Cùng Mịch Tỷ Lĩnh Chứng Sau , Ta Chế Bá Ngành Giải Trí

Chương 196 : 《 Trở thành ánh trăng của chính mình 》

**Chương 196: "Trở Thành Ánh Trăng Của Chính Mình"**
Vòng thi thứ sáu của cuộc thi "Ta Vì Ca Cuồng" cuối cùng đã bắt đầu trong sự mong chờ của đông đảo khán giả.
Ban giám khảo lần này vẫn là năm người quen thuộc: Hàn Hoằng, Hàn Lũy, Đại Trương Vĩ, Tôn Nam và Tiết Chi Khiêm.
Người đầu tiên ra sân là Đinh Tề, một thí sinh được vớt từ vòng loại, thuộc đội của Diệp Trinh.
Trong vòng thi thứ năm, anh đạt được vị trí thứ 16, một thành tích khá ổn định. Tuy nhiên, anh cũng giống như Châu Thâm, xuất thân là một ca sĩ nghiệp dư, không có hậu thuẫn, không có bối cảnh, không đủ khả năng chi trả cho ca khúc mới, nên cuối cùng vẫn phải hát lại một bài hát cũ.
Kết quả của anh cũng giống như mọi người dự đoán!
3960 phiếu!
Số phiếu không cao cũng không thấp, nhưng để lọt vào top 6 thì gần như là không thể!
Thực ra, mấy ngày trước, cả Chim Bay và Thiên Ngữ đều cử người đến tìm anh, nhưng điều kiện đưa ra quá thấp, chỉ là hợp đồng cấp D. Anh cảm thấy mình bị sỉ nhục sâu sắc, nên đã thẳng thừng từ chối.
Cùng với việc các thí sinh lần lượt lên sân khấu, sự chênh lệch giữa các thí sinh cũng dần dần lộ rõ.
Những ca sĩ nghiệp dư như Đinh Tề, Châu Thâm, Phó Hiểu Phỉ, Lỗ Phi, dù có ký hợp đồng với công ty giải trí, thì việc nâng cao giọng hát của mình trong một thời gian ngắn là một việc vô cùng khó khăn.
Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa họ và các thực tập sinh!
Dù sao ở Gia Lệ, một thực tập sinh muốn thuận lợi ra mắt, ít nhất cũng phải trải qua bảy, tám tháng huấn luyện.
Phó Hiểu Phỉ là người thứ sáu ra sân, cô có được một bài hát mới, tên là "Vĩnh Viễn Bên Cạnh Người". Nhờ ca từ và giai điệu hay, cuối cùng cô đã giành được 4689 phiếu, một thành tích tốt. Tuy nhiên, những thí sinh được vớt từ vòng loại của Chim Bay và Thiên Ngữ trước đó, số điểm đều phổ biến ở mức trên dưới 5000 phiếu, cô đã bị bỏ lại phía sau một cách đáng tiếc, hoàn toàn hết hy vọng lọt vào top 6.
Khương Nhất lần này được xếp trước Tôn Miểu Miểu, là người thứ tám ra sân.
Không biết là do vận may không tốt, hay là Diệp Trinh và những người khác cố ý sắp xếp như vậy!
Khương Nhất lần này cũng đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, bất kể là trang phục, hay là khí chất của cả người, đều có sự thay đổi không nhỏ. Hơn nữa, lần này cô cũng có một bài hát mới, tên là "Trời Mưa Xuống Ta Nhớ Người".
Ca từ ngọt ngào, giọng hát tốt và ngoại hình xinh đẹp, đã giúp cô một hơi giành được 5589 phiếu.
Đây đã là số phiếu cao nhất từ đầu chương trình đến giờ!
Khi cô bước xuống sân khấu, đi ngang qua Tôn Miểu Miểu, trong đáy mắt thoáng qua vẻ khinh miệt, thấp giọng cười nói: "Miểu Miểu, hy vọng số phiếu của cô một lát nữa không kém ta quá xa, nếu không, ta sẽ không có ý chí chiến đấu!"
"Khương Nhất, ta hy vọng cô một lát nữa đừng khóc!"
Tôn Miểu Miểu khẽ mỉm cười, đối với những lời châm chọc này của cô ta, căn bản không hề để vào mắt.
Chỉ là một Khương Nhất, căn bản không xứng làm đối thủ của nàng!
Nàng muốn trở thành Ngũ Đại Ca Vương của Gia Lệ!
"Miểu Miểu, đừng có khoác lác kẻo gãy lưỡi!"
Sắc mặt Khương Nhất trầm xuống, hung hăng hất tay áo, quay người rời đi.
Tôn Miểu Miểu nhìn theo bóng lưng rời đi của cô ta, khẽ lắc đầu, cũng không để vào mắt.
Khi nàng đứng trên sân khấu, trên gương mặt xinh đẹp căn bản không có một chút khẩn trương nào.
Bởi vì phía sau nàng là La Mục và Gia Lệ!
Bản thân có sự tự tin tuyệt đối!
"Thưa năm vị giám khảo, hôm nay tôi mang tới một ca khúc do chính La Mục lão sư sáng tác, tên là 《 Tố Tự Kỷ Nguyệt Lượng 》!" (Editor: Trở thành ánh trăng của chính mình. Nghe hay cực, mọi người lên Youtube tìm nghe nhé!)
"哗!" (Hoa!)
Lời vừa nói ra, cả trường quay ồ lên.
La Mục ra mắt chưa đầy một tháng, đã hát qua mấy bài ca khúc nổi đình nổi đám trên mạng, hơn nữa mấy bài hát này đều do anh tự sáng tác, được mọi người gọi là Từ Khúc Gia thế hệ mới. Nhưng mà cho đến nay, người hát ca khúc của anh chỉ có một mình Dương Mịch.
Hơn nữa bài "Có Chút Ngọt Ngào" kia vẫn là La Mục và Dương Mịch song ca!
Từ Khúc Gia cuối cùng cũng ra tay rồi sao?
Hàn Hoằng, Hàn Lũy, Đại Trương Vĩ, Tôn Nam và Tiết Chi Khiêm năm người cũng không nhịn được ngồi thẳng người, nhao nhao nở nụ cười.
"Đây chính là lần thứ hai Tiểu Mục sáng tác ca khúc cho người khác, chúng ta đều phải tập trung tinh thần!"
"Ta đã đợi hai tuần lễ, cuối cùng cũng đợi được!"
"Ta có niềm tin rất lớn vào những sáng tác của Tiểu Mục!"
......
Đừng nói năm người bọn họ, ngay cả vô số cư dân mạng cũng nhao nhao bình luận.
"La ca ra tay, thiên hạ ta có!"
"Chỉ cần là hàng gốc của La ca, nhất định phải tặng 1 phiếu!"
"Tôn Miểu Miểu là nghệ sĩ của Gia Lệ, thảo nào có thể có được ca khúc của La ca!"
"Nếu muốn làm ca sĩ, lựa chọn đầu tiên chính là Gia Lệ!"
Đây chính là sức ảnh hưởng của La Mục!
Có hào quang của anh, cho dù ca từ có nát vụn đến đâu, thành tích cũng sẽ không đến nỗi nào!
......
"Làm mặt trăng của chính mình, trở thành ánh sáng của chính mình!"
"Nhìn thấy nơi xa mà người khác không thấy!"
"Người có thể theo đuổi hoàng hôn, cũng có thể chờ bình minh ló dạng!"
"Thỉnh thoảng bị mây đen che khuất thì có làm sao?"
"Vội vàng, ta một cước đạp không!"
"Đoạn đường mộng tưởng này tại sao lại thất bại?"
"Có phải hay không quá mức bình thường!"
"Chỉ có thể từng bước từng bước tiến về phía trước!"
"Đêm trời quang hôm đó, ta phảng phất trông thấy phương xa!"
Tôn Miểu Miểu dáng dấp ngọt ngào, giọng hát trong trẻo, bài hát này cũng là một bài hát nhẹ nhàng, ngọt ngào, nói về việc mỗi người đều phải học cách độc lập tự cường, trở thành ánh sáng của chính mình, không dựa dẫm vào người khác, không cần để ý đến ánh mắt của người khác, vì mục tiêu của bản thân mà không ngừng phấn đấu và cố gắng.
Khi Tôn Miểu Miểu hát xong bài hát này, một lần nữa chấn động toàn trường.
Bài hát này là do La Mục viết sao?
Phong cách hoàn toàn khác so với mấy bài hát trước của anh, nhưng cũng rất êm tai!
Đặc biệt là do một cô gái đáng yêu, hoạt bát như Tôn Miểu Miểu thể hiện, mang đến cho mọi người một cảm giác khác biệt, giống như sâu trong tâm hồn bị lay động mạnh mẽ, trong đầu hiện lên hình ảnh một cô gái đang phấn đấu nỗ lực.
Ngay cả nữ sinh còn hiểu được vì cuộc sống, vì mục tiêu mà cố gắng phấn đấu, huống chi là đàn ông!
Nếu như nói bài hát của Khương Nhất có thể đạt 60 điểm, thì bài hát này của Tôn Miểu Miểu ít nhất có thể đạt 80 điểm.
Kết quả cũng hết sức rõ ràng!
Tôn Miểu Miểu đã đạt được 6070 phiếu, một thành tích tốt, cao hơn Khương Nhất gần 500 phiếu.
Ngay cả năm vị giám khảo Hàn Hoằng, đối với Tôn Miểu Miểu cũng hết sức khen ngợi, nói rằng bài hát này là bài hát hay nhất mà họ nghe được trong ngày hôm nay.
"Cái gì? Tôn Miểu Miểu vậy mà giành được hơn 6000 phiếu? Chuyện này quá khủng khiếp rồi?"
"Cô ấy là người có số phiếu cao nhất từ đầu đến giờ, cao hơn cả Khương Nhất!"
"Nhưng mà bài 《 Trở thành ánh trăng của chính mình 》 này thực sự rất êm tai, không hổ là do La Mục viết!"
"Nếu như ta có thể có được ca khúc do La Mục viết, ta cũng có thể đạt được thành tích tốt như vậy!"
Mấy thí sinh đã thi xong ở phòng nghỉ phía sau sân khấu nhìn Tôn Miểu Miểu trên màn hình lớn, cũng không nhịn được khẽ bàn tán, trong mắt lộ rõ vẻ ghen tị và hâm mộ không che giấu, lại lén lút liếc nhìn Khương Nhất ở bên cạnh.
Giữa họ và Tôn Miểu Miểu còn cách nhau một bài hát của La Mục!
Khương Nhất vừa rồi còn đang khoe khoang với những người khác, lúc này lại mặt trắng bệch, run giọng kêu lên.
"Tôn Miểu Miểu làm sao có thể giành được số phiếu cao như vậy? Cái này, đây không phải là thật!"
Ghen tị, đố kỵ, hối hận, đau lòng!
Giờ khắc này không ngừng tuôn trào trong lòng!
Nếu như nàng không rời khỏi Gia Lệ, người đứng trên sân khấu bây giờ chính là nàng rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận