Trọng Sinh 1981: Đánh Cá Và Săn Bắt Tây Bắc

Chương 144: Nên đến trên núi đi dạo

Chương 144: Nên lên núi đi dạo
Lý Long cưỡi xe đạp, đằng sau chở Lý Quyên, trong ánh mắt hâm mộ của một đám học sinh và cả giáo viên, đạp xe trở về. Thỉnh thoảng gặp học sinh đang đùa nghịch giữa đường, Lý Long nhấn chuông leng keng, những học sinh đó lập tức như thỏ con giật mình lẻn vào ven đường, rồi tò mò nhìn người trên xe đạp. Nếu gặp phải trẻ con trong thôn, bọn nhỏ nhìn thấy người lái xe là Lý Long thì thường sẽ lớn tiếng gọi theo, chúng sẽ vui vẻ chạy theo xe đạp một đoạn, sau đó đứng ven đường há miệng thở hổn hển, cười đùa. Thời đại này, niềm vui của trẻ con chính là đơn giản như vậy. Xe đạp đi vào đường thôn, lúc đi ngang qua trường tiểu học, Lý Long trông thấy bọn nhỏ lớp mẫu giáo của trường làng tan học, đang đi ra từ phòng học, hắn liền lái xe qua đó. Trường làng cũng chỉ có hai khối lớp, mỗi khối cũng chỉ có một lớp. Mà lớp mẫu giáo cũng chỉ có một lớp. Lý Cường học lớp mẫu giáo, hắn đang cùng một đứa trẻ khác khoác vai nhau đi ra từ phía sau. Một đứa bé nhìn thấy Lý Long trước, quay đầu hô lớn:
"Lý Cường! Cường Cường! Thúc ngươi đến đón ngươi kìa! Cưỡi xe đạp tới đón ngươi đó!"
Lý Cường nghe thấy, đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy Lý Long và Lý Quyên đang ngồi ở yên sau, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ vui mừng, hắn đột nhiên đẩy bạn nhỏ bên cạnh ra, vừa chạy về phía ven đường chỗ Lý Long vừa gọi:
"Tiểu thúc, tỷ!"
Chờ Lý Cường chạy đến trước mặt, Lý Long để hắn bò lên trên gióng ngang xe đạp, sau đó đạp xe đi về nhà. Lúc rẽ ngoặt, vừa vặn nhìn thấy Ngô Thục Phân cầm sách từ phòng học lớp một đi ra, cả hai đều sững người một chút. Ngô Thục Phân phản ứng lại trước, ngẩng cao cổ, như một con thiên nga kiêu ngạo xoay người đi về phía văn phòng. Lý Long cười cười, tiếp tục đạp xe về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận