Cùng Mịch Tỷ Lĩnh Chứng Sau , Ta Chế Bá Ngành Giải Trí

Chương 123 : Bởi vì ngươi là Lão Công của ta !

**Chương 123: Bởi vì ngươi là Lão công của ta!**
Ánh nắng ban trưa ở Ma Đô có chút gay gắt, xuyên qua cửa sổ, hắt lên người một nam t·ử tr·ẻ tuổi ngoài 20.
Tr·ê·n mặt hắn vẫn còn lộ rõ vẻ khó tin, cảm giác cuộc điện thoại vừa rồi giống như một giấc mộng giữa ban ngày!
Hắn là Châu Thâm, xuất thân từ khoa thanh nhạc, nhưng vì ngoại hình bình thường, tính cách lại tương đối rụt rè, không quen giao tiếp với người khác, nên dù đã tham gia một vài cuộc thi âm nhạc lớn nhỏ trong mấy năm qua, hắn vẫn không có chút danh tiếng nào.
Vòng thi thứ năm của "Ta vì ca cuồng" hôm qua, hắn đạt được hạng 10, đó là thành tích tốt nhất của hắn trong những năm gần đây!
Khi hắn còn đang đắc chí vì thành tích khá tốt này, cả đêm trằn trọc không ngủ được, thì lại nhận được một cuộc điện thoại từ đạo diễn Diệp Trinh.
—— Gia Lệ chuẩn bị ký hợp đồng với hắn!
Tin tức này đối với hắn mà nói, đơn giản chính là trời long đất lở!
Châu Thâm hắn thật sự sắp bước ra bước thành c·ô·ng đầu tiên rồi sao?
Phải biết rằng, ca sĩ không có ký kết với c·ô·ng ty đều thuộc dạng "hoang dại", tài nguyên các phương diện đều không thể so sánh với những thực tập sinh kia, cho dù có tham gia các loại cuộc thi, cũng thường x·u·y·ê·n bị chèn ép, bị xa lánh, thậm chí là đủ loại gây khó dễ.
Hắn đã từng bị Mục Tuyết d·a·o n·h·ụ·c, làm khó dễ nhiều lần!
Nhưng hắn có thể làm gì?
Không có bối cảnh, chỉ có thể c·ắ·n răng chịu đựng!
Hắn cũng hy vọng có một c·ô·ng ty giải trí nào đó có thể ký hợp đồng với hắn!
Thế nhưng, ở Hoa Quốc, hàng năm có tới mấy chục cuộc thi ca hát được tổ chức, số lượng thí sinh lên tới hàng ngàn. Nếu không có ngoại hình cao lớn tuấn tú, không có giọng hát hạng nhất, không có thành tích nổi bật, lại không muốn bị "quy tắc ngầm", người ta dựa vào cái gì mà ký hợp đồng với ngươi?
Giờ khắc này, hắn đã chờ đợi suốt 3 năm!
Trong lúc hắn đang suy nghĩ lung tung, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một luồng hương thơm nhàn nhạt!
Châu Thâm vội vàng ngẩng đầu, p·h·át hiện một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng đó, chăm chú nhìn hắn.
Dung mạo nàng tuyệt mỹ, mặc một bộ váy liền áo màu đỏ sậm, đôi chân dài được bao bọc bởi lớp tất đen, chân mang một đôi giày cao gót màu đen, tay phải x·á·ch th·e·o một chiếc b·ó·p đầm màu trắng sữa.
Dáng người nàng cân đối, gợi cảm, quyến rũ, đôi mắt đẹp lại ánh lên vẻ thông minh lanh lợi, dường như có thể nhìn thấu tất cả!
Hắn đã gặp qua vô số mỹ nữ, nhưng mà xinh đẹp như nàng, thật sự rất hiếm thấy!
Điều này khiến hắn không khỏi tim đ·ậ·p rộn ràng, lòng bàn tay cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
"Ôn tiểu thư, xin, xin chào!"
Châu Thâm vội vàng đứng dậy, hai má ửng đỏ, lắp bắp nói.
Đối phương chính là Ôn Văn Nhã, hắn đã gặp qua vài lần ở hiện trường ghi hình hôm qua!
"Châu Thâm, ngươi không cần phải sợ, Gia Lệ muốn ký hợp đồng với ngươi, là hy vọng chúng ta có thể hợp tác cùng nhau, cùng nhau p·h·át triển, là quan hệ bình đẳng, không phải quan hệ cấp trên cấp dưới!"
Ôn Văn Nhã ngồi xuống đối diện Châu Thâm, nhẹ nhàng nói một đoạn mở đầu đơn giản.
"Cảm ơn Ôn tiểu thư, tôi, tôi..."
Châu Thâm nghe đối phương xem nhẹ mọi chuyện, trong lòng thoáng an tâm hơn nhiều, thế nhưng đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, trong lòng vẫn khó tránh khỏi có chút bối rối, sợ mình nói nhầm, p·h·á hỏng hình tượng của mình trong lòng nàng!
Ôn Văn Nhã gọi hai ly cà p·h·ê, nhưng nàng không vội vàng đàm luận chuyện ký hợp đồng, mà chỉ đơn giản nhắc tới những cuộc thi lớn nhỏ mà Châu Thâm đã tham gia trong mấy năm qua, hơn nữa nàng còn có thể nói ra điểm tốt và khuyết điểm của hắn trong mỗi trận đấu. Điều này khiến cho Châu Thâm, người mới bước chân vào nghề, cảm thấy vô cùng xúc động, cảm giác như đã gặp được tri kỷ, những lời muốn nói với nàng cũng nhiều hơn, sự căng thẳng và bất an cũng giảm bớt, tr·ê·n mặt cũng nở thêm nụ cười.
Để có thể ký được hợp đồng với Châu Thâm, Ôn Văn Nhã đã dành 6 tiếng đồng hồ đêm qua để xem lại tất cả các cuộc thi mà hắn đã tham gia.
Có thể nói, đã thực sự làm được "biết người biết ta, bách chiến bách thắng"!
"Ôn tiểu thư, cảm ơn cô đã coi trọng tôi, tôi đồng ý ký hợp đồng với Gia Lệ!"
Châu Thâm xúc động đứng lên, cúi người thật sâu trước Ôn Văn Nhã.
"Ngươi yên tâm, người có tài, Gia Lệ chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi!"
Ôn Văn Nhã khẽ mỉm cười, gật đầu, sau đó cầm lấy chiếc b·ó·p đầm, lấy ra bản hợp đồng đã chuẩn bị sẵn.
"Châu Thâm, cậu thực sự định ký hợp đồng với Gia Lệ sao? Gia Lệ bọn họ chủ yếu tập trung vào diễn viên phim truyền hình, ca sĩ chẳng qua chỉ là cho đủ số lượng. Cậu không muốn tài năng của mình bị mai một đấy chứ?"
Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ cửa ra vào quán cà p·h·ê.
Ôn Văn Nhã và Châu Thâm đầu tiên là sững s·ờ, sau đó cùng nhìn về phía phát ra âm thanh.
Thì ra là Đỗ Lỵ Lỵ và Nh·iếp t·h·i Nhã!
......
La Mục ôm Dương m·ậ·t nũng nịu một hồi, sau đó Dương m·ậ·t lấy một chồng tài liệu dày từ tr·ê·n bàn làm việc, đặt vào trong n·g·ự·c hắn.
"Nếu Mục đệ đệ đã quan tâm như vậy, vậy thì giúp ta xem những thứ này đi!"
Khóe môi nàng cong lên, nụ cười ranh m·ã·n·h không thể che giấu.
La Mục thoáng lộ vẻ lúng túng, ngượng ngùng cười nói: "m·ậ·t Mịch tỷ, ta không có quan tâm đến tỷ, vừa rồi..."
Ai ngờ Dương m·ậ·t nâng tay phải lên, nhẹ nhàng che miệng hắn lại, khẽ cười nói: "Mục đệ đệ giúp m·ậ·t Mịch tỷ chọn phim, m·ậ·t Mịch tỷ vui còn không kịp, sao có thể giận chứ?"
"Đồ ngốc, đùa với ngươi thôi!"
"Nhưng mà lỡ như ta chọn sai, doanh thu phòng vé thảm hại thì sao?"
La Mục không nhịn được hỏi.
"Thảm hại thì thảm hại, có gì quan trọng đâu?"
Dương m·ậ·t cười một cách thản nhiên, "Ngươi cho rằng m·ậ·t Mịch tỷ không muốn cứ diễn một bộ phim là có thể nổi tiếng sao? Ngươi cho rằng m·ậ·t Mịch tỷ t·h·í·c·h diễn những bộ phim như "Tiểu thời đại" sao? Trong này đều là quan hệ ân tình, đôi khi muốn lăn lộn trong giới giải trí, thì phải thỏa hiệp đủ điều, nhưng mà ta đã đóng nhiều phim dở như vậy rồi, thêm một bộ bớt một bộ, thật sự không quan trọng!"
"m·ậ·t Mịch tỷ, ta cam đoan với tỷ, "Ta không phải là Dược Thần" tuyệt đối không phải phim dở!"
La Mục thấy nàng thổ lộ nỗi lòng với mình, trong lòng càng thêm xúc động.
Nàng không tin "Ta không phải là Dược Thần" sẽ thành c·ô·ng lớn, nhưng nàng vẫn nguyện ý tin tưởng hắn!
"Ta tin ánh mắt của Mục đệ đệ tuyệt đối sẽ không kém!"
Dương m·ậ·t cười một tiếng, sau đó lại hôn lên trán hắn, "Bởi vì Mục đệ đệ là lão c·ô·ng của ta!"
La Mục nghe vậy, nụ cười tr·ê·n mặt càng rạng rỡ hơn.
Hắn không muốn quấy rầy Dương m·ậ·t làm việc, lại không muốn ở cách nàng quá xa, đành phải chuyển một chiếc ghế khác đến, ngồi song song cùng Dương m·ậ·t, sau đó bắt đầu chăm chú xem những tài liệu này.
Dương m·ậ·t nhìn La Mục nghiêm túc xem tài liệu, nhất thời có chút ngây người.
Quả nhiên đàn ông khi làm việc chăm chỉ là đẹp trai nhất!
Rất muốn hôn hắn, ôm hắn, c·ắ·n hắn!
La Mục không ngờ rằng Dương m·ậ·t hiện tại đã có sức hút lớn đến vậy trong giới giải trí, có tới khoảng 20 bộ phim truyền hình và hơn 10 bộ phim điện ảnh, đó là còn chưa kể đến những lời mời khác.
Hai ngày nay còn có rất nhiều đạo diễn liên tục gửi lời mời đến Dương m·ậ·t, nhưng mà những lời mời đó vẫn còn nằm trong tay Hoàng, phải đợi nàng ta thu xếp xong, mới có thể giao đến tay Dương m·ậ·t.
Tuy nhiên, phần lớn những bộ phim điện ảnh và phim truyền hình này đều là phim "rác", xem qua là biết chỉ để kiếm tiền.
Cát-xê cho rất cao, nhưng lại rất dễ làm hao tổn danh tiếng của Dương m·ậ·t!
Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên nhìn thấy tên một bộ phim, đôi mắt đột nhiên sáng lên.
——《 Thất Luyến 33 Thiên 》. (editor: 33 ngày Thất Tình ra mắt năm 2011. Mình chưa coi nên cũng không biết gì nhiều)
Bạn cần đăng nhập để bình luận