Cùng Mịch Tỷ Lĩnh Chứng Sau , Ta Chế Bá Ngành Giải Trí

Chương 555: kỳ thật ta cũng có thể họ La

Chương 555: Thật ra ta cũng có thể họ La
Cao Thụ nghe vậy, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ: “Nếu như ngay cả Lão La ngươi cũng đồng ý, vậy ta tìm thời gian, cùng mấy người bọn họ ký kết hợp đồng, để tránh lúc đó họ chạy mất!”
“Ừ, loại chuyện này ngươi cứ xem mà làm là được!”
Sau khi Cao Thụ liên tục quay mấy bộ phim mạng chất lượng, La Mục cũng đặc biệt yên tâm về hắn, rất ít khi làm khó hắn.
“Phải nói rõ ràng chứ!”
Cao Thụ nói một cách khoa trương, “Năm nay ta quay phim mạng, đầu tư không lớn cũng không nhỏ, mỗi bộ cũng khoảng ba mươi triệu, thế nhưng riêng « Quỷ Xuy Đăng » phần một, ngươi cho ta hạn mức đầu tư là 50 triệu, thậm chí không có giới hạn trên, trong đó còn có rất nhiều hiệu ứng đặc biệt, ngươi nói xem ta sao có thể không căng thẳng được? Ta chưa từng làm dự án nào lớn như vậy!”
“Thế này đã là gì đâu?”
La Mục tay phải khoác lên vai hắn, cười hì hì nói, “Sau này không chừng ngươi còn gặp phải một bộ phim truyền hình đầu tư 100 triệu, hoặc là 200 triệu, đó mới là đầu tư lớn!”
“Một hai trăm triệu quay một bộ phim truyền hình? Trừ phi bị điên!”
Cao Thụ nghe vậy, nuốt nước bọt, nói với vẻ hơi hoảng sợ.
“Ha ha......”
La Mục thấy bộ dạng này của hắn, không nhịn được cười phá lên.
Cao Thụ khởi nghiệp bằng việc quay phim mạng, quen với việc tính toán chi li từng đồng, tiết kiệm được đồng nào hay đồng ấy!
Hắn thấy ba năm chục triệu quay một bộ phim truyền hình đã là khá xa xỉ rồi, một hai trăm triệu quay một bộ phim truyền hình thì quay được cái gì chứ?
Chẳng lẽ dát vàng sao?
Nhưng hắn làm sao biết được, vài năm nữa, cát-sê của rất nhiều diễn viên đều sẽ tăng vọt, một hai trăm triệu quay một bộ phim truyền hình đều là chuyện thường tình, còn như ba năm chục triệu? Cũng chỉ miễn cưỡng đủ trả cát-sê cho nam chính và nữ chính!
Hắn không tiếp tục chủ đề này, mà hỏi: “Cao Thụ, trong tay ngươi có đạo diễn nào có thể ra nghề chưa?”
Cao Thụ nghe vậy, mắt sáng lên, hơi ngạc nhiên hỏi: “Lão La, có kịch bản mới à?”
“Giúp người khác một việc, dự định mấy ngày nay viết một kịch bản!”
La Mục nhún vai, nói với vẻ bất đắc dĩ, “Tiếc là công ty không có đạo diễn (sẵn)!”
Hắn kể sơ qua chuyện của La Kinh và Đường Yên.
Cao Thụ đối với hành vi tùy hứng của La Kinh chỉ biết cạn lời!
Chỉ vì La Kinh đang theo đuổi Đường Yên!
Chỉ vì La Kinh cũng họ La!
Hắn liền muốn viết một kịch bản cho đôi uyên ương số khổ này!
Quá tùy hứng!
Cho nên hắn khẽ thở dài một hơi, hai mắt nhìn La Mục chằm chằm, nói từng chữ một: “Lão La, thực ra ta cũng có thể đổi sang họ La, hay là từ nay về sau ta gọi là La Thụ nhé?”
“Cút sang một bên đi!”
La Mục sa sầm mặt, vừa cười vừa mắng, “Để người khác nghe thấy, còn tưởng ngươi là con nuôi của ta, ta có già đến thế không?”
Cao Thụ cũng thôi không đùa nữa, suy nghĩ rồi đáp: “Nếu là phim thần tượng cổ trang, cái này ngược lại lại đơn giản. Ta đã quay « Đông Cung » và « Trong truyền thuyết Trần Thiên Thiên », bọn họ đều từng theo ta học hỏi, có kinh nghiệm khá phong phú rồi, quay thêm một bộ phim thần tượng cổ trang nữa chắc không thành vấn đề lớn. Cho dù có vấn đề, kịp thời sửa chữa là được.”
“Dù sao không cho bọn họ cơ hội rèn luyện, họ sẽ không bao giờ trưởng thành nổi!”
“Nếu ngươi hỏi ai phù hợp nhất, ta thấy Tưởng Nhu và Tô Khoan là phù hợp nhất. Bởi vì bọn họ cùng Đới Huy, Tôn Tuyết Linh được ta kéo vào cùng thời điểm, đã theo ta quay xong ba bộ phim truyền hình này, tiến bộ không ít. Mà Đới Huy và Tôn Tuyết Linh đều đã bắt đầu độc lập làm chương trình tạp kỹ rồi, hai người kia vẫn còn theo ta làm phó đạo diễn, thực sự có chút không phù hợp lắm!”
“Nhưng mà!”
Nói đến đây, giọng hắn hơi ngừng lại, nhìn La Mục, nói, “Lão La, hay là ngươi giao chuyện này cho ta đi, ta giúp ngươi chọn ra người phù hợp nhất, đảm bảo phim truyền hình làm ra tuyệt đối khiến ngươi hài lòng?”
La Mục lập tức cười ha hả: “Ta đã nói mà, một Cao Thụ có thể bằng ba Lộ Dương, không như tên khốn Lộ Dương kia, ngoài việc đòi tiền ta ra, chẳng biết giúp ta bài ưu giải nạn.”
“Cao Thụ, ngươi không hổ là trụ cột Gia Lệ của ta, sau này ta dưỡng lão là hoàn toàn nhờ vào ngươi đó.”
“Mấy ngày nữa ta giao kịch bản cho ngươi, ngươi tìm đạo diễn, rồi đưa ra dự toán nhé!”
Nào ngờ Cao Thụ sa sầm mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lão La, sao ta nghe Lộ Dương nhắc tới, ngươi nói hắn là bạn bè chân thành, huynh đệ tay chân của ngươi, còn suýt nữa kéo hắn đi chém đầu gà, đốt giấy vàng, kết bái làm huynh đệ nữa mà?”
“Hả? Có chuyện đó sao? Lộ Dương nói bậy bạ đấy chứ? Làm sao có thể được?”
La Mục nói giọng hơi chột dạ, “Chắc là do ta uống nhiều quá rồi, ngươi thấy không, uống rượu là hỏng việc. Lần trước uống say quá, suýt nữa thì xông vào phòng Triệu Tiểu Đao, kết quả bị nàng đấm cho mấy quyền, lại đá cho hai cước, ngươi nói xem ta có oan không?”
“À phải rồi, ta phải đi viết kịch bản đây!”
Nói xong lời này, La Mục vội vàng chuồn mất.
Cao Thụ nhìn bóng lưng chạy trối chết của La Mục, không nhịn được bật cười.
Về Gia Lệ hơn một năm nay, là khoảng thời gian hắn vui vẻ và thoải mái nhất!
Mỗi ngày chỉ cần phụ trách quay phim là được, không cần phải lo nghĩ gì khác, mà tiền chia được lại còn nhiều!
Đâu có giống như trước kia.
Lúc trước, đang quay phim mà hết vốn, hắn còn phải đi khắp nơi cầu gia gia cáo nãi nãi, hy vọng người ta đầu tư thêm vài triệu, thậm chí vì vài triệu tiền đầu tư, phải uống rượu đến hộc máu, còn phải làm hề cầu vui để lấy lòng người ta.
Sau khi trải qua những ngày tháng như vậy, hắn lại càng đặc biệt trân trọng khoảng thời gian hiện tại!
Hắn thật lòng cảm kích và tin tưởng La Mục từ tận đáy lòng, cho nên bất kể đối phương đưa ra yêu cầu gì, hắn đều sẽ tận tâm tận lực để hoàn thành.
“Cắt, ngươi nghĩ ta đang tranh sủng với Lộ Dương sao? Ta đâu có nhàm chán như vậy!”
Cao Thụ lẩm bẩm nói nhỏ, “Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, mọi nhất cử nhất động trong công ty, ta đều rõ hơn bất kỳ ai khác, ngươi không cần phải dỗ dành ta!”
Vỏn vẹn một ngày sau.
La Mục liền gặp Vương Dương!
Khi Vương Dương nhận được điện thoại của Dương Mật, nói rằng hy vọng hắn đến Gia Lệ thử vai, cả người hắn đều ngơ ngác.
Mặc dù hai người từng đóng chung « Thượng Thư Phòng », nhưng cũng không giao lưu nhiều lắm!
Ai ngờ ba năm trôi qua, mình lại có cơ hội thử vai cho nhân vật trong phim truyền hình của Gia Lệ chứ?
Ai mà không biết phim truyền hình do Gia Lệ tự sản xuất rất lăng xê diễn viên?
Vương Dương không biết mình thử vai nhân vật gì, nhưng vẫn sửa soạn kỹ càng, ăn mặc cũng rất gọn gàng, tươm tất, tạo cho người ta cảm giác sạch sẽ, ngăn nắp, giống như mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay.
La Mục nhìn Vương Dương vừa bước vào cửa, không nhịn được vỗ tay khen ngợi nói: “Không tệ, có khí chất đó, các ngươi thấy sao?”
Buổi thử vai hôm nay ngoài La Mục, còn có Dương Mật, Ôn Văn Nhã, Triệu Tiểu Đao, Đới Huy và Tôn Tuyết Linh mấy người.
Trong đó, Đới Huy và Tôn Tuyết Linh là đạo diễn, Triệu Tiểu Đao là nữ chính, Ôn Văn Nhã là nhà sản xuất, còn Dương Mật là đến đánh xì dầu!
Triệu Tiểu Đao cũng liên tục gật đầu nói: “Mặc dù hắn mặc áo khoác, nhưng trên người lại toát ra quý khí, nhìn là biết người có tiền!”
Đới Huy và Tôn Tuyết Linh thì đề nghị một câu: “Lão La, ta thấy hay là để hắn thay comple, xem tổng thể thế nào rồi hãy nói!”
Hai người bọn họ vừa mới hoàn thành « Minh Tinh Đại Trinh Tham », còn tưởng sau đó sẽ phải quay mùa thứ hai, ai ngờ La Mục lại đưa riêng kịch bản cho bọn họ, bảo hai người họ hợp tác quay một bộ phim thần tượng tình cảm đô thị để luyện tay nghề.
Đối với bọn họ mà nói, đây đương nhiên là thiên đại hảo sự!
Đạo diễn chương trình giải trí mãi mãi chỉ là đạo diễn chương trình giải trí!
Ai mà không hy vọng trở thành đạo diễn phim truyền hình hoặc phim điện ảnh đường đường chính chính chứ?
Vì vậy hai người họ đặc biệt coi trọng việc lựa chọn nam nữ chính, sợ xảy ra sai sót gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận