Trọng Sinh 1981: Đánh Cá Và Săn Bắt Tây Bắc

Chương 416: Ngồi xổm một cái hợp tác kết quả (2)

Chương 416: Ngồi chờ một kết quả hợp tác (2)
"Thằng nhóc kia đến rồi!" Lưu công vội vàng di chuyển, nói hết lời này, hắn xoa xoa tay, đi trước một bước đến bên cửa sổ, cười nói có chút không tự nhiên:
"Ta đây ta đây, tiểu hỏa tử, ngươi... Lý đồng chí phải không? Ta ở đây!"
"Chào Lưu công, ta đến mua ngọc khí. Chính là loại tốt nhất mà ngài tự tay điêu khắc ấy." Lý Long cười nói, "Lần trước ta mang về, người nhà rất thích, đây chẳng phải sắp Tết rồi sao, nên ta nghĩ đến mua thêm một ít, không biết có hàng không..."
"Có có có, có có có!"
Lưu công cười, lấy một cái đĩa mới từ trong tủ ra, bên trên bày biện đều là những món điêu khắc nhỏ. Có Bạch Ngọc, mặc ngọc, thanh bạch ngọc và Bích Ngọc, còn có Phỉ Thúy. "Xem thử đi, tay không còn nghe sai khiến cho lắm, khoảng thời gian này chỉ điêu khắc được bấy nhiêu đây...."
Kiểu dáng đồ vật không nhiều lắm, chủ yếu vẫn là bình ổn sao chụp, thẻ bài bình an vô sự, đồ cầm tay, còn có mấy cái vòng tay xuyến, hai cái vòng tay. "Lớn tuổi rồi, tay cũng không còn nghe theo ý muốn như trước, lại từng bị thương, nên chỉ làm được chừng này thôi." Lưu công giải thích, "Nhưng chất lượng thì ngươi yên tâm, đều chọn liệu tốt cả, mặc dù kích thước hơi nhỏ một chút..."
"Lưu công, đồ ngài điêu khắc, ta chắc chắn hài lòng." Lý Long vừa cười vừa nói, "Ngài tính xem hết bao nhiêu tiền đi, ta muốn lấy hết."
Nhị Ca muốn dẫn cả nhà tới, sau này tỷ tỷ có lẽ cũng sẽ đến, những món này đều có thể cần dùng đến. "Muốn hết sao? Cái đó..." Lưu công có chút bất ngờ, hắn tưởng Lý Long cũng giống lần trước, chỉ chọn một vài món thôi, "Mấy món này tuy vật liệu nhỏ, nhưng cộng lại cũng không ít tiền đâu, ngươi xem...."
"Không sao đâu, ngài cứ tính đi. À đúng rồi, mấy món điêu khắc của học trò ngài bày ở kia ta cũng lấy mấy cái."
Lý Long cảm thấy sau này cũng cần dùng để tặng quà, dù là đồ của học trò làm, nhưng có thể bày bán ở đây thì ít nhất phẩm tướng cũng sẽ không quá kém, vật liệu thời này thì càng khỏi phải bàn. Món nào đặt ở đời sau cũng đều là đồ tốt cả. "Được, được." Lưu công vội vàng gật đầu. Phần lớn đồ Lý Long muốn mua đều là do chính tay hắn điêu khắc, trong lòng hắn có giá trị riêng của nó – đương nhiên giá bán không cao, hắn cảm thấy có người thưởng thức, công nhận những món đồ do kẻ nửa tàn phế như mình làm ra, như vậy đã là rất đáng giá rồi. Còn đồ của học trò, thì đành chịu, trong xưởng đã niêm yết giá, hắn cũng không tiện hạ giá. Lý Long chọn ba bộ vòng tay trong số đồ của học trò, bởi vì món này dù là học trò làm, thực ra cũng không khác biệt quá lớn so với đồ của đại sư – ít nhất là trong mắt Lý Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận