Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2181: Soát Người

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Hoàng Thập Nhất theo bản năng né tránh.

Nhưng nháy mắt cảm giác bả vai truyền đến một trận đau rát.

- Tiếp tục, vận dụng thân pháp của cô.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Hoàng Thập Nhất thu liễm tâm thần không ngừng na di né tránh.

Nhưng mỗi một lần đều bị Diệp Hạo chuẩn xác tìm được vị trí của mình.

Đợi đến lúc Diệp Hạo ngừng lại, trên thân Hoàng Thập Nhất xuất hiện mười tám chỗ vết thương.

- Thi triển xong rồi đó hả?

Diệp Hạo hỏi.

- Xong rồi.

Hoàng Thập Nhất không khỏi rũ đầu xuống đáp.

- Bây giờ ta sẽ truyền cho cô một bộ thân pháp.

Lúc này, Diệp Hạo ngưng tiếng nói.

Hoàng Thập Nhất lập tức thu liễm tâm thần.

Diệp Hạo chắc chắn sẽ không xuất ra công pháp kém hơn thân pháp của nàng.

Nếu không thì đánh mặt hắn.

- Ta truyền thụ cho cô Vô Ảnh Thuật.

Nghe thế, sắc mặt Hoàng Thập Nhất trở nên ngưng trọng.

Cuối cùng chuyển thành trắng bệch.

Đúng.

Trắng bệch.

- Công tử.

Hoàng Thập Nhất cắt đứt lời Diệp Hạo.

- Thế nào?

Diệp Hạo nhìn hỏi lại.

- Bản công pháp này quá mức tối nghĩa.

Hoàng Thập Nhất cẩn thận từng li từng tí nói.

- Ta nghe hiểu một chút thôi.

- Cô có biết ta truyền thụ phiên bản đơn giản hóa nhất rồi chưa.

Diệp Hạo cau mày nói.

- Phiên bản đơn giản hóa?

Hoàng Thập Nhất không khỏi trừng lớn hai mắt.

Điều này mang ý nghĩa gì?

Sát thủ Thiên Địa Môn chia thành bốn cấp bậc.

Thiên Địa Huyền Hoàng.

Trong đó Hoàng cấp đối ứng Chân Thần cảnh.

Thập Nhất hai từ này trong tên đại biểu cho thực lực của nàng, có nghĩa nàng trong sát thủ Hoàng cấp, xếp hạng thứ mười một.

Nhưng điều này không phải thực lực cực hạn của nàng, bởi vì hiện tại nàng mới có tu vi Chân Thần cảnh tầng tám.

Nàng chắc chắn, sau khi mình đến Chân Thần tầng chín, xông vào ba vị trí đầu vẫn không thành vấn đề.

Nhưng tư chất như vậy nhưng ngay cả một thân pháp phiên bản đơn giản hóa đều nghe không hiểu.

- Công tử, bản công pháp này sẽ không phải công pháp cấp Hợp thần chứ?

Hoàng Thập Nhất bình phục một hồi hỏi.

- Ta hiện tại đưa cho cô phiên bản Sinh Thần cấp.

Diệp Hạo không trả lời thẳng vấn đề của Hoàng Thập Nhất mà nói lại.

Nhưng Hoàng Thập Nhất lại vô ý thức cho rằng Diệp Hạo truyền thụ cho nàng công pháp Hợp Thần cấp.

Công pháp Hợp Thần a.

Vừa nghĩ tới cấp bậc này, trái tim nhỏ của Hoàng Thập Nhất phanh phanh nhảy lên.

- Công tử, người có thể giải thích cho ta không?

Hoàng Thập Nhất đáng thương nói ra.

- Sát thủ các cô cũng biết giả ngây thơ?

Diệp Hạo cười nói.

Hoàng Thập Nhất giả bộ đáng thương hiển nhiên bộc lộ ra một ý vị khác.

Mà nếu dung mạo nàng không đẹp, Diệp Hạo cũng không bồi dưỡng nàng đâu.

- Công tử.

Hoàng Thập Nhất ôm cánh tay Diệp Hạo, dùng bộ ngực đầy đặn cọ lên trên đó.

- Đừng cọ, lại cọ nữa sẽ ra lửa đấy.

Diệp Hạo trừng Hoàng Thập Nhất một cái.

Hoàng Thập Nhất bắt đầu cười hắc hắc.

- Bây giờ ta sẽ giải thích cho cô.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Có cái gì không biết thì hỏi ta.

- Tốt.

Hoàng Thập Nhất trịnh trọng gật đầu.

Sau khi Diệp Hạo giảng cho Hoàng Thập Nhất ba lần, hắn cũng minh bạch vì sao tông môn Trưởng lão không cho đệ tử mơ tưởng xa vời.

Diệp Hạo đã đơn giản hoá sát vô đạo thần thông đến Sinh Thần nhưng Hoàng Thập Nhất y nguyên vẫn còn như lọt vào sương mù.

- Công tử.

Hoàng Thập Nhất có chút xấu hổ.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút lấy ra ngộ đạo hương nói.

- Ta hiện tại sẽ giải thích cho cô thêm một lần.

Nhìn ngộ đạo hương trong tay Diệp Hạo, Hoàng Thập Nhất tò mò hỏi:

- Công tử, đây là cái gì?

- Ngộ đạo hương.

- Ngộ đạo hương?

Hoàng Thập Nhất kêu lên.

- Ta nói cô, giờ đã hơn nửa đêm mà kêu gào cái gì?

Diệp Hạo lật Hoàng Thập Nhất một cái.

- Công tử, người —— sao người có ngộ đạo hương?

- Ta có ngộ đạo hương thì thế nào?

- Ngộ đạo hương dùng bột gỗ của Ngộ Đạo Thụ trong truyền thuyết tạo thành.

- Sau đó thì sao?

- Ngộ đạo hương chia thành bảy cấp bậc.

Hoàng Thập Nhất nghiêm túc nói:

- Cho dù nhất chuyển ngộ đạo hương, cũng có thể bán với giá tiền không rẻ.

- Sau đó thì sao?

- Ngộ đạo hương này không phải có tiền có thể mua được, Thiên Địa Môn chúng ta đã từng mua sắm qua một đoạn nhỏ tam chuyển ngộ đạo hương, nghe nói một đoạn nhỏ ngộ đạo hương đó phí mấy chục vạn trung phẩm Thần thạch.

Hoàng Thập Nhất nói đến đây nghĩ tới điều gì:

- Công tử, đoạn này ngộ đạo hương có mấy vòng?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Hoàng Thập Nhất cầm lấy ngộ đạo hương kiểm tra cẩn thận.

Bất quá nàng lại nhìn không ra cái nguyên cớ.

Trong tay Diệp Hạo lóe lên thanh quang, một trận bàn xuất hiện, tiếp đó hắn đặt Ngộ Đạo Hương phía trên trận bàn.

Sau khi Diệp Hạo vận dụng chân hỏa đốt ngộ đạo hương, Hoàng Thập Nhất thấy bốn sợi thuốc lá bừng lên, bốn sợi này đang muốn tuôn ra ra thì bị trận bàn pha loảng.

- Tứ chuyển?

Hoàng Thập Nhất giật mình hô.

Diệp Hạo gật đầu:

- Tứ chuyển ngộ đạo hương cô và ta hiện tại cũng không thể lĩnh ngộ, chỉ có thể thông qua trận bàn này pha loãng hiệu quả đi mấy vạn lần.

- Công tử, đây là lãng phí tư nguyên.

Hoàng Thập Nhất nhịn không được nói.

- Tại vì ta không có nhất chuyển ngộ đạo hương mà!

Diệp Hạo nhàn nhạt nói:

- Được rồi, đến thời điểm lĩnh ngộ.

Lĩnh ngộ a?

Nghe Diệp Hạo nói, Hoàng Thập Nhất thật cạn lời

Phá của không nên phá của như vậy chứ?

Bất quá rất nhanh nàng không có tâm tư chú ý cái này.

Bởi vì được Ngộ Đạo Hương trợ giúp, nàng rốt cục hiểu được Diệp Hạo nói cái gì.

Mà sau khi lĩnh ngộ, Hoàng Thập Nhất ý thức được vì sao trước đó Diệp Hạo nói công pháp bản thân tu hành là rác rưởi?

Quả thật là rác rưởi mà!

Hoàng Thập Nhất đang lĩnh ngộ Vô Ảnh Thân Pháp đồng thời Diệp Hạo cũng lĩnh ngộ nó.

Bất đồng chính là Diệp Hạo lĩnh ngộ công pháp là phiên bản Thần Vương.

Một ngày!

Hai ngày!

Ba ngày!

Diệp Hạo và Hoàng Thập Nhất trong Hòe Ấm Tùng Lâm đợi hơn ba tháng mới trở lại Ngũ Sắc tông.

Ba tháng này, dù Diệp Hạo hay Hoàng Thập Nhất đều thu được bước tiến dài.

Mà thông qua đoạn thời gian này ở chung, Hoàng Thập Nhất rốt cục ý thức được bản thân đi theo một nhân vật gì.

Gia hỏa này chính là một yêu nghiệt.

Cho dù Yêu thú Môn Thần trung giai cũng có thể một kiếm giết chết.

Cái này phải vượt bao nhiêu cảnh giới?

Bất quá Diệp Hạo càng mạnh, Hoàng Thập Nhất càng hưng phấn.

Ý vị này tương lai mình cũng có thể đi càng xa.

Ngũ Sắc tông!

- Ngươi có thể đi vào, nàng cần xét duyệt.

Sau khi đi tới sơn môn, đệ tử canh giữ sơn môn ngăn cản Hoàng Thập Nhất.

Diệp Hạo trực tiếp liên lạc Trương Kiểm.

Để Diệp Hạo không nghĩ tới chính là gia hỏa Trương Kiểm này lại không ở đây.

- Cần xét duyệt thế nào?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Lai lịch, thân phận, tu vi.

Đệ tử phụ trách đóng giữ sơn môn nói ra.

- Nàng là một thị nữ ta thu ở ngoại giới tên Hoàng Thập Nhất.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Mấy đệ tử kia kinh ngạc nhìn Diệp Hạo một cái.

Thị nữ?

Nữ tử xinh đẹp như vậy, cũng chỉ là một thị nữ?

- Chúng ta cần soát người?

Một thanh niên nhìn Hoàng Thập Nhất, đáy mắt lộ ra cực nóng.

Ba!

Trong nháy mắt, người đệ tử kia bị Diệp Hạo tát bay.

Diệp Hạo tiến lên giẫm lên ngực người đệ tử kia:

- Lặp lại lời nói của ngươi một lần nữa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận