Cùng Mịch Tỷ Lĩnh Chứng Sau , Ta Chế Bá Ngành Giải Trí

Chương 120 : Dương Mịch biểu diễn 《 Ta không phải là dược thần 》

**Chương 120: Dương Mịch diễn 《 Ta không phải là dược thần 》**
Chúng nữ cũng ngẩng đầu, nhìn Dương Mịch, khóe miệng không ngừng co rút.
Bây giờ nhìn Dương Mịch thế nào cũng giống như một hôn quân chỉ yêu mỹ nhân, không yêu giang sơn!
Lúc đầu đáp ứng ký kết với Châu Thâm tự do phóng khoáng như vậy!
Bây giờ hạ đạt mệnh lệnh này, lại càng tự do phóng khoáng như vậy!
Nghĩ tới đây, chúng nữ nhao nhao đưa ánh mắt đổ dồn lên người La Mục, nhìn hắn với dung nhan của một người ba độc giả, trong lòng mềm nhũn.
Thôi vậy!
Đối mặt với đệ đệ tuấn tú đẹp trai như thế, ngay cả các nàng đều không chịu được, lại càng không cần phải nói Dương Mịch!
Không phải chỉ là Trịnh Sảng sao?
Không qua lại thì không qua lại, có cái gì đáng để ý?
Bây giờ Gia Lệ đang nổi như cồn, thực sự không hề để Trịnh Sảng vào mắt!
Dương Mịch sau đó lại xử lý mấy chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, tuyên bố kết thúc cuộc họp nhỏ hôm nay.
Ngay lúc La Mục ngồi xổm xuống, chuẩn bị cõng Dương Mịch, Hoàng Ấu Nhiễm bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, vội vàng kêu lên: "Lão bản, còn có một việc nhỏ quên nói với ngươi!"
Dương Mịch nhanh chóng nhảy lên lưng La Mục, lười biếng phất tay với nàng: "Nói đi!"
"Từ Quang Đầu vừa rồi gọi điện thoại đến công ty, nói sáng sớm nay hắn liên hệ với ngươi, kết quả không có người nghe!"
Hoàng Ấu Nhiễm vội vàng giải thích, "Hắn nói vẫn muốn mời ngài diễn bộ phim 《 Ta không phải là Dược Thần 》, hy vọng ngài suy nghĩ thêm một chút, hắn nói hắn thực sự rất có thành ý!"
"Lại là Từ Quang Đầu!"
Dương Mịch nghe vậy, không nhịn được trợn trắng mắt, "Ta đã nói với hắn hai lần, không diễn những phim có doanh thu phòng vé dưới 1 tỷ, sao hắn nghe không hiểu vậy? Thôi, lát nữa ta tự mình gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn tìm người khác đi!"
"Cái gì?《 Ta không phải là Dược Thần 》?" ( editor : Tôi không phải thần dược quán quân phòng vé của mùa phim chiếu hè năm 2018 với doanh thu 3,09 tỷ nhân dân tệ ai chưa xem thì search google xem nhé phim tếu lắm )
La Mục nghe vậy, chấn động mạnh, xoay người, vọt tới trước mặt Hoàng Ấu Nhiễm.
"Ấu Nhiễm, ngươi nói, là Từ Quang Đầu kia sao?"
"A!"
Bởi vì hắn cử động quá mạnh, Dương Mịch không để ý, hai cánh tay không ôm chặt cổ hắn, nửa người trên bay thẳng ra ngoài, dọa đến nàng oa oa kêu to.
La Mục giật mình kêu lên, vội vàng xoay người, giang hai cánh tay, tay trái giữ lấy ót Dương Mịch, tay phải ôm eo thon của nàng, cuối cùng không làm nàng bị ngã, nhưng Dương Mịch vẫn sợ đến mức khuôn mặt nhỏ tái nhợt, hoa dung thất sắc!
"Mịch tỷ, ngươi không sao chứ?"
La Mục vội vàng nhẹ giọng an ủi.
Dương Mịch vẫn chưa hoàn hồn, thở phì phò, trước ngực càng nhấp nhô, tạo thành một cảnh tượng diễm lệ.
"Mục đệ đệ, ngươi có thể đừng dọa Mịch tỷ được không, chỉ là một bộ phim nát, cần phải kích động như vậy sao?"
La Mục nhẹ nhàng đặt Dương Mịch lên một chiếc ghế bên cạnh, cúi người, hai mắt nhìn chằm chằm nàng, gằn từng chữ một: "Mịch tỷ, ta có thể chịu trách nhiệm nói cho ngươi, 《 Ta không phải là Dược Thần 》 tuyệt đối không phải phim nát, hơn nữa doanh thu phòng vé chắc chắn sẽ rất cao, cho nên ngươi bây giờ hãy gọi điện cho Từ Quang Đầu, nhất định phải giành lấy vai diễn kia, nếu đã có người được chọn, cũng phải đoạt lấy!"
Hắn đột nhiên nhớ tới, trước đây khi Từ Quang Đầu quay 《 Ta không phải là Dược Thần 》, ban đầu đã mời Dương Mịch diễn vai nữ Lưu Tư Tuệ, kết quả bị nàng cự tuyệt thẳng thừng, còn luôn miệng nói, nàng không tham gia diễn những bộ phim có doanh thu dưới 1 tỷ, sau đó mới để cho Đàm Trác nhặt được món hời.
Sau đó bộ phim này nổi tiếng, còn Dương Mịch lại trở thành trò cười cho thiên hạ!
Lần này hắn tuyệt đối sẽ không để cho Dương Mịch bỏ lỡ vai diễn này!
"Cái gì? Ngươi bảo ta diễn 《 Ta không phải là Dược Thần 》?"
Dương Mịch trợn to mắt, vẻ mặt đầy kinh hãi, giọng nói cũng có chút biến đổi.
Đây vẫn là Mục đệ đệ của nàng sao?
Một vai diễn nát như vậy, ngươi lại bảo ta diễn?
La Mục hai tay đặt mạnh lên vai Dương Mịch, thần sắc có chút kích động kêu lên: "Mịch tỷ, tin tưởng ta, bộ phim này chắc chắn sẽ nổi tiếng, nếu như ngươi từ chối, ta đảm bảo ngươi sẽ hối hận cả đời. Ngươi mau chóng gọi điện thoại cho Từ Quang Đầu, phải giành được vai diễn này, có nghe rõ không?"
Nói xong, hắn trực tiếp thò tay vào túi quần nàng, lấy điện thoại di động ra, nhét vào tay nàng.
Chúng nữ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng điên cuồng này của La Mục!
Bộ phim này lợi hại đến vậy sao?
Sao lại có cảm giác nếu Dương Mịch không đồng ý, hắn sẽ bóp chết đối phương vậy?
Ôn Văn Nhã cũng không nhịn được khuyên giải: "Mục đệ đệ, ngươi không cần phải gấp! Từ từ nói!"
Những người khác cũng nhao nhao khuyên can.
Bây giờ La Mục không còn vẻ ôn tồn lễ độ như trước, mà giống như một Đại Ma Vương vô pháp vô thiên.
"Câm miệng, tất cả im miệng cho ta!"
Ai ngờ La Mục nghiêng đầu, trừng mắt nhìn các nàng, lớn tiếng quát.
Chúng nữ trong nháy mắt ngây ngẩn cả người.
La Mục vậy mà lại lớn tiếng quát các nàng? Còn bảo các nàng câm miệng?
Hắn to gan quá vậy?
Nhưng tại sao lại có cảm giác trên người hắn toát ra một khí thế khó tả vậy?
Thật đáng sợ!
Chúng nữ nghĩ tới đây, đều ngoan ngoãn đứng im, như những con chim cút, không dám hé răng.
La Mục không để ý đến các nàng, mà lại quay lại, chỉ vào điện thoại di động trong tay Dương Mịch, nói chắc như đinh đóng cột: "Mịch tỷ, bây giờ lập tức gọi điện cho Từ Quang Đầu, giành lấy vai diễn này!"
Dương Mịch ngẩng đầu lên, chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, lông mi dài cũng run rẩy theo, trông rất ngây thơ đáng yêu!
"Mục đệ đệ, ngươi có biết đây là phim gì không?"
Nàng hy vọng có thể thức tỉnh con cừu non đang lầm đường lạc lối này.
Tham gia diễn loại phim này?
Dương Mịch danh chấn tứ hải, uy phong lẫm liệt như nàng còn muốn mặt mũi nữa không?
"Là một bộ phim có đề tài thực tế, kể về chuyện bán thuốc giả!"
"Ngươi có biết ta diễn vai gì không?"
"Là một người phụ nữ đáng thương, vì kiếm tiền mua thuốc cho con gái mà phải đi hát rong ở quán rượu!"
"Ngươi có biết trong phim có cảnh múa cột không?"
"Biết!"
Dương Mịch liên tục đặt 5 câu hỏi, kết quả La Mục đều trả lời được.
Dương Mịch trợn to mắt, cắn môi, vẻ mặt không thể tin nổi: "Mục đệ đệ, sao ngươi biết được?"
"Ngươi cứ gọi điện thoại trước đi, giành được vai diễn này rồi nói!"
La Mục lại chỉ vào điện thoại của nàng, gằn từng chữ một.
"Mục đệ đệ, ta không nhận vai diễn này có được không? Vai diễn này rất không thích hợp với ta, hơn nữa cát-xê chỉ có 5 triệu, ngươi nói xem Dương Mịch ta là người thiếu 5 triệu sao?"
Dương Mịch chu đôi môi đỏ mọng, níu cánh tay hắn, lắc lư, làm bộ đáng thương.
La Mục không muốn nói nhảm với nàng, trực tiếp đoạt lấy điện thoại, mở khóa vân tay, tìm số điện thoại của Từ Quang Đầu, gọi đi, sau đó đưa điện thoại đến tai Dương Mịch.
"Chuyện khác để sau hãy nói, giành lấy vai diễn này cho ta trước đã!"
La Mục cúi người, tay trái nắm chặt vai Dương Mịch, giọng nói cũng có chút biến đổi.
Dương Mịch nhìn La Mục ở khoảng cách gần, trong mắt đối phương lộ ra vẻ cuồng nhiệt và kích động, giống như một gã đàn ông khao khát đã lâu năm đột nhiên gặp được một người phụ nữ không mảnh vải che thân, cả người tế bào đều hưng phấn.
Vai diễn này thật sự lợi hại đến vậy sao?
Tại sao mình không hề phát hiện ra?
"Alo, Mịch Mịch, sao đột nhiên em lại gọi điện cho anh? Lẽ nào..."
Bỗng nhiên, trong điện thoại truyền ra giọng nói có chút kích động của Từ Quang Đầu.
"Đầu trọc, cái kia, vai diễn kia ta nhận!"
Dương Mịch hai mắt nhìn chằm chằm La Mục, do dự một chút, cuối cùng mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận