Trùng Sinh Thành Hổ, Ta Tự Hạn Chế Điểm Thế Nào?

Trùng Sinh Thành Hổ, Ta Tự Hạn Chế Điểm Thế Nào? - Chương 161: Hắc Viêm đốt rừng (length: 7690)

"Đáng tiếc chậm một bước, không phải có thể kiếm thêm một chút độ thuần thục kỹ năng tàn sát.
Được rồi, nhiều lắm cũng chỉ cỡ một ngàn độ thuần thục, không cần xoắn xuýt.
Hiện tại chuyện quan trọng nhất, là giải quyết triệt để đám tơ nấm kia!"
Nghi hoặc đều được giải tỏa, Thương Niên lắc đầu.
"Ngao!"
Ngay sau đó, hắn liền hướng về phía hổ cha bọn chúng kêu lên một tiếng.
Đuổi theo ta!
Nghe thấy tiếng gọi của Thương Niên, hổ cha bọn chúng tuy có chút nghi hoặc, nhưng vẫn đi theo bước chân của hắn.
"Thứ này, vẫn bản năng hút những thi thể này.
Bất quá không có con hồ ly kia khống chế, ngược lại không có chút trí thông minh nào, đụng vào nó cũng không chạy."
Đi vào bãi cỏ, chỉ thấy những chỗ xác chết kia lại rỗng hơn không ít.
Nhìn kỹ lại, từng cây tơ nấm dày đặc cắm vào bên trong xác chết, biến huyết nhục bên trong thành chất lỏng, theo đường tơ nhỏ chảy ngược về.
Bất quá, hiện tại thứ này bị mình chạm vào, không trốn cũng không che giấu dấu vết.
Hiển nhiên, những biểu hiện trước đó không giống hành vi của thực vật tiến hóa, đều là do con hồ ly kia thao túng.
Hiện tại, không có hồ ly điều khiển, nó chỉ còn bản năng cơ bản.
"Dựa vào? Đây cũng là loại nấm chân sợi kia trước đó sao?"
Mà lúc này, lão nhân câu cá vừa từ trên cây xuống, nhìn thấy cảnh tượng này liền lập tức kinh ngạc nói.
Ngao!
Còn Hổ đệ, thì là hếch cằm lên, kiêu ngạo kêu lên một tiếng.
Đây là nó phát hiện đấy!
Thương Niên không để ý đến việc Hổ đệ tranh công, hướng phía vị trí chủ thể tơ nấm mà lúc nãy gặp chạy tới.
Đến nơi, chủ thể tơ nấm màu vàng nhạt tựa như bao phủ cả cây cối lớn vẫn còn đó.
Mà cây cối tráng kiện bị nó quấn lấy, cành lá đã khô héo quăn queo, hiển nhiên đã bị nó ký sinh quá lâu, chất dinh dưỡng đều bị cướp hết, bản thân đã xiêu vẹo sắp đổ.
Đây là bản năng của sinh vật ký sinh, không có hồ ly điều khiển, nó khôi phục thần trí, nhưng ký ức khi bị khống chế thiếu hụt cùng trí thông minh thấp khiến nó không có cách nào khác, cứ thế chờ Thương Niên một nhà đến.
Đây cũng là kết quả mà Thương Niên dự tính được.
Con hồ ly kia đã dám mang theo một đám ngụy tiến hóa sinh vật cưỡng ép đạt tới thực lực Nhị giai xông đến cây tùng cướp đoạt tùng tháp.
Vậy chắc chắn nó biết, trí thông minh của đám tơ nấm này thấp, dù một thời gian nó không ở gần tiến hành khống chế tinh thần thì tơ nấm cũng không chạy lung tung.
Thương Niên đoán, dị năng của tơ nấm này, là cướp năng lượng từ xác tiến hóa sinh vật, rót vào trong cơ thể tiến hóa sinh vật còn sống để đạt đến năng lực tiến giai thật sự.
Nếu không, không có cơ duyên khó mà có được như việc mình và cả nhà giải quyết xong nấm chân sợi rồi dùng thêm thừa số tiến hóa, con hồ ly kia khó mà đạt đến Nhị giai ở giai đoạn này.
Việc rót năng lượng vào những sinh vật tiến hóa Nhất giai, cưỡng ép để chúng đạt tới thực lực Nhị giai trong thời gian ngắn, con hồ ly kia chắc chắn không dùng đến trên người mình.
Bất quá, cách đó tốn rất nhiều năng lượng, mà thời gian cần cũng tương đối dài.
Con hồ ly kia, chắc chắn bị hương thơm của tùng tháp hấp dẫn đến.
Mà tiến hóa sinh vật bị tùng tháp thu hút, vô số kể, số lượng phong phú.
Con hồ ly kia, có lẽ là dựa vào dị năng tinh thần, ẩn giấu bản thân và đám tơ nấm, không ngừng thu phục "Thủ hạ" mới.
Sau đó, lấy số đông đánh số ít, không ngừng đi săn mồi để tơ nấm ăn.
Nhìn vào biểu hiện bây giờ của đám tơ nấm thì có thể thấy, khả năng công kích thực tế của nó còn thấp hơn không ít tiến hóa sinh vật Nhất giai.
Không có tiến hóa sinh vật khác trợ giúp, nó có lẽ chỉ có thể nhặt nhạnh đồ thừa mà ăn.
Chỉ có thể nói, sự khống chế tinh thần của hồ ly tinh và việc tơ nấm nuốt đồ ăn cung cấp, tưởng chừng không liên quan nhưng khi kết hợp lại, chúng lại là một đôi dị năng hỗ trợ lẫn nhau.
Khi có sự giúp sức của tiến hóa sinh vật bị khống chế khác, thì mãnh hổ hoa lệ, cự hùng có chút cường đại vốn ở chung quanh, không nghi ngờ gì ngoài Thương Niên một nhà thì chúng chẳng hề sợ ai.
Bởi vậy, có lẽ từ khi tùng tháp mới bắt đầu phát tán hương thơm, con hồ ly đã chiếm cứ nơi đây, trong vài ngày liên tục mượn lực lượng của nhóm tiến hóa sinh vật bị khống chế mà đi săn các sinh vật tiến hóa khác.
Lại dựa vào việc tơ nấm nuốt đồ để cung cấp, có lẽ con hồ ly đã đạt tới Nhị giai trước khi mùi tùng tháp trở nên nồng nặc.
Hơn nữa, Thương Niên mạnh dạn đoán, có khả năng trước khi tiến hóa đến Nhị giai, số lượng tiến hóa sinh vật bị hồ ly khống chế còn không nhiều đến vậy, mà những kẻ trước đó nó khống chế có lẽ chỉ là tơ nấm, mãnh hổ hoa lệ và cự hùng.
Dù sao, thực lực của những sinh vật tiến hóa còn lại kém xa mãnh hổ hoa lệ và cự hùng, trông như chỉ bị bắt đến cho đủ số trong thời gian gấp gáp.
Về việc con hồ ly quả quyết cưỡng ép rót năng lượng vào những tiểu đệ đã bồi dưỡng một thời gian nhưng vẫn chưa đạt đến Nhị giai, ép chúng thi triển chiến lực Nhị giai ngắn ngủi...
Có lẽ, ngay từ đầu mục tiêu của nó đã là mình và cả nhà.
Dù là về chủng tộc hay dị năng thì mình và cả nhà đều mạnh hơn nhiều so với đám tạp nham mà nó bắt tạm kia.
Hơn nữa, một nhà toàn viên Nhị giai, thực lực cá thể còn mạnh hơn, giữa các thành viên lại có sự phối hợp ăn ý, chắc chắn là đối tượng mà con hồ ly kia cực kỳ khao khát khống chế.
Điểm này, có thể thấy rõ khi đám sinh vật tiến hóa ngụy Nhị giai trong lúc chiến đấu đã không dùng đòn sát thủ, mà chỉ hao mòn thể lực và tinh lực của mình và cả nhà.
Con hồ ly không chỉ muốn tùng tháp mà còn muốn bắt sống mình cả nhà.
Hiến tế toàn bộ thuộc hạ đã nuôi dưỡng một thời gian, liều phen một mất một còn để đổi lấy một nhóm thuộc hạ tốt hơn, đó mới là mục đích của hồ ly.
Đáng tiếc, nó không tính được tiểu chồn tía có không gian trữ vật, trước khi tùng tháp chín Hắc Vương Xà đã bóc lấy nó rồi tiểu chồn tía đã thu vào.
Nó cũng không thể tính được, công hiệu chủ yếu của hạt thông không phải thúc đẩy tiến hóa mà là phục hồi trạng thái.
"Thứ này phải tranh thủ thời gian giải quyết hết chứ? Không thì có thể sẽ phát triển thành dạng nấm chân sợi kia mất!"
Lão nhân câu cá theo tới, nhìn thấy cảnh tượng khiến người giật mình này, vội nói.
Nghe vậy, Thương Niên gật đầu nhẹ.
Đây cũng là ý của hắn.
Dù cho đồ vật này không bị hồ ly điều khiển thì khả năng công kích thấp đến đáng thương, cùng lắm chỉ gây họa một chút cây Tiến Hóa.
Nhưng những thứ có thể tích lớn và khả năng sinh sôi, phát triển nhanh thế này thì rất phiền toái.
Cách tốt nhất chính là hủy nó.
Dù sao, đồ này có lẽ có năng lực nuốt huyết nhục rồi cung cấp dinh dưỡng để những sinh vật khác tiến hóa.
Nhưng việc ăn thịt bình thường cũng có thể tiến hóa được, giữ lại tai họa này, ngày nào cũng phải nơm nớp lo sợ.
Mà lúc này, hổ cha thì nghênh ngang đi tới.
Hô!
Ngay sau đó, trên thân hổ cha liền bốc lên sóng lửa Hắc Viêm, cháy rừng rực!
Mà khối tơ nấm khổng lồ kia, dường như cảm nhận được Hắc Viêm trên người hổ cha mà sợ hãi tránh xa, như nhường cho hổ cha một lối đi.
Thấy thế, hổ cha sải bước, vọt nhảy vào ngay trong chủ thể tơ nấm!
Ầm!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận