Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3063: Liên Thủ Tru Sát.

Sòng bạc Thiên Hạt là một trong ba sòng bạc lớn nhất Thiên Dục, không biết bao nhiêu ánh mắt đang bí mật nhìn về nơi này.

Nếu sòng bạc Thiên Hạc xù nợ, chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với danh dự của bọn họ.

Đây cũng là lý do vì sao tộc trưởng Thiên Hạc nhất tộc chấp nhận lấy ra một trăm ngàn vạn Hoàng thạch ra.

Thế nhưng khiến người phụ trách sòng bạc Thiên Hạc không ngờ rằng bọn hắn đã trả một cái giá lớn như vậy nhưng Diệp Hạo vẫn không chấp nhận.

- Một trăm ức? Ngươi chắc ngươi có thể nuốt trôi được nó?

Người phụ trách sòng bạc Thiên Hạc lạnh lùng nói.

- Có nuốt được hay không là chuyện của ta. Ta chỉ quan tâm các ngươi có cho ta hay không?

Diêp Hạo thản nhiên nói.

Không bao lâu sau người phụ trách sòng bạc Thiên Hạc xuất hiện.

Đó là một lão đầu tử có mái tóc lưa thưa.

Ánh mắt hắn nhìn Diệp Hạo lấp loé băng lạnh.

- Trong này có một trăm ức Hoàng thạch.

Khiến toàn trường không ngờ rằng sòng bạc Thiên Hạc thật sự cho Diệp Hạo một trăm ức Hoàng thạch.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua một lần rồi gật đầu nói.

- Đã bị sòng bạc Thiên Hạc các ngươi chú ý, vậy ta cũng không ở nơi này chơi nữa.

Nói xong Diệp Hạo đi ra khỏi sòng bạc.

- Không ngờ sòng bạc Thiên Hạc thật sự cho hắn.

- Đúng vậy, còn hơn cả ta dự liệu.

- Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi, các ngươi cho rằng vị này có thể sống được bao lâu?

- Cũng phải, sòng bạc Thiên Hạc tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn.

- Bây giờ vị này đi đâu rồi?

- Không biết.

Rất nhanh bọn họ phát hiện Diệp Hạo đi tới song bạc Bạch Dương.

Chuyện này khiến các cao thủ của sòng bạc Bạch Dương bí mật đi theo cũng tái mét.

- Công tử, sòng bạc Bạch Dương chúng ta nguyện ý xuất ra thành ý, mong công tử đừng đánh cược ở chỗ này.

Người phụ trách sòng bạc Bạch Dương lập tức truyền âm cho Diệp Hạo.

- Ba trăm ngàn vạn Hoàng thạch,

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Giá tiền này hơi cao, như vậy đi, ta cho ngươi một trăm ngàn, thế nào?

- Vậy thì không cần nói đâu.

Diệp Hạo nói xong rồi nhanh chóng đi tới một bàn đặt cược.

- Chuyện này quá lớn, ta cần phải thương lượng với tộc trưởng thử.

Người phụ trách sòng bạc Bạch Dương vội vàng nói.

- Cho ngươi nửa khắc đồng hồ.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Sau ba phút người phụ trách sòng bạc Bạch Dương trở về nói.

- Tộc trưởng chúng ta đồng ý.

Ngay sau đó trước mặt Diệp Hạo xuất hiện một túi càn khôn.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua một lần rồi thu vào, tiếp đó dưới ánh mắt nhìn chăm chú của toàn trường, Diệp Hạo lại đi đến sòng bạc Tử Sư.

- Tiểu tử, bây giờ ngươi đã đắc tội với Thiên Hạc nhất tộc và Bạch Dương nhất tộc, giờ còn muốn đắc tội với Tử Sư nhất tộc ta nữa sao?

Diệp Hạo vừa mới đi tới cửa sòng bạc Tử Sư, trong tai đã vang lên tiếng truyền âm.

- Ta không hiểu ý của ngươi.

Diệp Hạo đạm mạc nói.

- Thiên Hạt nhất tộc ta không nói, ngươi cảm thấy Bạch Dương nhất tộc cam tâm tình nguyện đưa cho ngươi ba trăm ngàn vạn sao?

- Không.

Khiến đối phương không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói câu này.

- Cái gì?

- Lúc Bạch Dương nhất tộc đưa cho ta ba trăm ngàn vạn cũng không hề nhắc tới yêu cầu gì, bình thường dù sao cũng nên yêu cầu ta từ nay không được đến đây mới phải, nhưng một chút yêu cầu cũng không có, từ đó có thể thấy Bạch Dương nhất tộc không hề nghĩ đến việc cho ta ba trăm ngàn vạn Hoàng thạch.

Nghe vậy người phụ trách Tử Sư nhất tộc yên lặng trở lại.

- Ngươi muốn bao nhiêu?

- Ba trăm ngàn vạn.

- Ngươi phải biết chúng ta không thể nào đưa cho ngươi nhiều Hoàng thạch như vậy, một khi ngươi muốn, kết quả sẽ là Tử Sư nhất tộc tuyệt đối không tha cho ngươi.

- Vậy ngươi biết vì sao ta dám nói không?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Người phụ trách Tử Sư nhất tộc lập tức ngây ngẩn cả người.

Đúng vậy!

Rất nhiều tu sĩ Thiên Dục thành đều cảm thấy Diệp Hạo đang tìm cái chết.

Vấn đề là người có thể phá giải trận pháp của sòng bạc, sao có thể là người bình thường được đây?

- Ngươi là ai?

- Là người mà Tử Sư nhất tộc các ngươi không thể trêu chọc nổi.

- Tử Sư nhất tộc chúng ta có thể lấy tiền ra, nhưng ngươi phải cho ta một câu trả lời thích đáng.

Diệp Hạo biết đối phương muốn nghe ngóng thân phận của bản thân.

- Ta cảm thấy các ngươi có thể....

Người phụ trách Tử Sư nhất tộc lập tức hiểu rõ ý tứ của Diệp Hạo.

- Ngươi chờ một chút.

Rất nhanh người phụ trách Tử Sư nhất tộc đã đưa cho Diệp Hạo ba trăm ngàn vạn Hoàng thạch.

Sau khi cầm được linh thạch, Diệp Hạo lại tiếp tục đến sòng bạc Kim Ma nhất tộc.

- Công tử, ngươi nói giá đi.

- Một trăm vạn.

- Cái giá này vẫn hơi ao.

- Nếu ngươi cảm thấy cái giá này hơi cao thì để ta tự đi kiếm, chỉ là đến lúc đó cũng không phải đơn giản là một trăm vạn đâu.

- Ta cho.

Khiến ai cũng không ngờ rằng Diệp Hạo liên tục đến từng nhà một.

Ngắn ngủi trong thời gian một tiếng, hắn đã đi thăm hết mười hai sòng bạc.

- Tiểu tử này điên rồi.

- Rõ ràng là đang muốn đối đầu với tất cả các sòng bạc ở Thiên Dục thành mà.

- Trước đó ta thấy những sòng bạc kia đã động tay ở ngoài Thiên Dục thành, hiện tại ta cũng đã thấy một vài sòng bạc đã bắt đầu động tay ở bên trong Thiên Dục thành.

- Đúng vậy, tiểu tử này quá ngông cuồng.

- Hãy chờ xem, chẳng mấy chốc nữa thôi sẽ có thế lực tới ngán chân.

Khi Diệp Hạo đang tiến tới sòng bạc thứ mười ba, một bàn tay khô héo vọt tới nắm đầu Diệp Hạo.

Ngay trong nháy mắt chuẩn bị đụng vào người Diệp Hạo, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên xuất hiện, sau một khắc cặp đại thủ kia lập tức nổ tung.

Cùng lúc đó đám người nghe được một tiếng hét thảm.

- Chuyện gì vậy?

- Vì sao Quá Khứ cảnh sơ kỳ kia lại chết?

- Không những thế còn chết bất đắc kỳ tử.

- Ai ra tay?

- Quanh thân thiếu niên kia có một vòng quy tắc bảo vệ.

- Ý cửa ngươi là thiếu niên này nằm trên Thiên Bảng?

- Có lẽ là như vậy.

- Như vậy thì khó rồi, chín đại Chúa Tể đã nói không cho phép Cấm Kỵ cảnh trở lên xuất thủ với cao thủ từ hạng tử kim trở lên.

- Khó? Các sòng bạc lớn nhà ai mà không có Cấm Kỵ cảnh chứ?

- Ngươi vận dụng Cấm Kỵ cảnh, chẳng lẽ người ta không thể vận dụng chiến linh sao?

- Chiến linh thì đã thế nào? Vận dụng lực lượng cao cấp để oanh sát là được, Chúa tể không nói không thể giết chết chiến linh.

- Thiên kiêu giữ lệnh bài tử kim không hề dễ trấn áp như vậy, một nhóm Cấm Kỵ cảnh cũng chưa chắc đã giết được đối phương.

- Ngươi cảm thấy những sòng bạc này sẽ quan tâm sao?

Khi tu sĩ bốn phía đang thảo luận, sau lưng Diệp Hạo bỗng nhiên xuất hiện một chuôi chuỷ thủ mỏng như cánh ve,

Chuỷ thủ đâm tới tim Diệp Hạo.

Đối phương am hiểu Không gian chi thuật và thuật ám sát.

Lúc hắn xuất hiện, không gian cơ hồ không hề có một chút chấn động nào.

Nhưng hắn vẫn bị Diệp Hạo nhận ra.

Thân hình Diệp Hạo loé lên một cái liền xuất hiện ở một bên, tiếp đó hắn đưa tay đánh ra.

Không gian nổ tung, một sát thru Cấm Kỵ cảnh chết ngay tại chỗ.

Diệp Hạo phủi tay trêu tức nói nói.

- Làm ơn phái cao thủ tới đi, loại rác rưởi này không cần thiết đâu.

- Cuồng vọng, ngươi cũng chỉ là một tên Nửa Bước Cấm Kỵ mà thôi.

- Cho dù chiến lực của ngươi mạnh hơn cũng không thể nhìn chúng ta như vậy.

Diệp Hạo vừa nói xong, từ trong hư không đi ra hai lão giả bịt mặt.

Từ khí tứ trên người bọn họ, Diệp Hạo có thể cảm nhận được đối phương là Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong.

Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong cũng có thể nói là vô địch Cấm Kỵ cảnh.

Đã từng có thời gian cảnh giới này chính là tầng mà rất nhiều tu sĩ Cấm Kỵ cảnh hậu khì không thể chạm đến, thế nhưng vào thời kỳ hoàng kim này, tu sĩ đặt chân đến cảnh giới đó cũng ngày càng nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận