Trùng Sinh Thành Hổ, Ta Tự Hạn Chế Điểm Thế Nào?

Trùng Sinh Thành Hổ, Ta Tự Hạn Chế Điểm Thế Nào? - Chương 185: Tìm câu cá lão (length: 7912)

Trùng triều hướng về phía trước, Thương Niên rất nhanh đã vượt qua tốc độ của chúng.
Vì phía bắc từng là nơi xây dựng vành đai phòng hỏa, phần cuối bị đốt cháy, nên ngọn lửa lan rộng ở đây không lớn.
Còn phía nam thì phải băng qua một con sông, dù Trùng tộc không sợ nước nhưng chúng không thích nước.
Vậy nên, Thương Niên đoán, đây là lý do đàn trùng lựa chọn hướng đi như vậy.
Chúng hành động theo bản năng gần với mục tiêu.
Chính vì nguyên tắc ở gần này mà hướng tiến lên của chúng lại đúng vào vị trí của Khang thành!
"Ngao!"
Cảm thấy cơ thể mệt mỏi, Thương Niên khẽ gầm với chồn tía nhỏ.
Chồn tía nhỏ hiểu ý hắn ngay lập tức, một quả hạch trắng to cỡ quả cam, hơi dẹt, tỏa ra mùi hương nồng nàn xuất hiện trên móng vuốt nhỏ của nó.
Ngay sau đó, chồn tía nhỏ dốc sức ném quả hạch trắng về phía trước, để nó vượt qua Thương Niên trong thoáng chốc.
Ngao ô!
Thương Niên nhẹ nhàng nhảy lên, chính xác ngậm lấy quả hạch trắng, nhai rồi nuốt xuống trôi chảy.
Chỉ vài giây, Thương Niên cảm thấy dòng nước nóng từ bên trong cơ thể lan tỏa, cơ thể mệt mỏi bừng tỉnh sức sống!
Đây là tác dụng cơ bản của uẩn linh hạt thông, có thể giúp khôi phục lại trạng thái đỉnh cao!
Nếu chỉ là hoạt động thể chất đơn giản như khi dựng vành đai phòng cháy trước đó, thì không đáng kể đối với Thương Niên, người hằng ngày phải chạy hơn ngàn cây số để rèn luyện.
Nhưng sau khi giết con tiểu trùng kia, Thương Niên đã dùng sức bộc phát siêu hạn giai nhị của bốn thuộc tính khác ngoài sức chịu đựng, khiến cơ thể chịu gánh nặng lớn.
Tuy rằng sau khi giết được đối phương, kỹ năng tàn sát của hắn đã tiến hóa thành tru sát, giúp hắn tăng lên toàn diện.
Nhưng quá trình tiến hóa tiêu hao có thể bù lại bằng cách ăn.
Còn tác dụng phụ do việc dùng siêu hạn giai nhị gây ra, thì bằng các phương pháp thông thường không thể chống lại.
Tuy nhiên, tác dụng của uẩn linh hạt thông có thể giải trừ được trạng thái mềm nhũn này!
"Đáng tiếc, một quả vẫn chưa đủ để hồi phục hoàn toàn trạng thái, còn cần nhiều hơn nữa.
Nhưng giờ chỉ là đi đường, không cần ở trạng thái sung mãn..."
Thương Niên cảm nhận tình trạng của mình, lẩm bẩm.
Hiệu quả của uẩn linh hạt thông là để hắn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Nhưng loại quả này đã chín trước đây mười ngày.
Cấp độ tiến hóa của mình, đã tăng lên không ít so với trước kia.
Một quả không đủ khôi phục lại đầy trạng thái cũng hợp lý.
Sau khi xua tan trạng thái hư nhược, hơi thở của Thương Niên đã dễ dàng hơn rất nhiều, ánh mắt kiên định, một đường phóng nhanh.
...
Rất nhanh, Thương Niên đến bên ngoài Khang thành, lúc này vẫn còn buổi chiều, trên đường có thể thấy không ít người lập thành đội nhóm, săn bắt động vật quanh khu vực ngoại ô Khang thành.
Còn những người lớn tuổi có năng lực chiến đấu kém, trẻ em hay phụ nữ thì hái quả hoặc nấm trong rừng.
Tuy vậy, phạm vi hoạt động của họ không lớn, chỉ khoảng năm cây số quanh thành.
Chỉ có những tiến hóa giả mạnh mẽ mới có thể tiến sâu hơn vào rừng.
Người bình thường chỉ kiếm miếng ăn, còn tiến hóa giả thì đi săn các sinh vật tiến hóa lớn hơn, để đổi lấy dược tề tiến hóa ở Khang lớn.
Tiến hóa, sau khi linh khí hồi phục, đã là chủ đạo của thế giới.
Ít nhất, trong phạm vi Khang thành là vậy.
Cấp độ tiến hóa càng cao, chiến lực càng mạnh, địa vị tại Khang thành càng cao.
Đồ ăn, rượu, thuốc lá, dược phẩm, tất cả những gì có thể khiến người ta sống thoải mái hơn trong thế giới hỗn loạn này, những thứ tốt đẹp hơn đều nằm trong tay kẻ mạnh.
"Chết tiệt... Sao lần này lại không thấy lão câu cá?"
Thấy phần lớn các tiến hóa giả đã rời Khang thành, Thương Niên lòng như lửa đốt.
Hắn đến đây đương nhiên là để báo tin trùng triều cho lão câu cá.
Sau đó, Khang thành sẽ đối phó hoặc bỏ chạy như thế nào đều là quyết định của bọn họ.
Tất nhiên, lão câu cá cũng có thể lựa chọn không báo tin này cho mọi người, mà dẫn người thân chạy nạn.
Dù biết đây có lẽ là lựa chọn đúng đắn nhất, nhưng với sự hiểu biết của Thương Niên về lão câu cá, chắc chắn lão sẽ không làm vậy.
"Thôi được rồi, đến đồn cảnh sát trước xem, biết đâu hắn quay lại Khang thành rồi ngồi ăn chờ chết nữa chứ..."
Hiện tại không có cách nào khác, Thương Niên chỉ có thể dựa vào tin tức cơ bản nhất này mà đi tìm lão câu cá.
"Ngao!"
Sau khi quyết định kế hoạch tạm thời, Thương Niên khẽ gầm.
Sau đó, chồn tía nhỏ trên lưng lấy ra một viên hạt châu trong suốt.
Đây là ẩn thân pháp lệnh đan!
Cộng với viên rơi ra sau khi đánh lén con tiểu trùng trước đó, giờ chỉ còn một viên duy nhất.
Một giây sau, Thương Niên và chồn tía nhỏ đồng thời được bao phủ bởi một lớp lưu quang trong suốt, khiến chúng hòa làm một với môi trường xung quanh.
Vút!
Sau khi xác định đã ẩn thân tốt, Thương Niên sải bước phóng nhanh, tiến vào Khang thành.
Hô hô hô!
"Kỳ lạ, gió ở đâu ra vậy?"
Lúc này, người lính gác đang canh giữ trên tường thành đỡ chiếc mũ rách rưới, nghi hoặc nói.
...
"Xong đời... Thật sự không có ở đồn cảnh sát, lần này khó tìm rồi..."
Chạy đến đồn cảnh sát chỉ trong vài phút, sắc mặt Thương Niên sa sầm.
Hôm đó, hắn còn cố tình nhìn kỹ xem lão câu cá được phân công ở phòng nào, kết quả ở đây lại không có ai.
Đồn cảnh sát cũng không có nhiều người, chắc cũng đi săn bắn như thường lệ.
"Chết tiệt, Thần nhi chẳng phải mới ở trong phòng sao? Sao mới đó đã không thấy?"
Lúc này, Thương Niên nghe được một giọng quen thuộc phát ra từ phòng bên cạnh phòng lão câu cá.
Là mẹ của lão câu cá!
"Này, chẳng phải lão Tần nói hiện giờ có mấy ai biết Thần nhi là người của đồn cảnh sát?
Cho nên mới để nó ra ngoài trà trộn, xem có lôi kéo được nhóm tiến hóa giả nào không, để bọn họ hướng về đồn cảnh sát đó.
Thần nhi cũng thích chuyện này, hôm qua còn đi tìm người.
Nghe nó nói, hai chị em nhà họ Bạch chiếm công viên kia có dị năng rất tốt, nó muốn thu phục một chút.
Chẳng phải mới đó đã mang theo Bì Bì đi rồi sao?"
Tiếp đó, Thương Niên nghe thấy giọng của Diệc phụ.
"Thần nhi đây là mở khiếu sao? Ta nghe nói hai chị em nhà họ Bạch kia xinh lắm, có điều bị câm."
Diệc mẫu nghi ngờ nói.
"Mở khiếu cái gì mà chậm chạp, Thần nhi là đang phân ưu cho chú Tần của nó đó!
Cô cho rằng hằng ngày trong đầu nó toàn nghĩ đến yêu đương thôi hả?
Hai cô bé kia ta cũng nghe nói qua rồi, xem như thuộc top mạnh nhất trong đám thế lực nhỏ đó.
Nếu mà kéo về được thì sẽ là một trợ lực không nhỏ cho lão Tần."
Diệc phụ liếc mắt nói.
"Phải phải phải, Thần nhi trong đầu chẳng nghĩ gì đến tình yêu tình báo gì đâu, chỉ có câu cá thôi, nếu không thì đã chẳng chịu khổ ở bên ngoài lâu như thế.
Anh làm cha mà con trai không màng mấy chuyện đó, anh lại không nóng lòng sao?
Hay là con trai tôi không thích phụ nữ mà thích đàn ông?"
Diệc mẫu càng tức giận nói, rồi có chút nghi ngờ.
"Đi đi đi, cái gì mà thích đàn ông, ai lại có kiểu bố trí con cái như bà chứ? Già rồi mà không tôn trọng!"
Diệc phụ cau mày nói.
"Nói bậy bạ! Anh nói ai già?"
Diệc mẫu lập tức nổi khùng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận