Trọng Sinh 1981: Đánh Cá Và Săn Bắt Tây Bắc

Chương 224: Việc này cũng không phải rút hai roi có thể sự tình! (2)

"Thật sao?"
"Đó là đương nhiên thật rồi. Đồ vật vận đến Bắc Cương, cũng không dễ dàng, cần phí vận chuyển mà."
"Việc này thì đúng là vậy." Lý Thanh Hiệp gật gật đầu. "Lão cha, người ở đây không thoải mái à?" Lý Long hỏi. "Rất thoải mái mà, làm gì có chỗ nào dễ chịu thế này..."
"Vậy sao người còn muốn về nhà?"
"Cái đó... Cũng không thể cứ ở mãi chỗ này được chứ?" Lý Thanh Hiệp không biết giải thích thế nào. "Cái đó thì có gì mà không thể? Đại nhi tử, tiểu nhi tử của người đều ở đây, có gì mà không ở được?" Lý Long nói ra, "Ở đây chẳng phải dễ chịu hơn ở nhà sao, ăn ngon này, ở tốt này, khí hậu cũng tốt hơn quê nhà đi..."
"Cái này... Ai, ở quê nhà đã quen rồi." Lý Thanh Hiệp thở dài nói ra, "Để sau hẵng nói đi."
Chủ đề này cứ thế kết thúc. Lý Long cũng biết khuyên một lần chắc chắn không thể khiến lão cha đồng ý ngay lập tức, chuyện này phải *tế thủy trường lưu*, từ từ mới có hiệu quả. Lý Thanh Hiệp đưa sừng hươu cho Lý Long xong, lại trịnh trọng nói với hắn một chuyện khác: "Tiểu Long, cái khảm đao này là lấy được từ chỗ tên tặc kia à?"
"Đúng vậy." Lý Long nói. "Máu trên này không đúng... Không giống máu gia súc, giống như là máu người! Tanh lắm!"
Lý Long nhìn cái khảm đao để ở một bên, lúc này vẫn còn ruồi bâu quanh phía trên, hắn nhớ tới hai người kia, không chừng thật sự có khả năng... "Hai tên tặc kia có khả năng thật sự đã chém người, cũng có thể là bọn hắn trộm được hoặc nhặt được cái khảm đao đã từng chém người từ chỗ người khác." Lý Long phân tích, "Ta bắn mỗi đứa một phát súng, tuy không trúng chỗ yếu hại, nhưng cũng đủ cho bọn hắn chịu khổ rồi."
"Cũng đúng, mấy tên tặc này không cho chúng biết tay, đợi sau khi ta đi, cái nhà này cũng phiền phức."
Lý Thanh Hiệp lo lắng hai tên đó sau này trả thù, đốt nhà đi thì phiền toái lắm. "Bọn hắn không biết ta là chủ nhân căn nhà này." Lý Long nói, "Đương nhiên dù có biết cũng không sợ..." Hắn nhớ tới bóng người lúc mình ở kho thịt, cách hơn hai trăm mét, không biết lão già kia có nhận ra mình không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận