Cùng Mịch Tỷ Lĩnh Chứng Sau , Ta Chế Bá Ngành Giải Trí

Chương 293 : Thử sức đối thủ

**Chương 293: Thử vai**
La Mục không ngờ rằng, chỉ một ngày sau khi thành lập phòng làm việc, anh đã có được hợp đồng đầu tiên!
Khách hàng chính là Huỳnh Hiểu Minh và Angela Baby.
Hai người họ muốn thu âm bài hát "Tuyên bố với cả thế giới em yêu anh" và cần La Mục chỉ dẫn. Hoàng Giáo Chủ vung tay, trực tiếp chi ra 1 triệu tệ, thể hiện rõ là người không thiếu tiền.
Phòng thu âm là mượn của Gia Lệ, nhưng cuối cùng tiền lại về phòng làm việc của La Mục.
Pha xử lý này khiến tất cả mọi người ở Gia Lệ từ trên xuống dưới đều mắt tròn mắt dẹt. Tằng Hồng và Triệu Nhược Lệ lại càng tức đến mức muốn thổ huyết.
Không tranh cãi với La Mục, đây chính là 1 triệu tệ, không phải 100 tệ. Tranh cãi thì, phòng làm việc của người ta vừa mới thành lập, hơn nữa La Mục còn là chồng của Dương Mịch, như vậy có vẻ quá tính toán chi li phải không?
Nghe nói, Tằng Hồng và Triệu Nhược Lệ ngày hôm đó đã tự nhốt mình trong văn phòng, đập phá rất nhiều đồ đạc.
La Mục nghe Hoàng Giáo Chủ và Angela Baby hát bài "Tuyên bố với cả thế giới em yêu anh" mà toàn thân rã rời.
Mặc dù Dương Mịch hát cũng không hay, nhưng ít nhất trước đây cô đã hát bài "Yêu Cung Dưỡng", chỉ cần dạy dỗ một chút là được. Thế nhưng, Angela Baby theo anh học thu âm suốt một tuần, mười câu lời thì có đến tám câu lạc nhịp, đúng là không thể chấp nhận được.
Có thể nói, Dương Mịch so với Angela Baby thì còn kém 50 cô Nhiệt Ba nữa.
La Mục mất một ngày để giúp Hoàng Giáo Chủ và Angela Baby thu âm xong bài hát "Tuyên bố với cả thế giới em yêu anh". Hai người họ đương nhiên vui mừng khôn xiết, liên tục cảm ơn anh. Sau đó, họ liên hệ với nền tảng Tencent Music, chuẩn bị tìm thời gian đăng tải.
"Phụt!"
Tiễn Hoàng Giáo Chủ và Angela Baby xong, Dương Mịch nhìn La Mục nằm phịch xuống ghế, dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc, nhịn không được cười khúc khích: "Mục đệ đệ, cậu sao vậy? Vừa mới giúp phòng làm việc k·i·ế·m được 1 triệu tệ, còn không vui sao? Nhớ nộp thuế đó?"
Phòng làm việc của La Mục vừa thành lập đã thu về 1 triệu tệ, đây là một điềm tốt.
"Mịch tỷ, em phát hiện ra, so với Angela Baby, giọng hát của chị thật sự rất tốt!"
La Mục giơ ngón tay cái lên về phía cô, liên tục khen ngợi.
"Tôi nghe được, cậu đây là đang châm chọc giọng hát của tôi cũng chẳng ra gì!"
Dương Mịch liếc mắt, lườm anh một cái: "Thật ra, trước đây Tiểu Minh thích Angela Baby, rất nhiều người trong giới không đồng ý. Họ cho rằng Angela Baby chỉ là một bình hoa di động, muốn diễn xuất không có diễn xuất, muốn giọng hát không có giọng hát, chỉ là một bình hoa xinh đẹp, lại còn là đồ giả. Thế nhưng, Tiểu Minh lại yêu cô ấy đến c·h·ế·t đi sống lại, ai khuyên cũng không được, chỉ có thể im lặng không nói gì!"
"Xem ra giới giải trí cũng không thiếu những kẻ yêu đương mù quáng!"
La Mục nhếch miệng, thở dài nói.
Ai nói giới giải trí toàn những người khôn khéo?
Vẫn còn có rất nhiều người yêu đương mù quáng!
Ví dụ như Lưu Thi Thi, ở kiếp trước lại gả cho một người đàn ông lớn hơn cô đến 20 tuổi là Ngô Khởi Long (Editor: Ngô Kỳ Long).
Ví dụ như Dương Mịch, ở kiếp trước lại gả cho một người đàn ông lớn hơn cô mười mấy tuổi là Lưu Khải Vĩ.
Ví dụ như Hoàng Thánh Y, ở kiếp trước lại cùng...
Ngày thường nhìn ai cũng thấy rất thông minh, nhưng khi yêu vào rồi, trí thông minh lại giảm sút nghiêm trọng.
Dương Mịch duỗi hai chân dài, ngồi lên người anh, hai tay rất tự nhiên ôm lấy cổ anh, đôi mắt nhìn anh chăm chú, cười như không cười nói: "Mục đệ đệ, tôi phát hiện ra, ánh mắt cậu nhìn tôi tràn đầy vẻ khinh miệt. Có phải cậu đang cười nhạo tôi cũng là kẻ yêu đương mù quáng?"
"Tôi có sao?"
Giọng La Mục lập tức cao hơn một chút, còn có thêm mấy phần chột dạ.
"Không có sao?"
Dương Mịch đưa miệng nhỏ đến, nhẹ nhàng cắn vào yết hầu của đối phương, hai tay nhỏ thuận thế trượt xuống đến thắt lưng của anh, sau đó luồn vào trong áo anh, chậm rãi sờ soạng.
"Hít!"
Lại chiêu này nữa!
La Mục hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy một luồng điện chạy từ yết hầu lan tỏa khắp cơ thể. Hai tay nhỏ của cô càng làm cho từng tấc da t·h·ị·t của anh rung động.
"Mịch tỷ, đây là văn phòng!"
Yết hầu của La Mục nhấp nhô, giọng khàn khàn, rõ ràng đang cố gắng khống chế bản thân.
Dương Mịch ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp nhìn La Mục, hừ nhẹ nói: "Nói đi, có phải vừa rồi cậu đang cười nhạo tôi không?"
"Có, có một chút!"
La Mục chỉ có thể khai thật: "Chúng ta quen biết vẻn vẹn hơn một tháng, chị lại tin tưởng tôi như vậy, chẳng lẽ không phải là yêu đương mù quáng sao?"
"Có lý!"
Dương Mịch suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Thế nhưng, ai bảo cậu đối với tôi tốt như vậy?"
Có người nói Dương Mịch mạnh mẽ, có người nói Dương Mịch rất coi trọng lợi ích, nhưng không ai nói Dương Mịch là một người phụ nữ x·ấ·u!
Nguyên tắc làm người của cô chính là, ai đối tốt với tôi, tôi sẽ đối tốt với người đó hơn!
Trước đây, đối mặt với Tằng Hồng và Triệu Nhược Lệ là như vậy, bây giờ đối mặt với La Mục vẫn như vậy!
La Mục đưa hai tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng nõn mịn màng của cô, tựa như một quả trứng gà mới bóc, sau đó cúi đầu xuống, cắn vào đôi môi mềm mại thơm tho của đối phương, nhẹ nhàng mút mát, chậm rãi thưởng thức.
Khuôn mặt nhỏ của Dương Mịch ửng đỏ, rõ ràng cảm thấy cơ thể đối phương có biến hóa, lập tức phát ra âm thanh như mèo con, thấp giọng kêu lên: "Mục đệ đệ, phòng làm việc của cậu không thích hợp, đến chỗ tôi đi. Chỗ tôi có phòng nghỉ, còn có phòng tắm!"
La Mục không nói gì, ôm lấy Dương Mịch, đi về phía phòng làm việc của cô.
...
"Chúc mừng phòng làm việc Tiểu Mục ngày càng phát triển, trở thành phòng làm việc hàng đầu!"
"Tiểu Mục, hôm nay chúng ta không phải đến ăn chùa, mà là có quà mừng, cho nên buổi trưa hôm nay cậu phải bao chúng ta!"
"Tiểu Mục, tôi đã rất lâu rồi chưa được ăn cơm cậu nấu, cậu không được cắt xén nguyên liệu đó!"
"Đúng vậy, nếu cậu tùy tiện làm vài món ăn để đối phó chúng tôi, coi chừng chúng tôi đập tan sạp hàng của cậu!"
Đám bạn "hồ bằng cẩu hữu" của Dương Mịch đều nghe tin chạy đến, chúc mừng phòng làm việc của La Mục thành lập thuận lợi.
La Mục nhìn thấy những người này, trong lòng thật sự vô cùng cảm động, rất vui mừng.
Phòng làm việc của anh so với phòng làm việc của những người khác có một khiếm khuyết bẩm sinh!
Đó chính là danh tiếng quá nhỏ, sức ảnh hưởng quá yếu.
Cho dù có Dương Mịch ủng hộ tài chính, nhưng nếu không có hợp đồng thì sao!
Đặng Siêu và hơn hai mươi người tề tụ ở đây, tạo dựng danh tiếng cho phòng làm việc của La Mục. Đối với giới giải trí mà nói, tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.
Càng không cần nói, trong miệng họ nói tiền mừng lại là mỗi người 50 vạn.
Theo lý mà nói, La Mục chỉ riêng tiền mừng đã thu được hơn 10 triệu!
La Mục trong lòng âm thầm thề, sau này nếu gặp được kịch bản hay, nhất định phải ưu tiên suy nghĩ đến bọn họ.
La Mục dốc lòng chuẩn bị bữa cơm trưa này rất phong phú, khiến cho tất cả mọi người có mặt đều ăn uống no nê, giơ ngón tay cái lên khen ngợi anh.
"Tiểu Mục, cậu chuẩn bị thế nào rồi?"
Sau khi ăn uống no say, Đặng Siêu vừa uống nước vừa hỏi: "Ngày mốt chính là buổi thử vai cho 《Địch Nhân Kiệt chi Thông Thiên Đế Quốc》, tôi nghe nói, lần này cậu có mấy đối thủ rất mạnh, nhất định phải chú ý!"
"A? Mấy đối thủ rất mạnh? Đều là ai?"
Dương Mịch nhíu mày, vội vàng hỏi.
"Lộc Hàm, Phùng Thiệu Phong, Triệu Hựu Đình, Trương Nhất Hưng... Nói chung là những người được xướng tên thì có hơn hai mươi người, còn những người không được xướng tên thì càng nhiều!"
"Hít!"
Mọi người nghe đến tên của bốn người này, đều hít một hơi thật sâu.
Họ đều là những diễn viên hạng hai, hạng ba, danh tiếng vang xa, thực lực không thể coi thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận