Trọng Sinh 1981: Đánh Cá Và Săn Bắt Tây Bắc

Chương 386: Không quan trọng đúng sai, chỉ có lựa chọn (3)

"Cân một lần đi, cân một lần đi." Lương lão đại nói. "Cá trích quá nhỏ thì chúng ta giữ lại tự ăn, đưa cho các ngươi đều là con tương đối lớn." Lương lão tam giải thích một câu. "Được." Lý Long cười cười. Lấy cân ra, cân một lần, cả túi là mười sáu cân mốt, Lý Long móc ra tám đồng tiền đưa tới:
"Năm hào một cân, cũng không dễ dàng gì."
Vốn dĩ nói bốn hào một cân, bây giờ lại cho năm hào, Lương lão đại lập tức có chút ngượng ngùng cười, "Cái này. . ."
"Nên thế mà. Cũng không dễ dàng." Lý Long nói, "Mau chóng về đi, lát nữa trời tối khó nhìn đường."
Cầm lấy tám đồng tiền, hai anh em nhà họ Lương vui vẻ xách túi trở về. Lý Long đoán chừng lúc bọn hắn đến đã cân qua rồi, nếu không thì sao lại là số chẵn như thế. Tách cá ra để đông lạnh, Đào Đại Cường ôm con cá chép lớn trở về, Dương Vĩnh Cường cũng bưng một ít cá trích nhỏ về —— mặc dù hắn không giống Đào Đại Cường, nhưng trong nhà có phụ mẫu có muội muội, phải chiếu cố một chút. Lý Long và Lão La thúc liền ở trong phòng bắt đầu mổ lột những con cá trích nhỏ không định bán đi, làm món da cay ngâm rồi hầm lên, hầm lâu một chút, món cá này thơm lạ thường! Sáng sớm ngày thứ hai, Lý Long liền bò dậy, hắn muốn đi kiểm tra bẫy thỏ. Thỏ hoạt động trong Bãi liễu đỏ sẽ không đặc biệt cẩn thận, chúng hoạt động cả buổi chiều lẫn ban đêm, mặc dù có thiên địch, nhưng ít người qua lại, vậy nên bọn chúng hẳn là sẽ dính bẫy. Hắn ra khỏi trang tử chưa được bao xa, Đào Đại Cường liền đuổi theo. "Ngươi đã có vợ rồi, sao lại dậy sớm thế?" Lý Long trêu đùa, "Giữa mùa đông không ngủ nướng à?"
"Vợ ta không có ngủ nướng đâu! Dậy sớm làm đồ ăn sáng rồi." Đào Đại Cường nói, "Ta cũng dậy từ sớm đi nhặt phân, ta nghĩ ngươi chắc chắn sẽ đi kiểm tra bẫy thỏ, nên theo tới luôn."
Hai người vừa cười vừa nói đi về phía Bãi liễu đỏ, thời tiết rất lạnh, Lý Long thỉnh thoảng lại lấy tay che miệng, sớm biết vậy đã mang khăn quàng cổ hoặc khẩu trang rồi, có mũ bông nên tai không sợ lạnh, nhưng cái mũ lính che mũi không biết vứt đi đâu rồi, nếu không cũng đỡ được chút ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận