Cùng Mịch Tỷ Lĩnh Chứng Sau , Ta Chế Bá Ngành Giải Trí

Chương 538: thua, liền muốn tiếp nhận trừng phạt

Chương 538: Thua thì phải chấp nhận trừng phạt
Đổng Tiệp lúc này trong lòng hoàn toàn sụp đổ!
Còn có thể cùng nhau chơi đùa vui vẻ được nữa không?
Ngươi, Tiểu Vương Tổng mày rậm mắt to, cái miệng 37 độ sao có thể nói ra những lời lạnh như băng như vậy chứ?
Ngươi không sợ ta bóp chết ngươi sao?
“Tiểu Vương Tổng, làm người không thể quá vô sỉ!”
Lúc Đổng Tiệp nói lời này, cả người tức giận đến run rẩy.
Tiểu Vương Tổng khẽ hừ một tiếng, xem thường nói: “Đổng Tiệp, ngươi biết thế nào gọi là châu chấu đá xe, nực cười không tự lượng sức mình không? Ngươi vậy mà không biết lần này mình đã đắc tội với ai sao? Bây giờ ta từ từ nói cho ngươi nghe, trước kia Hoa Nghệ, Trung Ảnh, Gia Lệ, Quang Tuyến và Vạn Đạt cùng nhau liên thủ đầu tư phim mới của La Mục « người hiềm nghi X hiến thân ». Hoa Nghệ chỉ đầu tư 8 triệu, nhưng lợi nhuận cuối cùng phá trăm triệu, còn kiếm tiền nhanh hơn cả đầu tư phim của Phùng Tiểu Cương. Hiện tại Hoa Nghệ còn đầu tư vào « Hạnh Vận Thược thi » của La Mục, « một người võ lâm » của Lộ Dương, còn có « trong truyền thuyết Trần thiên thiên », « Mỹ Nhân Vi hãm » của Cao Thụ, vân vân các phim truyền hình khác. Ngươi cảm thấy dưới tình huống như vậy, ta sẽ đi đắc tội La Mục sao?”
Đổng Tiệp nghe những lời này, lập tức kinh hãi đến mồ hôi lạnh chảy ròng, giống như rơi vào vạn trượng hầm băng, không nhịn được rùng mình một cái.
Nàng biết La Mục là nam minh tinh hot nhất giới giải trí Hoa Ngữ từ năm ngoái đến năm nay, trở thành đối tượng ngưỡng mộ của vô số người, nhưng ai có thể ngờ đối phương từ một minh tinh vươn lên tầm tư bản chỉ trong chưa đầy một năm chứ? Ngay cả Hoa Nghệ danh tiếng lẫy lừng cũng phải lựa chọn hợp tác với Gia Lệ ư? Điều này cũng quá kinh khủng rồi!
“Vậy... vậy ta còn có cơ hội không?”
Không biết qua bao lâu, giọng nói của Đổng Tiệp lại vang lên.
“Cái này khó nói lắm!”
Tiểu Vương Tổng trầm tư một lát rồi đáp: “Ta nghe nói La Mục trước đây vốn không quen biết Phan Việt Minh, lần này lại chủ động giúp Phan Việt Minh chống lưng, chứng tỏ hắn căm thù đến tận xương tủy chuyện ngoại tình trong hôn nhân. Dưới tình huống như vậy, sao hắn có thể bỏ qua cho ngươi được?”
Nói đến đây, hắn dừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Trừ phi…”
“Trừ phi cái gì?”
Trong mắt Đổng Tiệp loé lên một tia sáng, giống như vớ được cọng cỏ cứu mạng, vội vàng hỏi.
“Trừ phi hắn có hứng thú với ngươi, có lẽ ngươi còn có một chút hi vọng sống sót!”
Tiểu Vương Tổng nói giọng ồm ồm.
“Chuyện này…”
Đổng Tiệp nghe câu trả lời của hắn, lập tức trầm mặc.
La Mục liệu có hứng thú với nàng không?
Nàng thật sự không biết!
Nếu như La Mục chưa kết hôn, nếu như lão bà của La Mục không phải Dương Mịch, có lẽ nàng còn có mấy phần tự tin.
Nhưng bây giờ thì thôi!
Loại đại đạo diễn như La Mục, sao lại thích một người phụ nữ đã từng sinh con chứ?
Hắn cũng không phải Tào A Man!
Huống chi, so với Dương Mịch, nàng cũng không có bao nhiêu phần thắng!
“Đây là cơ hội duy nhất của ngươi!”
“Ngươi tự xem mà xử lý đi!”
Tiểu Vương Tổng nói xong hai câu này liền cúp điện thoại.
Có lẽ ban đầu hắn không nghĩ tới giá trị thực sự của La Mục, nhưng kể từ sau khi được anh trai hắn chỉ điểm, hắn tự nhiên biết mình nên đứng về phía ai!
Một bên là đại đạo diễn danh tiếng cực cao, một bên là nữ diễn viên có cũng được không có cũng chẳng sao!
Kẻ ngốc cũng biết phải lựa chọn thế nào!
Đổng Tiệp nghe tiếng “tút tút tút” từ đầu dây bên kia, sắc mặt trở nên khó coi.
Nàng sao có thể ngờ được mình lại rơi vào tình thế bị động như vậy chứ?
Tô Tả đứng sau lưng nàng, do dự một chút rồi thấp giọng nói: “Tiểu Tiệp, ta xem ảnh của La Mục rồi, mới 23 tuổi, đẹp trai hơn Phan Việt Minh nhiều, cho dù giữa hai người các ngươi có xảy ra chuyện gì, ngươi cũng không thiệt thòi gì!”
“Ta biết ta sẽ không lỗ!”
Đổng Tiệp sầm mặt lại, quay đầu, nhìn chằm chằm nàng, gằn từng chữ: “Ta chỉ đang nghĩ, liệu ta làm vậy có phải là tự rước lấy nhục không? Ta nghe nói, trong mắt trong lòng La Mục chỉ có một mình Dương Mịch, hoàn toàn không có bất kỳ scandal nào với nữ minh tinh khác, ngay cả Triệu Lệ Dĩnh được hắn một tay nâng đỡ cũng nói La Mục là một quân tử.”
“Ngươi không thử sao biết có thành công hay không?”
Tô Tả hỏi ngược lại: “Thử một lần, có lẽ còn chút hi vọng sống, không thử, thì thật sự mất hết đường sống rồi!”
“Nếu thua, thì phải chấp nhận trừng phạt!”
Đổng Tiệp nghe vậy, vẻ tức giận trên mặt thoáng chốc biến mất không còn tăm hơi.
Ngay cả Tiểu Vương Tổng cũng không dám trêu vào La Mục, nàng lấy gì để chống lại người ta đây?
“Ta biết rồi!”
Cuối cùng, nàng vẫn gật mạnh đầu.
Mấy người La Mục ăn cơm trưa cùng Phan Việt Minh xong liền chuẩn bị rời đi.
Trần Tư Thành chuẩn bị cùng La Mục, Đặng Triều đến đoàn phim « Hạnh Vận Thược Thi », học hỏi kỹ xảo quay phim, chuẩn bị cho bộ phim tiếp theo của hắn, còn Vương Tiểu Cường thì bay đến Hồng Kông, tiếp tục quay « một người võ lâm ».
Nhưng bọn họ vừa mới ra khỏi tứ hợp viện của Phan Việt Minh, La Mục liền nhận được điện thoại của Hàn Tam Bình.
“Tiểu Mục, ngươi đang ở Kinh Thành phải không? Đến Trung Ảnh một chuyến, ta mời ngươi uống trà!”
Hàn Tam Bình ngay cả khách sáo cũng không có, đi thẳng vào vấn đề.
La Mục nghe vậy, trán nổi ba vạch hắc tuyến, da mặt giật giật mấy cái.
“Tôi nói này Hàn Thúc, có chuyện gì chúng ta không thể nói qua điện thoại sao? Tại sao phải đến Trung Ảnh? Tôi đang chuẩn bị ra sân bay đây. Hay là ngài cứ nói, tôi nghe?”
“Đến Trung Ảnh một chuyến đi, coi như nể mặt ta!”
Hàn Tam Bình có chút bất đắc dĩ nói: “Còn vé máy bay thì đổi lại, cùng lắm tiền vé ta trả cho ngươi!”
“Vậy được rồi, tôi đến ngay!”
La Mục thấy Hàn Tam Bình đã nói đến mức này, chỉ đành gật đầu đồng ý.
Cúp điện thoại, hắn dặn dò đơn giản vài câu với những người khác, rồi bắt một chiếc taxi chạy đến Trung Ảnh.
Phòng làm việc của Hàn Tam Bình!
Lúc La Mục gõ cửa đi vào, phát hiện bên trong ngoài Hàn Tam Bình còn có hai người khác.
Chính là Dương Thủ Thành và Hoắc Ôn Khê của Anh Hoàng Hồng Kông.
Nhìn thấy hai người họ, hắn hơi sững sờ, trong đầu lóe lên một tia sáng, lập tức hiểu ra mục đích bọn họ ở đây.
Nhưng trên mặt hắn lại nở một nụ cười rạng rỡ: “Đây không phải là Dương Đổng và Hoắc tỷ sao? Sao hai vị lại ở Trung Ảnh thế này? Chẳng lẽ đây là bất ngờ Hàn Thúc chuẩn bị cho tôi sao?”
Lần này Lộ Dương có thể thuận lợi quay « một người võ lâm » ở Hồng Kông, trong đó Anh Hoàng đã giúp đỡ không ít, cho nên vẫn phải nể mặt.
Còn về Chân Tử Đan thì thôi!
Có thể dùng Triệu Văn Trác vừa tốt vừa rẻ, hiệu quả cao, tại sao hắn phải dùng Chân Tử Đan chứ?
Dương Thủ Thành cười ha hả: “La Đạo, chúng tôi nào phải bất ngờ gì. Lần này chúng tôi đến Kinh Thành là muốn bàn chuyện hợp tác với Trung Ảnh, ai ngờ vừa rồi nghe Hàn Đổng nói ngài ở Kinh Thành, liền muốn gặp mặt vị thiếu niên anh hùng là ngài đây một lần!”
“Dương Đổng quá lời rồi! Thiếu niên anh hùng gì chứ? Chẳng qua là bị cư dân mạng thổi phồng lên thôi!”
La Mục mặt đầy vẻ khiêm tốn đáp.
“La Đạo, tôi biết Anh Hoàng chúng tôi và ngài từng có hai lần hiểu lầm, thật sự rất xin lỗi. Thật ra Anh Hoàng chúng tôi vẫn thích hợp tác với các công ty điện ảnh truyền hình và đạo diễn ở nội địa, bất kể là phim trường, vốn liếng hay diễn viên, chúng tôi đều có thể cung cấp!”
Dương Thủ Thành vội vàng giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận