Tứ Hợp Như Ý

Tứ Hợp Như Ý - Chương 268: Điểm đáng ngờ (length: 8223)

Hạ Đàn nhíu mày, cái gì gọi là hắn gặp qua không ít nữ quyến?
Chẳng qua chỉ là ở nhà tổ chức vài lần yến tiệc, mẫu thân gọi hắn về nhà hành lễ với mấy vị phu nhân mà thôi.
Hắn tuy rằng biết trong đình có vài vị nương t·ử, nhưng cũng không có đi sang bên đó xem. Nam t·ử Hạ gia vốn thành thân muộn, hắn cũng không để những chuyện này ở trong lòng.
"Chính ngươi không phải cũng giống vậy sao?" Hạ Đàn nói, "Sáu bảy tuổi đã bị người ta nhìn chằm chằm, Vương tướng c·ô·ng suýt chút nữa đã đáp ứng việc hôn sự kia, vẫn là tổ phụ ngươi ra mặt ngăn cản mới thôi."
Tuy nói Vương gia bởi vì tổ phụ của Vương Yến bị biếm quan mà liên lụy, nhưng Vương Yến n·ổi danh thần đồng, trước sau vẫn có người muốn kết thân cùng Vương gia, sau này Vương tướng c·ô·ng vào triều làm quan, sĩ đồ thuận lợi, những người có tâm tư này lại càng nhiều.
Chỉ là Vương Yến vẫn luôn không chịu mà thôi.
Vương gia tuy ước thúc Vương Yến rất nghiêm, nhưng có một số việc cũng không dám ép buộc trái với tính tình của hắn, cho nên đến giờ Vương Yến vẫn chưa có hôn ước.
Hắn đây là muốn đi đâu?
Hạ Đàn lập tức ngừng suy nghĩ, ngẫm lại chữ "Tinh" mà Vương Yến nói, sau khi hỏi rõ Vương Yến rốt cuộc là chữ nào, hắn nhíu mày suy tư, hình như có loại cảm giác quen thuộc.
"Tinh. . ."
Hạ Đàn lẩm bẩm.
Trong mơ mơ hồ hồ, trong đầu chợt lóe lên.
"A Tinh."
Lời vừa nói ra, hắn lập tức cảm giác được ánh mắt Vương Yến đột nhiên trở nên sâu thẳm.
Đang yên đang lành, sao đột nhiên lại trở mặt?
Hạ Đàn nhíu mày đang định nói gì đó, một ý niệm nhất thời nảy lên.
"Văn. . . Văn Tinh."
"Tạ Văn Tinh."
Vương Yến yên lặng nhìn Hạ Đàn, vẻ mặt dần dần nghiêm trang.
Một lát sau, hắn dùng thanh âm lạnh lùng nói: "Nàng là ai?"
"Khai Phong Tạ thị, Nhị nương t·ử nhà họ Tạ," Hạ Đàn nói, "Chính là cô gái mà Hoài Quận Vương vẫn luôn tìm kiếm, Tạ nhị nương ốm yếu nhiều b·ệ·n·h, được nuôi dưỡng ở quê nhà của Tạ gia."
"Ta nghe Hoài Quận Vương nhắc tới vài lần, cho nên mới biết tên của nàng."
Nói đến đây, Hạ Đàn nhìn về phía Vương Yến: "Năm ngoái Tr·u·ng thu, ba người chúng ta cùng u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, Hoài Quận Vương có nói, lúc đó ngươi cũng ở đó."
Hoài Quận Vương từng bị phiên nhân ám s·á·t, t·r·ố·n vào rừng được người cứu, cô gái kia đã băng bó vết thương cho hắn, giúp hắn tìm được tùy tùng, sau đó liền rời đi.
Hoài Quận Vương vì thế khổ công tìm kiếm tung tích nữ t·ử, những người thân cận với Hoài Quận Vương, đều ít nhiều biết được một chút.
Sau này nghe nói, Hoài Quận Vương tìm được người, cô gái kia lại là cháu gái của Tạ lão tướng gia, Hoài Quận Vương nghe được thân ph·ậ·n và tên của Tạ nhị nương, vui vẻ quá mà say một trận, cũng chính vào lúc đó đã nhắc tới với bọn họ.
Vương Yến trí nhớ cực tốt, trừ phi là việc hắn đặc biệt không để ý, bằng không đều có thể nhớ rõ ràng, hiển nhiên chuyện này chính là như vậy.
Vương Yến chau mày, không hề tìm được chút ấn tượng nào trong đầu, hắn suy nghĩ một lát mới nói: "Hoài Quận Vương x·á·c định cô gái kia chính là người đã cứu hắn? Hai người bọn họ đã từng gặp qua chưa?"
Hạ Đàn nói: "Hoài Quận Vương tìm được manh mối, x·á·c định thân ph·ậ·n cô gái kia, là vào năm ngoái, thời điểm Tr·u·ng thu."
"Hai người mãi đến năm ngoái ngày đông mới gặp mặt. Ước chừng là sau khi tướng gia qua đời, nữ t·ử trở về chịu tang."
"Trước khi ta đến Đại Danh Phủ, cũng từng đến Tạ gia phúng viếng, khi trở về có nghe mẫu thân nói chuyện cùng người Tạ gia, các nàng nhắc tới Tạ nhị nương có nói 'A Tinh Thanh Thanh người nga' là một cái tên rất hay."
Đây chính là lý do, vì sao vừa rồi hắn mới lải nhải nhắc đến "A Tinh".
Lúc Tạ tướng gia qua đời, Vương Yến bị kết tội "Dưỡng b·ệ·n·h" ở nhà, tự nhiên không thể đi lại khắp nơi, cũng không có đến Tạ gia.
"Tạ nhị nương này trước kia ốm yếu nhiều b·ệ·n·h, sau này dần dần khỏe lại, Tần vương phi cố ý đến xem mặt, nghe nói rất là vừa lòng. Do Tạ tướng gia vừa mới m·ấ·t, thánh chỉ tứ hôn mới không có hạ xuống."
Vương Yến nói: "Nói cách khác, Tạ nhị nương từ quê nhà chuyển về Khai Phong, lộ diện trước mặt người khác mới không được mấy tháng."
Hạ Đàn cũng không hiểu vì sao Vương Yến lại quan tâm chuyện này, hắn nghĩ nghĩ: "Ngươi cảm thấy vụ án này có liên lụy đến Khai Phong Tạ gia?"
"Tạ xu m·ậ·t quyền cao chức trọng, hiện giờ lại kết thân cùng Tần vương phủ, trừ phi trong tay có chứng cứ x·á·c thực, bằng không rất khó buộc tội lên đầu hắn."
Hạ Đàn chỉ sợ khó có thể thuyết phục Vương Yến: "Ngươi viết tấu chương thật sự muốn nhắc tới Tạ xu m·ậ·t... Vậy thì phải nói trước một tiếng với lão đại nhân, để lão đại nhân có chuẩn bị."
Những người này bọn họ ngầm đều gọi Vương tướng c·ô·ng là "Lão đại nhân", như thế cũng coi như là tôn sùng đối với Vương tướng c·ô·ng.
Vương Yến thản nhiên nói: "Hiện tại không viết tấu chương."
Bởi vì. . . Vô dụng.
Chuyện vô dụng, Vương Yến sẽ không làm.
Hạ Đàn bắt được điểm mấu chốt: "Hiện tại không viết, vậy sau này ngươi vẫn muốn nhằm vào Tạ gia?"
"Nói không chừng." Thanh âm Vương Yến bình thản.
Đại Danh Phủ Tạ thị cùng Lưu tri phủ đám người cấu kết buôn lậu hàng hóa, Tạ Sùng Tuấn đám người lại một lòng muốn trèo cao Tạ xu m·ậ·t, nhiều lần vào kinh thành để khai thông quan hệ.
Muốn nói Tạ xu m·ậ·t đối với chuyện ở Đại Danh Phủ nửa điểm cũng không biết, thì không ai tin.
Nhưng muốn dựa vào đó mà bắt lấy Tạ xu m·ậ·t, thì cũng không có khả năng.
Xu m·ậ·t Viện chưởng quản quân vụ, chỉ cần võ tướng gặp chuyện không may, đều sẽ liên lụy đến Xu m·ậ·t Viện. Tương tự, văn thần phạm sai lầm, tr·u·ng thư cũng khó mà gạt bỏ liên quan của mình, cho nên triều đình tr·ê·n dưới đại gia đều hiểu trong lòng mà không nói ra, tuyệt đối sẽ không bởi vì mấy chuyện này mà buộc tội lưỡng phủ tướng c·ô·ng, bằng không ai cũng không thể ở lâu trên vị trí này.
Cho nên, còn chưa tới lúc đối phó Tạ xu m·ậ·t.
Một lúc lâu trong phòng không có động tĩnh, Vương Yến lại ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Đàn, Hạ Đàn từ đầu đến cuối vẫn đứng ở một bên, nhìn chằm chằm Vương Yến.
"Ngươi làm sao có thể x·á·c định Tạ gia có vấn đề? Hoài Quận Vương đối với Tạ Văn Tinh rất là coi trọng. . ."
Tạ Văn Tinh. Vương Yến nghe đến cái tên này, nhớ tới điều gì đó, hắn lại mở miệng nói: "Huynh trưởng có hiểu Tạ gia đối với thứ tự của nữ t·ử, có an bài gì hay không? Đặc biệt là hậu bối."
Hạ Đàn mở to hai mắt, hắn không hiểu vì sao Vương Yến lại có thể hỏi vấn đề như vậy?
"Có lẽ Hứa di mẫu biết được," Vương Yến nói, "Dì vì muốn tìm cho ngươi một mối hôn sự tốt, đối với nữ quyến của các danh môn thế gia Đại Lương cũng có hiểu biết một chút."
"Huynh trưởng có cơ hội, có thể hỏi một hai."
Hạ Đàn nhíu mày: "Có tác dụng gì?"
Vương Yến không suy nghĩ: "Tra án."
Hạ Đàn bị tức đến bật cười: "Chẳng lẽ có nữ quyến Tạ gia liên lụy trong đó? Còn cần ngươi dựa vào đó để x·á·c định thân ph·ậ·n của nàng? Đó là lừa người cũng nên có một cái cớ tốt chứ."
Vương Yến không nói thêm gì, tiếp tục xem hồ sơ trong tay. Hạ Đàn cũng có rất nhiều chuyện phải làm, tự nhiên sẽ không ở lại đây mãi, bất quá lúc sắp đi, lại ăn hết trà bánh mà Tang Điển chuẩn bị cho Vương Yến.
Trong phòng lại khôi phục yên tĩnh.
Vương Yến ngẩng đầu, dường như lúc này mới nhớ tới t·r·ả lời Hạ Đàn: "Có lẽ có đây."
Hắn đã sớm suy đoán, Tạ Ngọc Diễm rất có khả năng chính là tên ban đầu của nàng.
Tạ Ngọc Diễm, Tạ Văn Tinh, đều là họ Tạ, có thể trùng hợp như vậy sao? Tạ Ngọc Diễm nhìn thấy chữ "Tinh" kia, dường như lập tức có điều suy nghĩ, hoặc là người kia rất có thanh danh, hoặc là nàng quen biết người đó.
Nếu nói đây chỉ là một ý niệm đột nhiên nảy ra trong đầu hắn, thì khi Hạ Đàn nhắc tới Tạ Văn Tinh, hắn cơ hồ lập tức liền p·h·át hiện ra điểm đáng ngờ.
Vị Tạ nhị nương này xuất hiện ở Khai Phong phủ sau khi Tạ lão tướng c·ô·ng qua đời. Mà Tiêu Đại mang th·e·o những phụ nhân bị cướp bán đến Đại Danh Phủ, cũng là từ sau lúc đó.
Vương Yến đứng lên, hắn muốn đi đại lao thẩm vấn tên tướng quân kia, Tiêu Đại là từ đâu mà tiếp nh·ậ·n những nữ quyến kia? Có từng lưu lại ở Khai Phong phủ hay không?
Lại là vào lúc nào mang th·e·o các nàng chạy tới Đại Danh Phủ.
Nếu tướng quân không biết, vậy thì phải hỏi ra những nữ quyến kia bị bán đi đâu, nghĩ trăm phương ngàn kế tìm các nàng, hỏi chi tiết về quá trình bị cướp bán, có lẽ có thể thu được manh mối.
Đây không phải là chuyện nhất thời nửa khắc có thể điều tra rõ ràng, nhưng Vương Yến rất có kiên nhẫn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận