Trùng Sinh Thành Hổ, Ta Tự Hạn Chế Điểm Thế Nào?

Trùng Sinh Thành Hổ, Ta Tự Hạn Chế Điểm Thế Nào? - Chương 343: Phách lối thông cáo tin (length: 8954)

Chiều hôm đó, phế tích Seoul của Nam Hàn.
Một trận mưa giấy trắng xóa, bồng bềnh khắp nơi, bay lượn trên bầu trời.
Khi những tờ giấy trắng này rơi xuống, những người sống sót ở Seoul mới nhìn rõ, những thứ này là từng tờ giấy, trên đó viết từng hàng chữ Hán.
Đối với Nam Hàn, một nước từng là chư hầu của Trung Quốc trong lịch sử, chữ Hán không có gì xa lạ.
Đến tận bây giờ, trên thẻ căn cước của họ, ngoài chữ bản địa của Nam Hàn, còn có bản chữ Hán.
Bởi vì, chữ viết hiện tại của Nam Hàn mới được khai sinh cách đây vài thế kỷ.
Trước đó, vốn là một nước phụ thuộc của triều đại cổ xưa Trung Quốc, họ sử dụng tiếng Trung.
Nhưng lúc đó những chuyên gia sáng tạo ra ngôn ngữ Nam Hàn đã không cân nhắc chu đáo, dẫn đến việc ngôn ngữ Nam Hàn khi dùng cho tên người sẽ xuất hiện rất nhiều sự trùng lặp.
Cho nên, để phân biệt danh tính người dân, chỉ có thể mang theo cả chữ Hán trên giấy tờ tùy thân.
Những người sống sót ở Seoul thấy mưa giấy trắng, cẩn thận so sánh những chữ trên tờ giấy, phát hiện tất cả đều viết cùng một chữ.
Trong số đó, có một số người giỏi, hiện tại đang làm "cảnh sát" cho chính phủ Nam Hàn, đã thu thập những tờ giấy này, báo lên trên.
Trải qua nhiều lần báo cáo đệ trình, cuối cùng những tờ giấy này cũng được đưa đến phòng họp của các cấp cao nhất Nam Hàn vào tối hôm đó.
"Tây bát! Đám ngu xuẩn các ngươi!
Không biết khi báo cáo thì tìm người biết tiếng Trung đến đọc cho ta nghe sao?
Thật không biết nuôi lũ ngu xuẩn các ngươi để làm gì?!"
Thấy chữ Hán trên giấy, Thủ tướng Nam Hàn tức giận nói.
Rất nhanh, một người Nam Hàn biết tiếng Trung đi đến phòng họp.
Người phiên dịch này nhanh chóng xem lướt qua tờ giấy, sau đó sắc mặt kịch biến.
"Rốt cuộc phía trên viết cái gì? Nhanh đọc cho ta nghe!"
Thủ tướng Nam Hàn rất thiếu kiên nhẫn nói.
"Thủ tướng đại nhân, những lời trên này không được dễ nghe lắm, ta đọc thì ngài phải kiềm chế cảm xúc, đừng đánh ta!"
Người phiên dịch nuốt nước bọt, cẩn thận từng li từng tí nói.
"Yên tâm, ta là Thủ tướng một nước, chút khí độ đó ta vẫn có! Nhanh đọc đi!"
Thủ tướng Nam Hàn cố gắng tỏ ra kiên nhẫn, thúc giục nói.
"Vậy được, ta bắt đầu đọc, trên đó viết:
Những người sống sót của Nam Hàn các ngươi khỏe, không biết sau khi linh khí khôi phục, bên các ngươi ra sao.
Nhưng đã có sức đi gây sự với chúng ta, thì hẳn là đã tập hợp không ít người sống sót, nhất định năng lực vận hành xã hội.
Chúng ta là đội ngũ người sống sót vùng Đông Bắc Trung Quốc, bởi vì chỗ chúng ta rét quá, nên di chuyển đến chỗ các ngươi tránh rét.
Tuy rằng chúng ta không mời mà đến, có chút không đúng quy củ, nhưng việc các ngươi phái quân đội đến tấn công chúng ta, là vấn đề xâm phạm chủ quyền nghiêm trọng hơn!
Để đáp trả hành vi xâm phạm chủ quyền của các ngươi, chúng ta đã tiến hành đả kích vô cùng nghiêm khắc đối với quân đội các ngươi phái tới, không một ai sống sót.
Quân đội các ngươi đã gây tổn thương nghiêm trọng cho chúng ta, khiến chúng ta thương vong thảm thiết, các tướng sĩ vô cùng bi thương, muốn san bằng Nam Hàn.
May mắn ta đã ngăn lại, nhưng chuyện này chưa xong đâu!
Là bên thua trận, các ngươi cần phải bồi thường tổn thất cho bên ta.
【Một】: Về sau khu vực đội ngũ Trung Quốc của chúng ta đóng quân, bán kính một trăm km, sẽ được quy định là lãnh thổ tạm thời của chúng ta.
Không được phép, người Nam Hàn các ngươi không được bước vào phạm vi này, nếu không chúng ta sẽ thực hiện đả kích nghiêm khắc.
Nếu như chúng ta di chuyển doanh địa, thì phạm vi này sẽ theo chỗ doanh địa mới chuyển đến làm trung tâm, lại được phân lại, khi nào di chuyển xong sẽ thông báo cho các ngươi.
【Hai】: Xét thấy bên ta tổn thất nghiêm trọng, bên các ngươi cần bồi thường năm trăm tấn thịt tiến hóa cấp ba.
Thịt tiến hóa cấp ba: Tức thịt sinh vật tiến hóa thêm sau khi đã tiến hóa thức tỉnh ban đầu, tổng cộng là ba lần.
Chú ý, chỉ tính thịt, năm trăm tấn toàn thịt, xương cốt vỏ ngoài không tính, hạn trong năm ngày các ngươi phải đưa đến, bởi vì sau năm ngày chúng ta sẽ di chuyển doanh địa, quá hạn không đợi.
【Ba】: Bồi thường các loại đồ dùng hàng ngày, danh sách như sau:… Cuối cùng, nếu trong năm ngày bên các ngươi không mang bồi thường đến doanh địa bên ta, thì xem như các ngươi không thừa nhận mình là quốc gia bại trận.
Đến lúc đó, bên ta sẽ tự mình đến lấy, đánh cho các ngươi tâm phục khẩu phục.
—— 【Liên quân người sống sót Đông Bắc Trung Quốc】"
Người phiên dịch nơm nớp lo sợ đọc chữ Hán trên tờ giấy, cuối cùng nuốt nước bọt.
"Tây bát... Tây bát... Bọn họ sao dám... Bọn họ sao dám ngông cuồng như vậy!"
Nghe người phiên dịch đọc xong, Thủ tướng Nam Hàn giận dữ nắm chặt tay vịn ghế, nghiến răng nghiến lợi nói.
Hôm nay ông ta cứ đợi tin tức của quân đội phái đi tối qua.
Nhưng kết quả, mãi vẫn không có tin tức nào truyền về.
Ban đầu, ông ta cho rằng do đội quân đánh lén kia của Bắc Hàn rất mạnh, nên quân đội mình phái đi rơi vào thế khó.
Nhưng điều khiến ông ta bất an nhất là, vị tiến hóa giả cấp bốn duy nhất của Nam Hàn, đến bây giờ vẫn chưa trở về.
Với sự hiểu biết của ông ta về lão tiên sinh đó, đối phương chỉ lấy đi những thứ mình muốn, chứ không giúp quân đội Nam Hàn chiến đấu.
Và linh cảm bất an của ông ta quả không sai.
Vị cường giả cấp bốn kia đã không thể quay về!
Càng khiến ông ta khó chịu hơn là, quân đội mà ông ta phái đi lại đi tập kích đội ngũ của Trung Quốc!
Mà cái tây bát này là ý gì?
Nam Hàn của bọn họ vừa mới trỗi dậy, những người Trung Quốc này lại muốn cả một vùng đất bán kính một trăm km, làm lãnh thổ tạm thời!
Tổng diện tích của Nam Hàn chỉ hơn mười vạn km vuông, vậy mà người Trung Quốc lại muốn hơn ba vạn km vuông!
Cái tây bát này chẳng phải là muốn bọn họ cắt gần một phần ba lãnh thổ sao!
Ngay cả khi thật sự thua trận thì cũng đâu có mức bồi thường ác như vậy!
Còn có năm trăm tấn thịt tiến hóa cấp ba!
Thứ này căn bản cung không đủ cầu, làm gì có thừa?
Còn danh sách đồ dùng hàng ngày phía sau, nghe mà râu của ông ta run lên bần bật.
Tuy chỉ là giấy, băng vệ sinh, vải vóc, bông các thứ không đáng tiền, nhưng không chịu nổi việc người Trung Quốc đòi nhiều như vậy!
Hơn nữa, bọn họ chỉ là một đội quân thất bại, sao lại thành quốc gia bại trận?
Nếu không phải tối qua nhìn thấy ánh lửa đỏ ở đằng xa, nghi là Bắc Hàn gây ra chuyện gì đó, thì ông ta căn bản đã không phái quân đội đi.
Và quân đội mà ông ta phái đi, số lượng không nhiều, thực lực cũng không mạnh.
Nếu bị phát hiện sớm thì việc giải quyết cũng không khó.
Chỉ có cái chết của vị cường giả cấp bốn kia là khiến ông ta khó hiểu, trong lòng không chắc chắn.
Nhưng nghĩ đến số tiền bồi thường lớn như vậy, nếu thật sự phải trả thì Nam Hàn sau này nhất định sẽ bị Bắc Hàn đè đầu đánh!
Bây giờ đang là thời kỳ các tiến hóa giả cấp ba trỗi dậy, mà lại mang thịt tiến hóa cấp ba đi bồi thường thì làm sao họ chống lại Bắc Hàn?
"Truyền lệnh của ta! Ngoại trừ quân lực giữ vững biên giới, tất cả các tiến hóa giả, tất cả quân đội, đều phải chuẩn bị chiến đấu.
Sau năm ngày ta muốn đám người Trung Quốc ngông cuồng đó, toàn bộ đều phải chết!"
Thủ tướng Nam Hàn đứng lên, giận dữ quát.
"Thủ tướng đại nhân, Kim tiên sinh chẳng phải đã chết dưới tay người Trung Quốc sao, chúng ta thật sự có thể đối phó địch nhân như vậy không?"
Lúc này, một vị đại thần ngập ngừng hai giây, rồi lên tiếng khuyên can.
"Hừ! Lão già đó chết cũng tốt, như vậy thì bớt đi một người ở trên đầu chúng ta đi ị!
Hắn có mạnh hơn thì cũng là thân xác phàm trần, vũ khí nóng mạnh có thể giết chết hắn.
Chỉ là do hắn luôn đề phòng chúng ta, đối mặt với người Trung Quốc thì chủ quan thôi."
Thủ tướng Nam Hàn hừ lạnh nói.
"Nhưng Trung Quốc..."
Lúc này, lại có người mở miệng nói.
Trung Quốc là một con quái vật khổng lồ, không phải Nam Hàn có thể so sánh được.
"Bọn họ chỉ là một phần nhỏ người của Trung Quốc thôi!
Với quy mô như Trung Quốc, lúc này không thể đoàn kết như Nam Hàn chúng ta được!
Về sau cũng không thể!"
Thủ tướng Nam Hàn lạnh lùng nói.
Con cự long kia đã ngã rồi.
Chỉ là đối kháng với một đầu rồng, mà vẫn là đầu rồng không hoàn chỉnh, thì Nam Hàn sẽ không thua!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận