Trùng Sinh Thành Hổ, Ta Tự Hạn Chế Điểm Thế Nào?

Trùng Sinh Thành Hổ, Ta Tự Hạn Chế Điểm Thế Nào? - Chương 114: Kế hoạch bổ xong! (length: 8073)

"Dựa dựa dựa vào... Rắn này mà nuốt được cả bó đuốc lửa? Mẹ kiếp, ta không phải đang mơ chứ?"
Người câu cá vừa mới định đi lấy đồ tưới cây để đi câu cá, thấy cảnh này thì hoàn toàn đơ người ra.
Mồm hắn há hốc ra thật to, như thể đang thi xem ai há miệng to hơn với Hắc Vương Xà.
Nhưng rõ ràng, hắn đã thua.
"Hả? Hắc Vương Xà có thể nuốt cả lửa ư?"
Thương Niên cũng bị cảnh tượng này làm cho kinh ngạc.
Hắn vẫn nghĩ dị năng của Hắc Vương Xà chỉ là nuốt để lớn lên thôi chứ!
Nhưng mà...
Nuốt lửa thì cũng là nuốt, hình như cũng không có vấn đề gì...
"Cũng phải, tiếng kêu của Hắc Vương Xà, chúng ta không thể phân biệt được nó muốn nói gì.
Vậy nên việc giao tiếp chỉ có thể dựa vào ngôn ngữ cơ thể để đoán mò.
Sau khi linh khí khôi phục, ta còn chưa kịp hỏi nó dị năng là gì.
Mà trực tiếp dựa vào biểu hiện bên ngoài để phán đoán một cách mơ hồ.
Giống như dị năng của Hổ em vậy, nếu nó không thể hiện tác dụng khác thì ta cũng chỉ nghĩ nó có dị năng phòng ngự đơn thuần.
Ai ngờ nó lại có thể tích trữ năng lượng rồi giải phóng chứ?"
Nghĩ đi nghĩ lại, Thương Niên liền bình thường trở lại.
Hắc Vương Xà vì bất đồng ngôn ngữ, việc giao tiếp với hắn có chút khó khăn.
Vì thế mà hắn cũng không hiểu rõ dị năng cụ thể của nó là gì.
Vừa lúc Thương Niên đang ngạc nhiên suy nghĩ thì Hắc Vương Xà chỉ mất có hơn mười giây đã nuốt hết đống lửa vô tình bùng lên.
"Ngao~!"
Thấy vậy, Thương Niên đi tới trước mặt Hắc Vương Xà, kêu lên hỏi.
Đám lửa đó đi đâu rồi?
Đây là vấn đề Thương Niên rất tò mò.
Không lẽ nuốt lửa, cũng có thể giúp Hắc Vương Xà lớn lên được à?
Thương Niên và Hắc Vương Xà, chỉ là Thương Niên không hiểu Hắc Vương Xà nói gì, nhưng Hắc Vương Xà có thể hiểu ý trong tiếng kêu của Thương Niên.
Nghe vậy, Hắc Vương Xà liền hạ thấp người xuống, bơi về phía bờ sông.
Thấy thế, Thương Niên vội đuổi theo.
Chẳng mấy chốc, Hắc Vương Xà đã dẫn Thương Niên đến bờ sông.
Rồi nó đứng thẳng người lên, ngẩng đầu, há cái miệng rộng ra.
Phù~!
Một giây sau, một ngọn lửa dài mảnh bắn ra từ miệng Hắc Vương Xà, chiếu sáng rực cả mặt sông!
Nhưng ngọn lửa này chỉ duy trì được mấy giây rồi tắt.
Sau đó, một vòng khói đen từ miệng Hắc Vương Xà chậm rãi bay lên.
"Vậy nên... dị năng của Hắc Vương Xà thật sự là nuốt, nhưng không chỉ nuốt thức ăn để lớn nhanh.
Mà còn có thể nuốt những thứ dạng năng lượng vào bụng, khi cần thì giải phóng ra?"
Hắc Vương Xà thể hiện rõ ràng như thế, Thương Niên liền hiểu ra ngay.
Cái dị năng này quá đỉnh rồi còn gì?
Chỉ nuốt để lớn thôi đã giúp Hắc Vương Xà có hình thể vượt trội, lực thịt đơn thuần cũng đã có thể so với động vật săn mồi đỉnh cấp.
Thương Niên không nghi ngờ gì, nếu Hắc Vương Xà hiện tại đi săn mồi kiểu như các con mãng xà thì có khi cả hổ bố, cho dù có không dùng đến Hắc Viêm thì khả năng trốn thoát của hổ bố cũng chỉ cỡ 50-50.
Giờ thì, Hắc Vương Xà còn có thể nuốt và trữ năng lượng, khi cần thì lại giải phóng ra!
Chỉ mỗi việc phun lửa này thôi đã quá ảo rồi!
Không biết uy lực sẽ như nào nữa.
"Thế này thì cũng giống việc Hổ em tích trữ năng lượng rồi phóng thích nhỉ!
Nhưng Hổ em cứ bị đánh thì mới có thể trữ năng lượng.
Còn Hắc Vương Xà phải há miệng ra mà nuốt, một đứa là tích động năng, một đứa là tích hóa năng?
Khoan đã, biết đâu dị năng của Hổ em cũng trữ được lửa thì sao?"
Thương Niên suy nghĩ lan man.
Ánh mắt của hắn không kìm được mà nhìn về phía Hổ em.
Ngao~?
Vừa ăn no xong Hổ em ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn về phía Thương Niên.
Nó cảm giác, ca ca hình như đang có ý đồ gì không tốt với nó!
Chẳng lẽ ca ca lại muốn đánh nó sao?
Nghĩ vậy, Hổ em liền vểnh mông chui vào giữa hổ bố và hổ mẹ, rụt cổ lại, như thể làm thế này thì sẽ an toàn hơn.
Ngao~!
Hổ bố đang cùng hổ mẹ liếm lông cho nhau, bị Hổ em chen vào làm khó chịu, nhấc chân định đẩy cái bánh bao nhỏ này ra.
Nhưng chân vừa nhấc lên, liền gặp ngay đôi mắt u ám của hổ mẹ.
Thấy thế, hổ bố chỉ đành rụt rè buông chân xuống, mặc cho cục bóng đèn nhỏ này chen giữa mình và bà xã.
Haiz...
Vẫn là có mỗi cục cưng là ít lo nhất.
Hổ bố buồn rầu nghĩ.
"Ngao~!"
Trong khi nhà hổ bố, hổ mẹ, Hổ em đang tình thương mến thương một nhà thì Thương Niên đang dẫn theo Hắc Vương Xà đi tới chỗ người câu cá.
Vụ cháy bất ngờ lúc nãy làm người câu cá vẫn còn sợ hãi, nên ông ấy tranh thủ vun đống lửa lại cẩn thận để tránh lại bị gió thổi ra.
Nghe tiếng Thương Niên kêu, người câu cá ngẩng lên nhìn.
Sau đó, Thương Niên chỉ tay vào đống lửa của người câu cá, rồi lại chỉ vào miệng của Hắc Vương Xà.
"Chờ đã... Hổ Gia, ý ngài là, dị năng của Rắn Gia có thể dùng để tạo vành đai chống cháy?
Đúng rồi ha! Sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ?
Rắn Gia nuốt lửa thế này, chúng ta đốt một đoạn rừng, cho lửa lan sang hai bên!
Bên kia cứ hướng chân nấm mà đốt, bên này ta cho Rắn Gia nuốt!
Thế là khống chế được lửa ngay!
Hổ Gia ngài đúng là thiên tài!"
Thấy hành động của Thương Niên, người câu cá liền kinh ngạc nói!
Nghe vậy, Thương Niên nghiêm nghị gật đầu, nhưng trong mắt thì tràn đầy hưng phấn!
Có Hắc Vương Xà biết cách nuốt lửa này rồi thì mảnh ghép cuối cùng cho kế hoạch dùng lửa trị nấm cũng xong!
"Nhưng... Rắn Gia, ngài nuốt lửa thế này, trong thời gian ngắn dùng được bao nhiêu lần?
Nuốt nhiều quá thì sẽ không nuốt được nữa à?"
Nhưng người câu cá không có lạc quan như Thương Niên, mà ngược lại nghĩ ra một vấn đề quan trọng.
Cái "pháp lệnh" của ông mạnh thì mạnh nhưng hạn chế lại rất nhiều.
Trong thời gian ngắn chỉ dùng được có 5 lần, nên khả năng tác chiến liên tục của ông rất yếu.
Nếu không, ông đã không ở lại nhà Thương Niên mà đi mài dũa dị năng cho mạnh hơn, chí ít phải nhiều thêm vài lần số lần dùng được, rồi mới định về lại Khang Thành.
Nên ông rất mẫn cảm với những chuyện kiểu này.
"Cũng phải... Nếu như dùng ít quá, thì khó tạo được vành đai chống cháy.
Người câu cá quả thật là người cẩn trọng, để ý những cái mà ta suýt thì bỏ qua!"
Nghe vậy, Thương Niên rất tán thành mà gật đầu.
Sau đó, hắn nhìn về phía Hắc Vương Xà.
Hắn biết, Hắc Vương Xà chắc chắn hiểu được nỗi nghi ngờ của người câu cá.
Thấy thế, Hắc Vương Xà đầu tiên là lắc đầu, sau đó ngẩng đầu, há miệng.
Ôi~!
Một giây sau, lửa từ đống lửa của người câu cá hóa thành một đường lửa tràn vào miệng Hắc Vương Xà.
Phù~!
Nhưng vừa nuốt xong, Hắc Vương Xà liền phun lửa ra, đống lửa lại bùng lên.
Ôi~!
Rồi, Hắc Vương Xà lại nuốt lửa vào.
Phù~!
Ngay lập tức, Hắc Vương Xà lại nhả lửa ra.
Cứ như vậy, Hắc Vương Xà nuốt vào nhả ra hơn 30 lần, mà vẫn còn tiếp tục được.
"Thôi thôi thôi! Tôi hiểu rồi, Rắn Gia, khả năng nuốt và phun lửa của ngài, chỉ cần không nuốt quá nhiều cùng lúc, không tích trữ quá lâu thì có thể lặp đi lặp lại liên tục đúng không?"
Thấy vậy, người câu cá vội hỏi.
Lúc này ông ấy mới nhớ ra, động vật hoang dã làm gì đã được học đếm, sao chúng nó biểu đạt được là bao nhiêu lần theo định nghĩa của con người chứ?
Nghe vậy, Hắc Vương Xà nhẹ nhàng gật đầu, rồi không còn phun ra nuốt vào lửa nữa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận