Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2065: Vạch Trần

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Thân làm thiếu cung chủ Vân Tiêu Cung, Hạo Nguyệt làm sao có thể không tâm phúc?

Kỳ thật từ khi Diệp Hạo đến thì Hạo Nguyệt đã biết, bất quá lúc đó nàng không biết đối mặt với Diệp Hạo như thế nào, cũng không có hiện thân. Nhưng khi biết được Thiên Phồn tìm Diệp Hạo phiền phức, Hạo Nguyệt ngựa không ngừng vó chạy đến.

Sắc mặt Thiên Phồn tức khắc trầm xuống.

Hạo Nguyệt có ý tứ gì?

- Có phải ngươi không rõ ràng thân phận của ngươi hay không?

- Diệp Hạo là vị hôn phu của ta.

Thần sắc Hạo Nguyệt tỉnh táo nhìn Thiên Phồn.

- Hạo Nguyệt, ngươi biết rõ mình đang làm gì không?

Lão tổ Vân Tiêu Cung tức giận đi tới.

- Lão tổ, ta rất rõ ràng ta đang làm cái gì?

Hạo Nguyệt nhìn về phía lão tổ Vân Tiêu Cung nói ra.

- Ta sẽ đính hôn cùng Thiên Phồn, nhưng hắn sẽ không lấy được ta.

- Ngươi có ý tứ gì?

Vũ Tiêu thần sắc biến đổi.

- Hắn lấy được chỉ là một bộ thi thể mà thôi.

Hạo Nguyệt lạnh lùng trả lời.

- Hạo Nguyệt, ngươi.

Lão tổ Vân Tiêu Cung nổi giận.

- Vì một tên phế vật, đáng giá ngươi hi sinh lớn như vậy sao?

- Xin chú ý ngôn từ của ngươi.

Lúc này Trần Điển đứng lên.

- Công tử nhà ta không phải dạng rác rưởi như ngươi có thể chửi bới.

- Ngươi nói cái gì?

Lão tổ Vân Tiêu Cung kinh nghi nhìn Trần Điển.

Tâm thần Trần Điển khẽ động hai tôn chiến đấu khôi lỗi liền xuất hiện bên cạnh hắn, mà trong đó mỗi tôn chiến đấu khôi lỗi đều làm Thiên Phồn run sợ kinh hãi.

- Đệ Tam Cảnh chiến khôi.

Sắc mặt lão tổ Vân Tiêu Cung biến khó coi lên.

- Công tử, muốn diệt lão già này hay không?

Trần Điển hướng Diệp Hạo xin chỉ thị.

- Công tử?

Tâm thần lão tổ Vân Tiêu Cung nhảy một cái.

- Công tử, 30 vạn tinh nhuệ của Đông Hoa Hoàng Triều ta ngay ở phụ cận, trước hết có thể giết vào Vân Tiêu Cung.

Hoa Tự Liên lúc này đứng lên.

Hoa Tự Liên vừa nói xong một tôn Đệ Tam Cảnh chiến khôi xuất hiện bên người nàng.

- Tam công chúa, ngươi có ý gì?

Sắc mặt Vũ Tiêu biến khó coi lên.

- Đông Hoa Hoàng Triều cũng đã đi theo công tử, Vân Tiêu Cung các ngươi bất kính đối với công tử, là bất kính đối với Đông Hoa Hoàng Triều ta.

Hoa Tự Liên nói năng có khí phách nói ra.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

30 chiếc chiến hạm mang theo 30 vạn đại quân tinh nhuệ xuất hiện ở bốn phía Vân Tiêu Cung.

- Ngươi cho rằng Tề Tĩnh ta ăn chay?

Tề Tĩnh nói đến đây, ba đạo thân ảnh xuất hiện ở bên người hắn.

Ba người này đều là Bán Thần cường giả.

- Trì Đô Kiếm Thần.

- cường giả Kiếm Đạo Đệ Tam Cảnh.

- Vị kia không phải Bán Thần lão tổ của Thương Sơn Tông à?

- Không nghĩ đến nhân mạch của Tề Tĩnh mạnh như vậy?

- Đúng vậy, lão tổ Thương Sơn Tông những năm này một mực đều tiềm tu, bao nhiêu cường giả đi trước bái phỏng đều bị hắn phớt lờ.

- Tề Tĩnh ngươi có phải ăn chay hay không ta không biết rõ, nhưng ta biết rõ hôm nay ai cũng không cứu được ngươi.

Đúng lúc này một đạo thân ảnh mặc thanh y xuất hiện ở giữa không trung.

Không phải Trần Nguyệt Lan lại là ai?

Sắc mặt Tề Tĩnh không khỏi thay đổi.

- Chuyện này và ngươi không quan hệ a?

Tề Tĩnh cùng Trần Nguyệt Lan giao thủ qua, hắn rất rõ ràng Trần Nguyệt Lan kinh khủng.

- Hạo Nguyệt rõ ràng đính hôn cùng Diệp Hạo, đệ tử ngươi lại muốn chặn ngang một đường, ngươi không cảm thấy các ngươi rất vô sỉ?

Trần Nguyệt Lan lạnh lùng chất vấn.

- Chuyện này ta chỉ có thể nói mạnh được yếu thua.

Tề Tĩnh bình tĩnh một hồi chậm rãi nói ra.

- Hảo một câu mạnh được yếu thua.

Trần Nguyệt Lan ha ha nở nụ cười.

- Như vậy đợi chút nữa ngươi trợn to mắt chó của mình nhìn cái gì gọi là mạnh được yếu thua?

Tề Tĩnh đang định nói cái gì thì Trần Nguyệt Lan lại xuất hiện trước mặt Diệp Hạo, tiếp theo khom người hành lễ trước thần sắc chấn kinh của tu sĩ toàn trường.

- Nguyệt Lan gặp qua công tử.

Toàn trường xôn xao!

Tình huống như thế nào

Trần Nguyệt Lan cường thế đánh bại Tề Tĩnh xưng hô Diệp Hạo là công tử?

Như vậy thân phận Diệp Hạo sẽ vô cùng sống động.

Người làm ra vô số mưa gió lớn hai ngày nay ở Đông Hoa Thành đúng là Diệp Hạo?

Xoát!

Thân ảnh của Nguyệt Quế Thánh Thụ xuất hiện bên người Diệp Hạo, nàng đồng dạng khom người hành lễ với Diệp Hạo.

- Gặp qua công tử.

Xoát!

Thân ảnh Trần Minh Huy xé rách không gian xuất hiện cách đó không xa.

- Gặp qua công tử.

Giờ khắc này Tề Tĩnh chỉ cảm thấy cả người phát lạnh, ngay cả cột sống cũng bốc lên hàn khí.

Vô luận như thế nào hắn đều không có nghĩ đến cực hạn cường giả trong miệng Nạp Lan Hoằng Nghị lại là Diệp Hạo?

Lão tổ Vân Tiêu Cung trợn tròn mắt.

Đúng.

Trợn tròn mắt.

Diệp Hạo rung thân biến đổi trở thành cường giả Đệ Tam Cảnh cực hạn.

Phong ba cực lớn mấy ngày qua đều do mấy vị tùy tùng của Diệp Hạo?

Làm sao có thể?

Hạo Nguyệt nhìn Diệp Hạo không khỏi đỏ mắt.

- Đây —— đây là thật sao?

Diệp Hạo tiến lên cầm lấy Hạo Nguyệt kéo vào trong ngực.

- Thật.

- Những năm này chàng đi chỗ nào?

- Chư thiên vạn giới.

Câu nói này của Diệp Hạo làm một số tu sĩ giữa sân biến sắc.

Chư thiên vạn giới bọn họ vẫn nghe qua, nhưng những năm này không có ai dám tiến về đó thôi.

Tại sao Diệp Hạo lại dám chứ?

- Chàng đã sớm trở về, tại sao hiện tại mới hiện thân?

Diệp Hạo trầm mặc.

- Chàng hoài nghi tình cảm của ta.

- Hôm trước ta đến Vân Tiêu Cung tìm nàng, nhưng Vân Tiêu Cung không hoan nghênh ta.

Diệp Hạo đón ánh mắt của Hạo Nguyệt nói ra.

Ánh mắt Hạo Nguyệt như điện nhìn về phía Vũ Tiêu.

- Cung chủ.

- Ngươi cảm thấy ta nói cho ngươi thì có giá trị gì?

- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như thế, nên ta không trách các bà, nhưng có một việc mời Vũ cung chủ giải hoặc.

- Cái gì?

- Ngoại giới truyền ngôn Tề Tĩnh giáng lâm Vân Tiêu Cung bức bách Hạo Nguyệt gả cho Thiên Phồn, lão tổ Vân Tiêu Cung các ngươi đã từng hiện thân ngăn cản, thế nhưng tại sao ta nhìn lão tổ Vân Tiêu Cung các ngươi khí huyết tràn đầy gần đây căn bản không giống bộ dáng chiến đấu chật vật?

- Đó bởi vì ta vận dụng Thời Gian Tinh Thạch?

Lão tổ Vân Tiêu Cung trầm mặc một cái, nói.

- Dù ngươi vận dụng Thời Gian Tinh Thạch khí huyết trong thể nội cũng sẽ có thuế biến, nhưng đáng tiếc ta không tìm thấy tân khí huyết bên trong thể nội của ngươi

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ta không biết rõ ngươi đang nói gì?

Loại này sự tình làm sao có thể thừa nhận đây?

- Không thừa nhận?

Diệp Hạo hài hước nhìn lão tổ Vân Tiêu Cung một cái, một khắc sau lão tổ Vân Tiêu Cung bị khống chế rơi xuống trước mặt Diệp Hạo, tiếp lấy bịch một tiếng giống như chó chết co quắp ngồi dưới đất.

- Lục soát thần hồn một lần chẳng phải sẽ biết?

Diệp Hạo nói đại thủ tràn ra quang trạch kinh người, chợt hút đầu lão tổ Vân Tiêu Cung tới.

Sắc mặt lão tổ Vân Tiêu Cung xoát một cái, thay đổi.

- Diệp Hạo, ngươi muốn làm cái gì?

Bịch một tiếng Trần Nguyệt Lan đi lên đá một cước, một cước đá bà ta thổ huyết.

- Tục danh công tử nhà ta ngươi cũng có thể kêu loạn?

Trong mắt Trần Nguyệt Lan tràn đầy sát ý quát.

Lão tổ Vân Tiêu Cung một mặt cầu khẩn nhìn Hạo Nguyệt.

- Lão tổ, Diệp Hạo nói có phải thật?

Lão tổ Vân Tiêu Cung trầm mặc lại.

Nhìn đến đây Hạo Nguyệt làm sao có thể còn không hiẻu?

- Người muốn ta gả cho Thiên Phồn đến thế?

- Vân Tiêu Cung chúng ta đắc tội không nổi Thiên Phồn.

Nói đến đây khắp khuôn mặt bà ta lộ vẻ cười khổ.

- Năng lực của Tề Tĩnh ngươi cũng thấy được, ngươi cảm thấy chúng ta có thể đỡ nổi sao?

Sắc mặt Tề Tĩnh biến khó coi lên.

Đổ oan ức lên đầu hắn hả?

- Ngươi không nên ngậm máu phun người, thông gia do ngươi chủ động tìm tới chúng ta nghe.

Tề Tĩnh nhìn lão tổ Vân Tiêu Cung gầm thét.

Bạn cần đăng nhập để bình luận