão bà, ai ngờ nói mơ mơ hồ hồ bị Y Đào bắt đi, hơn nữa hắn còn chứng kiến toàn bộ quá trình La Mục thử vai, đích x·á·c mạnh hơn chính mình rất nhiều.
Cái này khiến hắn ngoại trừ hâm mộ, thật sự một điểm ghen gh·é·t cũng không có.
Bất quá hắn đối với việc La Mục đem nam chính 《 Trần t·h·i·ê·n t·h·i·ê·n Trong Lời Đồn 》 giao cho mình, trong lòng tự nhiên mười phần cảm tạ.
Tất nhiên bước vào ngành giải trí, ai muốn một mực tầm thường vô vi, mỗi ngày không có việc gì?
Cao Vỹ Quang nhìn bộ dáng vui vẻ của Trương Vận Long và Nhiệt Ba ở bên cạnh, trong mắt không nói nên lời hâm mộ.
Thực ra thì ngày đó thử vai Nghiêm Thế Phiên, Dương Mịch là chuẩn bị đem bọn hắn hai người đều dẫn đi qua, ai đụng tới tính toán ai, thế nhưng là hắn cảm thấy chính mình và Trương Vận Long phương hướng p·h·át triển không sai biệt lắm, có một Trương Vận Long là đủ rồi, ai ngờ nói đối phương gặp vận may, thử vai thất bại, lại ở đây vớ được một nam chính chứ?
Nếu như mình ngày đó cũng đi, có phải hay không cũng có cơ hội diễn nam chính?
Thế nhưng đúng lúc này, tr·ê·n vai của hắn bỗng nhiên có thêm một bàn tay.
Hắn chấn động mạnh một cái, nghiêng đầu sang chỗ khác, dọa đến vội vàng đứng lên, gọi nói: “La ca!”
La Mục bưng nước trái cây, hướng về phía hắn, người sau vội vàng bưng nước trái cây lên, cùng hắn cụng ly.
La Mục uống một ngụm nước trái cây, nhàn nhạt nở nụ cười: “Nghĩ gì thế? Có phải hay không muốn lúc nào làm nam chính?”
“La ca, ta, kỹ xảo của ta bình thường, cái kia, không dám nghĩ...”
La Mục lập tức nở nụ cười: “Diễn xuất à, các ngươi nên học đều học được, đóng cửa làm xe thì có ích lợi gì? Vẫn là phải không ngừng quay phim, mới có thể tích lũy số lớn kinh nghiệm. Ngươi trước tiên ở trong 《 Trần t·h·i·ê·n t·h·i·ê·n Trong Lời Đồn 》 diễn nam thứ, mấy người các ngươi quay xong bộ phim kia, ta chuẩn bị cho ngươi một bộ phim, ngươi là nam chính. Bất quá là phim thần tượng ngọt ngào, toàn là s·o·á·i ca mỹ nữ, yêu cầu diễn xuất không cao lắm, bất quá tuyệt đối có thể nổi tiếng, nâng cao cho ngươi một chút địa vị.”
“Đa tạ La ca, ta nhất định sẽ cố gắng!”
Cao Vỹ Quang nhìn thấy La Mục vẽ bánh nướng, lập tức mặt mũi tràn đầy k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g nói.
Phim thần tượng ngọt ngào thì cứ việc là phim thần tượng, dù sao bọn hắn bây giờ cũng đều khoảng hai mươi tuổi, không diễn phim thần tượng thì diễn cái gì?
Đây chính là nam chính a!!!
La Mục cùng Cao Vỹ Quang tán gẫu vài câu, lại cùng những người khác lần lượt lên tiếng chào hỏi.
Không thể không nói, mặc dù Dương Mịch xem người chọn hí kịch ánh mắt rất kém, nhưng mà nàng chọn lựa diễn viên ánh mắt quả thật không tệ, mặc kệ là Trương Vận Long và Cao Vỹ Quang, hay là Nhiệt Ba, Chúc Tự Đan, Hoàng Mộng Oánh và Viên Vũ Huyên, toàn là s·o·á·i ca mỹ nữ, nhan trị tuyệt đối đạt chuẩn. Cái khác không nói, quay mấy bộ phim tình cảm hoặc phim thần tượng ngọt ngào, vẫn là không có vấn đề gì.
Đây cũng không phải nói hắn đối với những diễn viên có tướng mạo bình thường có thành kiến, chỉ là bây giờ người xem xem phim, xem phim truyền hình chẳng phải là vì cảnh đẹp ý vui sao? Nếu như tất cả diễn viên chính đều có dáng dấp xấu xí, vô cùng thê t·h·ả·m, lại có mấy người nguyện ý đi xem đâu?
Những diễn viên còn lại ở bên kia nhìn La Mục, ánh mắt ngoại trừ k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g chính là cảm tạ.
Cũng không phải nói mấy mỹ nữ diễn viên đối với La Mục không có ý kiến gì!
Thế nhưng là ai bảo La Mục là lão c·ô·ng của Dương Mịch đâu?
Chính là cho các nàng mượn một trăm lá gan, cũng không dám quyến rũ nam nhân của lão bản!
“Ba!”
Đúng lúc này, Dương Mịch bỗng nhiên đặt kịch bản xuống mặt bàn, bỗng nhiên đứng lên, hai tay gắt gao c·h·ố·n·g lên mặt bàn, cơ thể không bị kh·ố·n·g chế r·u·n rẩy.
“m·ậ·t Mịch tỷ, ngươi làm sao?”
La Mục vội vàng chạy tới, đỡ lấy nàng.
Đám người cũng nhao nhao đưa ánh mắt đặt lên người Dương Mịch.
“Hay, thật quỷ dị, không ngờ rằng cuối cùng lại là như thế này!”
Ước chừng qua 2 phút, Dương Mịch mới thật dài thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp lóe vẻ hưng phấn, ôm c·h·ặ·t lấy La Mục, giống như gấu bông treo ở tr·ê·n người hắn, chủ động hôn môi của hắn, vui vẻ nói.
“Mục đệ đệ, thủ p·h·áp g·iết người này của ngươi là thế nào nghĩ ra? Quá đặc sắc, ta cảm giác bộ phim này doanh thu phòng vé tuyệt đối sẽ bán chạy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận