Cùng Mịch Tỷ Lĩnh Chứng Sau , Ta Chế Bá Ngành Giải Trí

Chương 558: ta và ngươi người nhà náo mâu thuẫn, ngươi đứng ở đâu một bên?

Chương 558: Ta và người nhà ngươi xảy ra mâu thuẫn, ngươi sẽ đứng về phía nào?
La Mục và Dương Mịch còn có thể làm thế nào đây?
«Thất tình 33 trời» sắp công chiếu, nam chính và nữ chính còn đang họp ở công ty, đúng thật là có chút `không làm việc đàng hoàng`!
Huống chi đây còn là bộ phim duy nhất La Mục và Dương Mịch đóng vai tình nhân, mang một ý nghĩa không hề tầm thường!
Còn chưa biết sau này có còn cơ hội như vậy nữa hay không!
Cho nên hai người họ chỉ có thể đồng ý với Đằng Hoa Đào, lập tức tham gia vào hàng ngũ quảng bá lưu động, góp một viên gạch giúp cho doanh thu phòng vé của bộ phim này bán chạy hơn!
......
Kinh Thành!
Lưu Thi Thi đang đoan trang ngồi tại vị trí gần cửa sổ của một quán cà phê.
Ánh mắt nàng đang nhìn đám người qua lại ngoài cửa sổ, tâm trí không biết đã bay đến nơi nào, còn trước mặt nàng là một tách cà phê đang tỏa ra hương thơm nồng đậm.
Nàng mặc một bộ áo lông màu trắng, trang điểm trang nhã, ngồi ở đó, giống như một `tiên tử không nhiễm khói lửa trần gian`.
“Thi Thi, ngươi đến rồi à? Xin lỗi, ta đến muộn!” Bỗng nhiên, một giọng nói đầy áy náy vang lên trước mặt nàng.
Lưu Thi Thi ngẩng đầu, nhìn người vừa tới, khẽ nói: “Ngô đại ca, ngươi đến rồi?” Người đến chính là Ngô Khởi Long!
Hắn ngồi xuống đối diện Lưu Thi Thi, sau đó đẩy một bộ đồ trang điểm vừa mua tới trước mặt nàng, mỉm cười nói: “Thi Thi, ta nghe nói mấy ngày trước ngươi giúp bọn Lưu Thiên Tiên đi quảng bá lưu động, chắc là mệt lắm phải không? Đây là đồ trang điểm ta vừa mua cho ngươi, xem thử nhãn hiệu này có thích không? Nếu ngươi không thích, ta đổi lại một nhãn hiệu khác.” Hắn thuận miệng gọi một tách cà phê, sau đó đôi mắt cứ nhìn Lưu Thi Thi không chớp.
Lưu Thi Thi nhìn dáng vẻ này của Ngô Khởi Long, trong lòng khẽ thở dài một hơi, ngẩng đầu lên nói: “Ngô đại ca, thật ra lần này ta gọi ngươi ra là muốn nói cho ngươi biết, ta chỉ muốn cùng ngươi làm bạn bè bình thường thôi, cho nên những vật này ngươi cứ mang về đi!” Lời này đối với Ngô Khởi Long mà nói, chẳng khác nào `long trời lở đất`!
Sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi dữ dội, bật người đứng dậy, hai mắt trợn trừng, lóe lên ánh nhìn khó tin, lắp ba lắp bắp hỏi: “Thi Thi, ngươi nói gì? Chỉ làm bạn bè bình thường? Lẽ nào ngươi không biết tình ý của ta dành cho ngươi sao?” Hai người họ trước đó cùng quay «Bộ Bộ Kinh Tâm» mấy tháng, điều này khiến hắn nảy sinh rất nhiều hứng thú đối với người phụ nữ nhạt như hoa cúc này. Về sau, hắn cảm thấy trong đầu mình toàn nghĩ đến nàng, liền triển khai theo đuổi điên cuồng. Mà đối phương phản ứng không quá kịch liệt, nhưng cũng không phải kiểu lạnh lùng thờ ơ, điều này làm trong lòng hắn dấy lên vài phần hy vọng, cảm thấy Lưu Thi Thi cũng thích hắn.
Thế nhưng ai mà ngờ được, chỉ mới qua khoảng năm ba tháng, đối phương lại nói chỉ muốn làm bạn bè bình thường với hắn!
Trò đùa này mở có hơi lớn quá không?
Lưu Thi Thi ngẩng đầu, đôi mắt nhìn thẳng vào hắn, nhẹ nhàng gật đầu nói: “Ta biết ý của ngươi, cho nên ta muốn để ngươi `kịp thời cắt lỗ`, đừng lãng phí thời gian vào ta nữa, còn có…” Nàng lấy ra một cái túi từ bên cạnh, đặt hết lên trước mặt Ngô Khởi Long, “Đây là những thứ ngươi đã tặng ta, ta chưa hề đụng đến, bây giờ trả lại hết cho ngươi. Nếu như ngươi cảm thấy những thứ này vẫn chưa đủ, ta có thể bồi thường cho ngươi một khoản tiền!” “Rầm!” Ngô Khởi Long mặt đỏ bừng, giống như người say rượu, hai tay đập mạnh xuống bàn, đôi mắt vằn lên tia máu, gắt gao nhìn chằm chằm Lưu Thi Thi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thi Thi, có phải có kẻ nào nói xấu ta không? Khiến cho ấn tượng của ngươi về ta thay đổi lớn như vậy? Ngươi cũng không phải không biết, có những kẻ chính là ưa thích `tước thiệt đầu`, `nói hươu nói vượn`. Ngươi nghe mấy lời đó làm gì? Ta thích ngươi như vậy, nguyện ý trả giá mọi thứ vì ngươi, sao ngươi có thể chỉ vì nghe vài lời sàm ngôn mà thay đổi chủ ý chứ?” “Bao gồm cả người nhà của ngươi?” Lưu Thi Thi bình tĩnh hỏi lại.
“Chuyện này…” Ngô Khởi Long nghe vậy, sắc mặt lại biến đổi lớn.
Sao hắn lại có thể ngờ Lưu Thi Thi sẽ nhắc đến chuyện này cơ chứ?
Trên mặt hắn lộ ra vẻ mặt đau khổ, cắn răng, thấp giọng nói: “Thi Thi, nếu như chúng ta kết hôn, ta… ta sẽ xử lý tốt mối quan hệ giữa ngươi và họ, xin hãy tin ta…” Lưu Thi Thi nhìn thấy bộ dạng này của hắn, trong lòng ngược lại bình tĩnh trở lại.
Hôm nay nàng hẹn Ngô Khởi Long ra ngoài chính là muốn nói rõ mọi chuyện, vạch rõ giới hạn với đối phương!
Nói cho cùng, chuyện này vẫn liên quan rất lớn đến lời nói của La Mục ngày đó!
Mặc dù La Mục luôn miệng bày tỏ, việc hai người ở bên nhau có hợp hay không, người khác chỉ là đề nghị, tất cả vẫn phải xem bản thân mình, thế nhưng khi nàng nhìn thấy thái độ của La Mục đối với La Kinh thay đổi 360 độ, còn đặc biệt viết một kịch bản cho La Kinh và Đường Yên, liền biết La Mục xem trọng La Kinh và Đường Yên. Còn về phần nàng và Ngô Khởi Long, chỉ có thể nói là không ủng hộ, cũng không phản đối.
Điều này khiến trong nội tâm nàng vẫn cảm thấy có chút khó chịu!
Dương Mịch gả cho La Mục, La Mục nhỏ hơn Dương Mịch bảy tuổi!
Đường Yên và La Kinh ở bên nhau, hai người họ tuổi tác tương đương!
Tại sao nàng lại phải gả cho một `lão nam nhân` lớn hơn mình mười mấy tuổi, lại còn từng kết hôn chứ?
Huống chi hoàn cảnh gia đình kia của Ngô Khởi Long, khiến nàng mỗi lần nhớ tới đều cảm thấy đau đầu!
Đủ loại những nguyên nhân này khiến nàng cuối cùng quyết định, phải nói rõ ràng chuyện này với Ngô Khởi Long.
Nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dạng `ấp a ấp úng` này của Ngô Khởi Long, nàng liền biết quyết định của mình không sai.
Ngô Khởi Long còn không giải quyết được người nhà của hắn, nàng một con `cá ướp muối` thì làm sao mà xử lý được đây?
Nàng cũng không muốn sau khi kết hôn mỗi ngày phải vì những chuyện vụn vặt kia mà `bận bịu sứt đầu mẻ trán`.
“Ngô đại ca, nếu như ta và người nhà của ngươi xảy ra mâu thuẫn, ngươi sẽ đứng về phía nào?” Lưu Thi Thi hỏi ngược lại.
“Ta, ta chắc chắn sẽ đứng về phía ngươi!” Ánh mắt Ngô Khởi Long lảng tránh, ấp úng nói.
“Ngô đại ca, ngay cả ngươi cũng không tin lời mình nói, ngươi nghĩ ta sẽ tin sao?” Lưu Thi Thi khẽ thở dài một hơi, buồn bã nói: “Ta chỉ là một người phụ nữ bình thường, không có hứng thú lắm với việc đóng phim. Lúc trước nếu không phải mơ mơ hồ hồ bước chân vào làng giải trí, có lẽ ta đã sớm kết hôn sinh con, sống một cuộc sống bình thường. Ta thật sự rất sợ phiền phức, cho nên hai chúng ta người thật sự rất không thích hợp!” “Ngô đại ca, ta thấy sau này chúng ta đừng nên liên lạc nữa!” Nói xong lời này, nàng chậm rãi đứng dậy, định quay người rời đi.
Ngô Khởi Long không ngờ Lưu Thi Thi lại vì hoàn cảnh gia đình hắn mà đưa ra lựa chọn này, lập tức sốt ruột.
Bọn họ đều là người nhà của ta, ta có thể làm sao bây giờ?
Nếu như ngươi kết hôn với ta, vậy chính là người trong nhà ta rồi, không thể nhường nhịn họ một chút sao?
Nghĩ đến đây, hắn vội vàng đứng dậy, một tay níu lấy tay phải của Lưu Thi Thi, có chút lo lắng kêu lên: “Thi Thi, ngươi đợi một chút, xin ngươi cho ta một cái cơ hội, ta… ta nhất định sẽ xử lý tốt mối quan hệ giữa ngươi và người nhà của ta!” Lưu Thi Thi nhíu chặt đôi mày đẹp, ánh mắt lóe lên một tia chán ghét, thấp giọng nói: “Ngô đại ca, bỏ đi, xin ngươi thả ta ra!” “Không, ta không thả!” Ngô Khởi Long lại cố chấp kêu lên: “Thi Thi, ta thật sự rất thích ngươi, xin ngươi cho ta một cơ hội!” “Ngô đại ca, xin ngươi thả ta ra!” Giọng nói của Lưu Thi Thi trở nên lạnh đi rất nhiều.
“Thi Thi, có phải ngươi đã thích người đàn ông khác rồi không?” Ngô Khởi Long thấy thái độ của nàng đối với mình ngày càng tồi tệ, trong mắt lóe lên vẻ tức giận, tức giận chất vấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận