Tu Tiên: Theo Thỉnh Thần Bắt Đầu
Chương 215: Trăm mạch câu thông
Chương 215: Trăm mạch câu thông
Tướng quân đi nghiên cứu, Khương Nam Hạc cũng không nghĩ sẽ thư giãn.
Hắn đi nấu chút đồ ăn, chuẩn bị cho chính mình và tiểu dê bọn họ một ít thức ăn, sau đó lại nằm trong doanh địa của bọn họ, nghỉ ngơi một lát.
Doanh địa mà Khương Nam Hạc bọn họ thành lập là ở trên bình nguyên thường xuyên nổi gió lớn này, tìm đến một nơi gió thổi dày đặc nhất.
Bởi vì bọn họ muốn làm đầy gió bên trong ngự phong châu, còn phải thử nghiệm trận pháp mới học được, cho nên lựa chọn nơi này tự nhiên là tốt nhất.
Chỉ là nơi này thường xuyên nổi gió lớn, khiến cho sinh hoạt không mấy thuận tiện.
Có điều, doanh địa của Khương Nam Hạc bọn họ lại được bọn họ cải tạo rất tốt.
Tướng quân dùng gỗ, làm cho Khương Nam Hạc một căn phòng nhỏ vuông vức, đơn sơ, phòng ở đủ lớn, chứa Khương Nam Hạc và tiểu dê vẫn còn thừa chỗ.
Ban ngày, doanh địa này là khu vực sinh hoạt để bọn họ nấu cơm nghỉ ngơi, đến buổi tối, ném đồ vật vào trong phúc điền, rồi vào trong nằm là có thể ngủ.
Khương Nam Hạc nằm trong doanh địa của mình nghỉ ngơi một lát, vừa ngủ, vừa tế luyện lá cờ nhỏ mà Tướng quân vừa lấy ra.
Lá cờ nhỏ đó không lớn lắm, cầm vừa trong một bàn tay, trông rất là tinh xảo.
Vải trên mặt lá cờ nhỏ được dệt bằng lông của tiểu dê, tổng thể màu sắc hiện lên màu xanh lam nhàn nhạt, loại màu sắc này là do Tướng quân dùng khoáng thạch và thuốc nhuộm thực vật để nhuộm.
Trên mặt cờ, Tướng quân dùng chỉ vàng thêu một ít đồ án, lại đem trận pháp giấu vào bên trong, cán của lá cờ nhỏ thì được luyện chế bằng đồng.
Khương Nam Hạc cầm trong tay, nhìn lá cờ nhỏ tựa như liền thành một khối này, không nhịn được mà vung vẩy vài cái.
Linh khí của hắn cuồn cuộn chảy về phía lá cờ đó, nửa canh giờ sau, lá cờ này đã bị hắn tế luyện hoàn tất.
Hắn cầm nó trong tay, cảm giác như là cánh tay của chính mình được kéo dài ra, tâm ý vừa động, lá cờ này liền lơ lửng xung quanh thân thể hắn, dùng sức vung lên, chút gió mà lá cờ vừa thu nạp được liền bị hắn vung thả ra trực tiếp, thổi tung một ít cát đất trên mặt đất, bay về phía nơi xa.
Việc thao túng lá cờ này, tự nhiên không linh hoạt bằng ngự phong châu, dù sao cũng chỉ là do Tướng quân dùng một ít vật liệu không quá mức trân quý chế tạo ra.
Nhưng dù vậy, nó cũng đủ đặc thù, nếu như đem bán đi, khẳng định sẽ bị người ta tranh giành nhau, nhưng Tướng quân cùng Khương Nam Hạc đều không có ý định bán loại lá cờ có thể điều khiển gió do bọn họ làm ra này.
Sau khi tế luyện hoàn tất lá cờ này, Khương Nam Hạc liền tiếp tục tu luyện. Tướng quân đã lấy ngự phong châu đi, hắn tự nhiên phải tìm một vật thay thế để giúp mình thi triển phong áp lĩnh vực, lá cờ nhỏ này chính là thứ Tướng quân dùng để cho Khương Nam Hạc tu luyện.
Khương Nam Hạc cầm lá cờ nhỏ kia ném lên không trung, lá cờ này liền bắt đầu thu nạp gió xung quanh.
Bình nguyên này gió thổi không dứt, nổi lên hết đợt này đến đợt khác, lá cờ kia không ngừng hút gió vào, nhưng chỉ thu nạp được vài phút, nó đã không chứa thêm được nữa.
Nhưng dù vậy, Khương Nam Hạc cảm thấy cũng đủ rồi, bèn thu lá cờ lại.
Hắn nằm trong doanh địa đơn sơ, nghỉ ngơi nửa canh giờ, tiểu dê đi tới, ăn chút đồ vật, rồi lại tiếp tục đi huấn luyện.
Nó gần đây cũng thực sự gian khổ, từ sau khi nhận được yêu tu công pháp từ chỗ Hồ Thiên kia, tiểu dê liền trở nên chăm chỉ hẳn lên.
Có điều, sự chăm chỉ là thứ không bao giờ lừa dối người, chỉ cần cố gắng liền khẳng định sẽ có hồi báo, thực lực của tiểu dê trong khoảng thời gian gần đây tăng lên cũng rất tốt.
Chẳng biết từ lúc nào, Khương Nam Hạc bọn họ đã ở trên bình nguyên này một tháng, khoảng thời gian dài như vậy đã vượt xa dự tính và kế hoạch của bọn họ, nhưng thực hiển nhiên, bọn họ đều không chút nào để ý.
Bọn họ vốn dĩ chính là kiểu lữ hành vừa đi vừa nghỉ, ở một nơi nào đó dừng lại lâu hơn một chút, tự nhiên là có thể.
Khương Nam Hạc nằm trong doanh địa đơn sơ nghỉ ngơi một lát, chờ cảm thấy tinh thần gần như hoàn toàn khôi phục, hắn liền đứng dậy, cầm lá cờ nhỏ kia, đi vào trong gió.
Lá cờ nhỏ vung lên, lơ lửng trên đầu hắn rồi bắt đầu xoay tròn, từng đợt gió bị lá cờ nhỏ quăng ra, đè lên người Khương Nam Hạc.
Trận pháp trên mặt lá cờ nhỏ, mặc dù giống với trận pháp trên ngự phong châu, nhưng sử dụng cùng một trận pháp cũng có sự khác biệt một trời một vực.
Lá cờ nhỏ này chỉ có thể vung ra gió, còn xa mới có được năng lực điều khiển gió một cách tinh tế và mạnh mẽ như ngự phong châu kia.
Có điều cái này cũng đủ dùng, dưới sự điều khiển của Khương Nam Hạc, lá cờ nhỏ nhanh chóng xoay tròn, phóng xuất ra gió, cũng trở nên gần giống với phong áp lĩnh vực do ngự phong châu phóng thích lúc trước.
Chỉ là lần này gió có thực thể, Khương Nam Hạc cảm nhận được áp lực trên thân thể mình, lại nhìn quần áo mình bị gió thổi làm rung động phần phật, hắn thở dài một hơi, nhưng sau khi thở dài xong, hắn liền bắt đầu huấn luyện.
Động tác trong tay đánh ra từng chiêu một, thân thể cũng bắt đầu hoạt động toàn lực.
Thể chất của hắn ngày càng cường đại, mỗi một lần vung quyền hoặc đá chân, đều có thể tạo ra tiếng gió vù vù, đủ để chứng minh lực lượng của hắn ngày càng mạnh mẽ.
Linh khí trong cơ thể vốn đang dần tràn đầy, bắt đầu chuyển hóa theo hướng chất lỏng.
Nhưng lúc này, theo thể chất của Khương Nam Hạc ngày càng mạnh, cường độ linh khí mà thân thể có thể dung nạp cũng ngày càng cao, ngày càng nhiều.
Điều này làm Khương Nam Hạc ý thức được, thân thể cường đại có thể kéo theo sự tăng lên toàn diện về tố chất thân thể và thực lực của chính mình, cho nên đối với việc luyện thể, hắn càng thêm coi trọng và để ý.
Cũng chính vì như thế, hắn đối với công pháp luyện thể kia mới có thể coi trọng như vậy.
Khương Nam Hạc ở trong gió lớn đánh ra từng chiêu thức ghi trong công pháp, những chiêu thức đó lần lượt được hắn đánh ra, thân thể hắn, cơ bắp hắn, kinh mạch hắn, huyết dịch hắn, mạch đập hắn, toàn thân trên dưới mỗi một nội tạng, mỗi một chỗ đều dưới những động tác đó mà phảng phất sống lại.
Toàn thân hắn đều vận động lên, hắn lâm vào một cảnh giới kỳ diệu.
Linh khí trong cơ thể Khương Nam Hạc lần lượt đánh thẳng vào hai kinh mạch còn chưa thông kia, linh khí hệt như biến thành binh lính trên chiến trường, bọn họ xung kích về phía kinh mạch bị chặn kia hết lần này đến lần khác, chém giết hết trận này đến trận khác.
Dưới sự xung kích của những linh khí mạnh mẽ như binh lính đó, kinh mạch vốn bị chặn dần dần được khơi thông, chỗ tắc nghẽn trên hai kinh mạch kia ngày càng ít đi.
Mãi đến khi toàn bộ linh khí của Khương Nam Hạc nhất loạt trở nên mạnh mẽ, sau đó lại một lần nữa mạnh mẽ xung phong, linh khí đã thiết lập tuần hoàn trong cơ thể Khương Nam Hạc, những linh khí này xuôi theo từng đường kinh mạch toàn thân Khương Nam Hạc mà du tẩu một lần, thông thuận đến không tưởng nổi, mỗi một chỗ kinh mạch trên người Khương Nam Hạc đều đã được đả thông.
Lần này Khương Nam Hạc không có phun ra máu ứ, hai kinh mạch cuối cùng không bị huyết ứ ngăn chặn.
Hắn kinh hỉ mở mắt ra, lại đánh một bộ quyền, chỉ cảm thấy thân thể cường đại đến không tưởng nổi.
Hắn hiện tại chỉ bằng vào nắm đấm của chính mình, liền cảm thấy một quyền đánh xuống có thể đập nát cả tảng đá, cảm giác này hoàn toàn không giống với khi sử dụng linh khí trước kia.
Linh khí trong cơ thể vận hành hết vòng này đến vòng khác trong kinh mạch, tẩm bổ những kinh mạch đó, khuếch trương những kinh mạch đó.
Thực lực của Khương Nam Hạc, linh khí chứa đựng trong cơ thể, cũng dưới sự khuếch trương và cường đại của những kinh mạch này mà ngày càng mạnh mẽ, ngày càng nhiều.
Toàn thân trên dưới Khương Nam Hạc phảng phất đều tràn ngập linh khí, cả người biến thành một khối linh khí đoàn di động.
Tiểu dê ở nơi xa cảm nhận được điều này rõ ràng nhất, lúc này, Khương Nam Hạc trong mắt nó, liền phảng phất một khối linh thạch cường đại đang di động.
Chỉ cần lại gần hắn, liền có thể cảm giác được sự dao động khi linh khí vận chuyển trong cơ thể hắn, linh khí cường đại chậm rãi chảy xuôi trong cơ thể Khương Nam Hạc, khiến thân thể hắn cường đại đến không tưởng nổi.
Tướng quân đi nghiên cứu, Khương Nam Hạc cũng không nghĩ sẽ thư giãn.
Hắn đi nấu chút đồ ăn, chuẩn bị cho chính mình và tiểu dê bọn họ một ít thức ăn, sau đó lại nằm trong doanh địa của bọn họ, nghỉ ngơi một lát.
Doanh địa mà Khương Nam Hạc bọn họ thành lập là ở trên bình nguyên thường xuyên nổi gió lớn này, tìm đến một nơi gió thổi dày đặc nhất.
Bởi vì bọn họ muốn làm đầy gió bên trong ngự phong châu, còn phải thử nghiệm trận pháp mới học được, cho nên lựa chọn nơi này tự nhiên là tốt nhất.
Chỉ là nơi này thường xuyên nổi gió lớn, khiến cho sinh hoạt không mấy thuận tiện.
Có điều, doanh địa của Khương Nam Hạc bọn họ lại được bọn họ cải tạo rất tốt.
Tướng quân dùng gỗ, làm cho Khương Nam Hạc một căn phòng nhỏ vuông vức, đơn sơ, phòng ở đủ lớn, chứa Khương Nam Hạc và tiểu dê vẫn còn thừa chỗ.
Ban ngày, doanh địa này là khu vực sinh hoạt để bọn họ nấu cơm nghỉ ngơi, đến buổi tối, ném đồ vật vào trong phúc điền, rồi vào trong nằm là có thể ngủ.
Khương Nam Hạc nằm trong doanh địa của mình nghỉ ngơi một lát, vừa ngủ, vừa tế luyện lá cờ nhỏ mà Tướng quân vừa lấy ra.
Lá cờ nhỏ đó không lớn lắm, cầm vừa trong một bàn tay, trông rất là tinh xảo.
Vải trên mặt lá cờ nhỏ được dệt bằng lông của tiểu dê, tổng thể màu sắc hiện lên màu xanh lam nhàn nhạt, loại màu sắc này là do Tướng quân dùng khoáng thạch và thuốc nhuộm thực vật để nhuộm.
Trên mặt cờ, Tướng quân dùng chỉ vàng thêu một ít đồ án, lại đem trận pháp giấu vào bên trong, cán của lá cờ nhỏ thì được luyện chế bằng đồng.
Khương Nam Hạc cầm trong tay, nhìn lá cờ nhỏ tựa như liền thành một khối này, không nhịn được mà vung vẩy vài cái.
Linh khí của hắn cuồn cuộn chảy về phía lá cờ đó, nửa canh giờ sau, lá cờ này đã bị hắn tế luyện hoàn tất.
Hắn cầm nó trong tay, cảm giác như là cánh tay của chính mình được kéo dài ra, tâm ý vừa động, lá cờ này liền lơ lửng xung quanh thân thể hắn, dùng sức vung lên, chút gió mà lá cờ vừa thu nạp được liền bị hắn vung thả ra trực tiếp, thổi tung một ít cát đất trên mặt đất, bay về phía nơi xa.
Việc thao túng lá cờ này, tự nhiên không linh hoạt bằng ngự phong châu, dù sao cũng chỉ là do Tướng quân dùng một ít vật liệu không quá mức trân quý chế tạo ra.
Nhưng dù vậy, nó cũng đủ đặc thù, nếu như đem bán đi, khẳng định sẽ bị người ta tranh giành nhau, nhưng Tướng quân cùng Khương Nam Hạc đều không có ý định bán loại lá cờ có thể điều khiển gió do bọn họ làm ra này.
Sau khi tế luyện hoàn tất lá cờ này, Khương Nam Hạc liền tiếp tục tu luyện. Tướng quân đã lấy ngự phong châu đi, hắn tự nhiên phải tìm một vật thay thế để giúp mình thi triển phong áp lĩnh vực, lá cờ nhỏ này chính là thứ Tướng quân dùng để cho Khương Nam Hạc tu luyện.
Khương Nam Hạc cầm lá cờ nhỏ kia ném lên không trung, lá cờ này liền bắt đầu thu nạp gió xung quanh.
Bình nguyên này gió thổi không dứt, nổi lên hết đợt này đến đợt khác, lá cờ kia không ngừng hút gió vào, nhưng chỉ thu nạp được vài phút, nó đã không chứa thêm được nữa.
Nhưng dù vậy, Khương Nam Hạc cảm thấy cũng đủ rồi, bèn thu lá cờ lại.
Hắn nằm trong doanh địa đơn sơ, nghỉ ngơi nửa canh giờ, tiểu dê đi tới, ăn chút đồ vật, rồi lại tiếp tục đi huấn luyện.
Nó gần đây cũng thực sự gian khổ, từ sau khi nhận được yêu tu công pháp từ chỗ Hồ Thiên kia, tiểu dê liền trở nên chăm chỉ hẳn lên.
Có điều, sự chăm chỉ là thứ không bao giờ lừa dối người, chỉ cần cố gắng liền khẳng định sẽ có hồi báo, thực lực của tiểu dê trong khoảng thời gian gần đây tăng lên cũng rất tốt.
Chẳng biết từ lúc nào, Khương Nam Hạc bọn họ đã ở trên bình nguyên này một tháng, khoảng thời gian dài như vậy đã vượt xa dự tính và kế hoạch của bọn họ, nhưng thực hiển nhiên, bọn họ đều không chút nào để ý.
Bọn họ vốn dĩ chính là kiểu lữ hành vừa đi vừa nghỉ, ở một nơi nào đó dừng lại lâu hơn một chút, tự nhiên là có thể.
Khương Nam Hạc nằm trong doanh địa đơn sơ nghỉ ngơi một lát, chờ cảm thấy tinh thần gần như hoàn toàn khôi phục, hắn liền đứng dậy, cầm lá cờ nhỏ kia, đi vào trong gió.
Lá cờ nhỏ vung lên, lơ lửng trên đầu hắn rồi bắt đầu xoay tròn, từng đợt gió bị lá cờ nhỏ quăng ra, đè lên người Khương Nam Hạc.
Trận pháp trên mặt lá cờ nhỏ, mặc dù giống với trận pháp trên ngự phong châu, nhưng sử dụng cùng một trận pháp cũng có sự khác biệt một trời một vực.
Lá cờ nhỏ này chỉ có thể vung ra gió, còn xa mới có được năng lực điều khiển gió một cách tinh tế và mạnh mẽ như ngự phong châu kia.
Có điều cái này cũng đủ dùng, dưới sự điều khiển của Khương Nam Hạc, lá cờ nhỏ nhanh chóng xoay tròn, phóng xuất ra gió, cũng trở nên gần giống với phong áp lĩnh vực do ngự phong châu phóng thích lúc trước.
Chỉ là lần này gió có thực thể, Khương Nam Hạc cảm nhận được áp lực trên thân thể mình, lại nhìn quần áo mình bị gió thổi làm rung động phần phật, hắn thở dài một hơi, nhưng sau khi thở dài xong, hắn liền bắt đầu huấn luyện.
Động tác trong tay đánh ra từng chiêu một, thân thể cũng bắt đầu hoạt động toàn lực.
Thể chất của hắn ngày càng cường đại, mỗi một lần vung quyền hoặc đá chân, đều có thể tạo ra tiếng gió vù vù, đủ để chứng minh lực lượng của hắn ngày càng mạnh mẽ.
Linh khí trong cơ thể vốn đang dần tràn đầy, bắt đầu chuyển hóa theo hướng chất lỏng.
Nhưng lúc này, theo thể chất của Khương Nam Hạc ngày càng mạnh, cường độ linh khí mà thân thể có thể dung nạp cũng ngày càng cao, ngày càng nhiều.
Điều này làm Khương Nam Hạc ý thức được, thân thể cường đại có thể kéo theo sự tăng lên toàn diện về tố chất thân thể và thực lực của chính mình, cho nên đối với việc luyện thể, hắn càng thêm coi trọng và để ý.
Cũng chính vì như thế, hắn đối với công pháp luyện thể kia mới có thể coi trọng như vậy.
Khương Nam Hạc ở trong gió lớn đánh ra từng chiêu thức ghi trong công pháp, những chiêu thức đó lần lượt được hắn đánh ra, thân thể hắn, cơ bắp hắn, kinh mạch hắn, huyết dịch hắn, mạch đập hắn, toàn thân trên dưới mỗi một nội tạng, mỗi một chỗ đều dưới những động tác đó mà phảng phất sống lại.
Toàn thân hắn đều vận động lên, hắn lâm vào một cảnh giới kỳ diệu.
Linh khí trong cơ thể Khương Nam Hạc lần lượt đánh thẳng vào hai kinh mạch còn chưa thông kia, linh khí hệt như biến thành binh lính trên chiến trường, bọn họ xung kích về phía kinh mạch bị chặn kia hết lần này đến lần khác, chém giết hết trận này đến trận khác.
Dưới sự xung kích của những linh khí mạnh mẽ như binh lính đó, kinh mạch vốn bị chặn dần dần được khơi thông, chỗ tắc nghẽn trên hai kinh mạch kia ngày càng ít đi.
Mãi đến khi toàn bộ linh khí của Khương Nam Hạc nhất loạt trở nên mạnh mẽ, sau đó lại một lần nữa mạnh mẽ xung phong, linh khí đã thiết lập tuần hoàn trong cơ thể Khương Nam Hạc, những linh khí này xuôi theo từng đường kinh mạch toàn thân Khương Nam Hạc mà du tẩu một lần, thông thuận đến không tưởng nổi, mỗi một chỗ kinh mạch trên người Khương Nam Hạc đều đã được đả thông.
Lần này Khương Nam Hạc không có phun ra máu ứ, hai kinh mạch cuối cùng không bị huyết ứ ngăn chặn.
Hắn kinh hỉ mở mắt ra, lại đánh một bộ quyền, chỉ cảm thấy thân thể cường đại đến không tưởng nổi.
Hắn hiện tại chỉ bằng vào nắm đấm của chính mình, liền cảm thấy một quyền đánh xuống có thể đập nát cả tảng đá, cảm giác này hoàn toàn không giống với khi sử dụng linh khí trước kia.
Linh khí trong cơ thể vận hành hết vòng này đến vòng khác trong kinh mạch, tẩm bổ những kinh mạch đó, khuếch trương những kinh mạch đó.
Thực lực của Khương Nam Hạc, linh khí chứa đựng trong cơ thể, cũng dưới sự khuếch trương và cường đại của những kinh mạch này mà ngày càng mạnh mẽ, ngày càng nhiều.
Toàn thân trên dưới Khương Nam Hạc phảng phất đều tràn ngập linh khí, cả người biến thành một khối linh khí đoàn di động.
Tiểu dê ở nơi xa cảm nhận được điều này rõ ràng nhất, lúc này, Khương Nam Hạc trong mắt nó, liền phảng phất một khối linh thạch cường đại đang di động.
Chỉ cần lại gần hắn, liền có thể cảm giác được sự dao động khi linh khí vận chuyển trong cơ thể hắn, linh khí cường đại chậm rãi chảy xuôi trong cơ thể Khương Nam Hạc, khiến thân thể hắn cường đại đến không tưởng nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận