Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1025: Rời khỏi Luyện Đan Các

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------------------

Khi tu vi của Diệp Hạo từ Ngọc Tiên đạt đến Kim Tiên, số lượng phân thân của hắn giảm còn sáu mươi tư tôn, mà khi tu vi của hắn tăng từ Kim Tiên đến Tiên Chủ Cảnh số lượng phân thân giảm còn bốn mươi chín.

Điều này làm cho Diệp Hạo ý thức được không lâu nữa, khi bản thân đột phá, số lượng phân thân sẽ tiếp tục hạ xuống.

Diệp Hạo cân nhắc việc nếu chỉ có một ngày mà luyện thành tất cả những tiên đan này thì quá kinh người, vì vậy hắn để cho những phân thân của mình luyện chế tiên đan, còn bản thân hắn thì làm việc khác.

Một ngày sau, Diệp Hạo đã luyện chế thành công hơn trăm phần Tôn Cấp Phá Giai Đan. Sau đó, hắn ra lệnh cho phân thân tiếp tục luyện chế tiên đan, dù sao lần này hắn mua rất nhiều dược tài.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua.

Trong lúc bất tri bất giác, Diệp Hạo đã ở trong Luyện Đan Các một tháng.

Trong thời gian một tháng này, thương thế của hắn cũng đã bắt đầu khôi phục, Diệp Hạo đoán khoảng hai tháng nữa, hắn có thể khôi phục lại đỉnh phong.

- Tiêu các chủ, đây là chín trăm viên Tôn Cấp Phá Giai Đan.

Diệp Hạo đưa cho Tiêu Kỳ Thủy một cái túi càn khôn.

Thần niệm Tiêu Kỳ Thủy quét qua, trong mắt lộ vẻ kinh sợ.

Dựa theo suy đoán của lão, Diệp Hạo cần ít nhất ba tháng mới có thể luyện chế hết nhóm tiên đan này, dù sao luyện chế đan dược đẳng cấp cao như Phá Giai Đan rất hao phí tâm thần lực.

- Đây là thù lao cho ngươi.

Tiêu Kỳ Thủy kiểm tra tiên đan rồi ném cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

Diệp Hạo không nói gì mà nhận luôn.

Hắn nên có được.

- Tiêu Các Chủ, vậy ta xin cáo từ.

Diệp Hạo chắp tay hướng Tiêu Kỳ Thủy nói.

- Ngươi muốn đi đâu?

Tiêu Kỳ Thủy cười hỏi.

- Dạo chơi bốn phía thôi.

Diệp Hạo nhún vai đáp.

- Ra khỏi nhà cần phải cẩn thận, hiện tại rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào ngươi đó.

Tiêu Kỳ Thủy trầm giọng nhắc nhở.

- Tổ chức tình báo của chúng ta điều tra được có không ít thế lực đều đang tìm ngươi, trong thời gian hai tháng này chúng ta đã điều tra ra hai trưởng lão tiết lộ khí tức của ngươi cho những tổ chức đó.

- Chuyện này không quan trọng.

Diệp Hạo không thèm để ý.

- Tại sao?

Tiêu Kỳ Thủy khẽ giật mình.

- Bởi vì, ngươi nhìn thấy không phải thực lực thật của ta.

Diệp Hạo nói xong tướng mạo từ từ thay đổi, đợi khi hắn khôi phục lại bộ dáng ban đầu thì Tiêu Kỳ Thủy giật mình nói:

- Tứ Phương Hầu Thế Tử.

- Ngươi biết ta?

Lúc trước ngươi nói ngươi tên Diệp Hạo ta đã nghĩ ngờ rồi, bởi vì ta biết Tứ Phương Hầu có một đứa con phế vật cũng tên Diệp Hạo.

- Thanh danh vang xa thế hả?

- Ngươi nói thử xem?

- Nhưng ta không phải Tứ Phương Hầu Thế Tử.

- Ngươi không phải hả?

- Lúc ta xuống núi vừa vặn gặp phải Tiễn Vương và mấy vị Tiên Vương đại chiến, thương thế của ta cũng do bọn họ tạo thành.

Diệp Hạo nói.

- Ngươi nói trận đại chiến giữa mấy người Tiễn Vương, Tru Kiếm Vương, Thanh Long Vương và Trận Ma hả?

Tiêu Kỳ Thủy biến sắc.

- Ta chỉ nghe được đúng hai chữ Tiễn Vương rồi khi ta tỉnh lại đã nằm trong phủ Tứ Phương Hầu rồi.

Diệp Hạo cười khổ nói.

Diệp Hạo cũng không phải nói đùa.

Lúc ấy, tình huống quả thật đúng như vậy.

- Vậy thì tại sao Phủ Tứ Vương Hầu lại nhận định ngươi là Tứ Phương Hầu Thế Tử ?

- Bởi vì hai chúng ta có tám phần giống nhau, hơn nữa nơi xảy ra chuyện lại rất gần, Tứ Phương Hầu Thế Tử lại không có tu vi.

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói.

- Vậy tên thật của ngươi là gì?

- Ta tên Diệp Hạo.

- Cái này cũng quá trùng hợp đi.

Tiêu Kỳ Thủy cảm thấy choáng váng.

- Lúc ấy, ta bị trọng thương, tu vi không cách nào khôi phục nên phải mượn tạm thân phận Tứ Phương Hầu Thế Tử.

Diệp Hạo nói tiếp:

- Hiện tại, tu vi của ta đã khôi phục tám thành, đương nhiên không cần thiết phải lấy thân phận này nữa.

- Ngươi chuẩn bị ngã bài?

- Tìm thời gian thích hợp rồi tính.

Diệp Hạo nói đến đây đột nhiên nghĩ đến điều gì:

- Đúng rồi, ngươi có biết Các Chủ Luyện Đan Các Tòng Long Thành không?

- Tuyên Hạo?

- Đúng vậy.

- Ngươi có ân oán với Tuyên Hạo?

- Tuyên Hạo có một đệ tử tên Nhiệm Hoành Vĩ, hắn vì Từ Vũ Trúc gần gũi với ta nên nói cho sư tôn hắn chấm dứt hợp tác với Hầu Phủ, ta nghĩ thời gian này Tứ Phương Hầu chắc sẽ rất khó qua.

Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Còn nữa, trước đó Tuyên Hạo từng chèn ép đối với Hầu Phủ, ta đoán không sai thì có quan hệ với Lăng Dao.

- Lăng Dao? Là vị hôn thê trên danh nghĩ kia của ngươi?

- Ngươi cũng biết có không ít thiên kiêu yêu thích Lăng Dao, chuyện này không biết vị nào ở sau lưng bày kế?

- Ngươi không sợ gây hận với những thiên kiêu yêu thích Lăng Dao kia sao?

Tiêu Kỳ Thủy cười híp mắt hỏi.

Lão mặc dù không phải Tiên Vương Cảnh nhưng lại có thân phận Các Chủ Tứ Đại Phân các, cho dù Tiên Vương cũng không dám đụng đến lão.

- Nói không khách khí, thiên kiêu ở Tam Trọng Thiên không có mấy người ta để vào trong mắt.

Diệp Hạo nói:

- Mặc dù chưa cùng cự đầu thế hệ tuổi trể giao thủ, nhưng ta đã chém giết cự đầu của yêu tộc.

- Cái gì?

Sắc mặt Tiêu Kỳ Thủy biến đổi.

Lão rất rõ ràng cự đầu thế hệ tuổi trẻ đại biểu cho cái gì.

Vậy mà Diệp Hạo lại giết chết cự đầu trong thế hệ tuổi trẻ Yêu Tộc.

Cái này nói ra điều gì?

Nói ra thực lực của Diệp Hạo trong cự đầu cũng cực kỳ cường đại.

Như vậy, Tiêu Kỳ Thủy cũng hiểu tại sao Diệp Hạo không thèm để ý những thiên kiêu trong bóng tối kia.

Cần phải để ý sao?

Diệp Hạo đổi chủ đề nói:

- Thân phận Chấp Pháp Sứ của ta có thể động đến hắn không?

- Có thể.

- Vậy được rồi.

Diệp Hạo nói tiếp:

- Đi.

Diệp Hạo dứt khoát, nói đi là đi.

Khi hắn đẩy cửa ra, tướng mạo lại biết đổi lần nữa.

Đợi khi Diệp Hạo đi ra khỏi Luyện Đan Các, có rất nhiều ánh mắt âm thầm nhìn trộm hắn.

- Diệp Hạo.

- Diệp Hạo xuất hiện rồi.

- Ta đã nói Diệp Hạo ở Luyện Đan Các, không phải sao?

- Không ngờ hắn ở Luyện Đan Các chữa thương lâu như vậy?

Những người này đều là thám tử của các Đại Thế Lực.

Lúc này, hai thìị vệ vẻ mặt nghiêm túc xuất hiện hai bên Diệp Hạo.

- Diệp công tử, ngươi muốn đi đâu?

- Đi dạo xung quanh một chút.

- Diệp công tử, có không ít thám tử của thế lực đang âm thầm quan sát ngươi, ta khuyên ngươi tốt nhất không nên đi ra ngoài.

Một thị vệ khẩn trương nói.

Diệp Hạo vỗ vỗ bả vai thị vệ kia nói:

- Không nên coi ta là một công tử yếu đuối, tốt, các ngươi làm việc của mình đi.

Diệp Hạo nói đến đây nhấc chân đi về hướng xa.

Hắn chưa đi được bao xa, một trung niên xuất hiện cản đường hắn.

Trung niên này có một nhúm râu cá trê, cười híp mắt, chắp tay nói:

- Diệp công tử, lão gia nhà ta cho mời.

- Lão gia ngươi là ai?

- An Hầu Long Thành Vĩnh.

- Ta còn tưởng là nhân vật lớn nào? Thì ra chỉ là một Hầu Gia.

- Ngươi nói cái gì?

Sắc mặt trung niên trở nên khó coi.

Sau một khắc, trung niên kia cảm thấy trước mắt lóe lên kim quang, sau đó cả người vô lực bị nhấc lên:

- Trở về nói cho Hầu Gia nhà ngươi, làm rõ ràng thân phận của bản thân. Ta, Thất Phẩm Tôn Cấp Đan Sư, Chấp Pháp Sứ Luyện Đan Tổng Các, cho dù cường giả Tiên Vương gặp được cũng phải cho ta ba phần mặt mũi, Hầu Gia nhà ngươi tính là thứ gì? Để cho một tên quản gia của hắn đi mời ta?

Bạn cần đăng nhập để bình luận