Trọng Sinh 1981: Đánh Cá Và Săn Bắt Tây Bắc

Chương 437: Lại mệt mỏi cũng phải kiên trì (1)

Chương 437: Dù mệt mỏi cũng phải kiên trì (1)
Ngày cưới ngày càng đến gần, các hạng mục công việc trong kế hoạch lần lượt hoàn thành. Khi chỉ còn ba bốn ngày nữa là đến hôn lễ, Lý Long vào huyện mua đồ, đặc biệt tìm Cố Hiểu Hà bảo nàng xin nghỉ mấy ngày. Ý của Cố Hiểu Hà là chỉ xin nghỉ một ngày vào hôm lại mặt thôi. Hiện tại trong đơn vị đang bận rộn. Nhưng Lý Long lại kiên quyết yêu cầu nàng xin nghỉ ít nhất năm ngày, Cố Hiểu Hà lay chuyển không được, đành đồng ý. Cố Hiểu Hà còn trẻ, từ nhỏ lại không có mẹ, Lương Nguyệt Mai mặc dù có thể nói giúp vài câu, nhưng lúc này nàng vẫn còn đang đi làm, có một số việc cũng khó mà nói rõ ràng. Hơn nữa trong mắt người trong thôn, Cố Hiểu Hà là người nhà nước, làm việc trong huyện, là cán bộ, nên nhiều chuyện khẳng định biết nhiều hơn dân chúng bình thường – bao gồm cả chuyện phương diện này. Lý Long đã sống hai đời, có một số việc hắn hiểu rõ, nhưng lúc này cũng không tiện nói rõ cho Cố Hiểu Hà, vậy nên cũng chỉ bảo nàng xin nghỉ. Người trong thôn về cơ bản đều đã biết Lý Long sắp kết hôn, trên đường đi làm việc mua đồ mà gặp phải trẻ con, còn sẽ có đứa trẻ cười hì hì mạnh dạn hỏi xin hắn kẹo mừng. Lý Long đã có kinh nghiệm, trong túi luôn có sẵn ít kẹo hoa quả cứng, gặp đứa nào lễ phép, nói lời dễ nghe thì cũng không ngại cho mấy cái, chia sẻ chút niềm vui. Lý Long và Cố Hiểu Hà cùng nhau đến tiệm chụp ảnh để chụp ảnh cưới. Cố Hiểu Hà đã ra tiệm làm tóc, uốn kiểu tóc đang thịnh hành thời đó. Bím tóc được tháo ra, mái tóc dày kinh người, uốn xong trông nàng chững chạc hơn không ít. Mặc dù với con mắt hai đời của Lý Long mà nói, kiểu tóc này thật sự hơi xấu, nhưng bản thân Cố Hiểu Hà vốn xinh đẹp, lại thêm gần một năm công tác ở cục giáo dục khiến khí chất thay đổi rõ rệt, nên vẫn rất hợp với kiểu tóc này. Hai người chụp cả ảnh đơn lẫn ảnh chung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận