Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 632: Hai mươi hai đời: Cố hương không gian song song, Không Gian Môn

Chương 632: Đời thứ hai mươi hai: Không gian song song cố hương, Không Gian Môn.
Khi ý tưởng điên cuồng này hiện lên: Có người hưng phấn.
Thế nhưng: Càng nhiều người lại đang sợ hãi.
Đặc biệt là đám tội phạm đã thức tỉnh ký ức, càng thêm sợ hãi: "Nếu chúng ta có thể mở mang không gian, nếu có thể đi vào các không gian song song khác, tại sao không đi tìm kiếm không gian song song duy nhất kia?"
"Tại sao còn muốn chém giết chính mình bên trong không gian song song?"
"Chúng ta chém giết chính mình, thật ra chính là đang ma diệt lực lượng của bản thân mà!"
"Chúng ta chỉ cần tìm được nhà ngục duy nhất, là có thể ngăn chặn sự phân liệt không gian."
"Là có thể tự nhiên mà thống soái tất cả uy năng."
"Đến lúc đó, tự nhiên có thể chạy trốn khỏi nhà ngục."
"Đừng quên, mục đích căn bản nhất của chúng ta không phải là mạnh lên, mà là vượt ngục."
Vượt ngục?
Đám người này đều đã quên.
Bọn họ có nguyên thần pháp, lực lượng tăng mạnh. Cảm giác như vô địch thiên hạ.
Thế nhưng: Hiện tại không thể không đối mặt hiện thực: Vượt ngục.
Cứ như vậy: Sau mấy năm trôi qua, trên thế giới này dù không ngừng xuất hiện ma quỷ. Thế nhưng: Có nguyên thần pháp tồn tại.
Tất cả ma quỷ, vừa mới xuất hiện, liền bị tiêu diệt sạch sẽ. Hơn nữa: Còn có người phát hiện, đem thi thể ma quỷ luyện chế một phen, có thể sinh ra mấy loại sát khí đặc thù. Cứ như vậy: Ma quỷ càng trở thành động vật quý hiếm.
Rất nhiều ma quỷ bị nuôi nhốt, xem như tài liệu để sử dụng.
Cảnh tượng này, khiến Vương Quyền cảm thấy buồn cười.
Thế nhưng: Ở nơi sâu trong hư vô, một đám các Ma Thần lại vô cùng tức giận.
Bởi vì: Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới, đại quân ma quỷ của mình lại không chịu nổi một kích như vậy.
Đại quân ma quỷ của mình lại bị xử lý dễ dàng như thế?
Quá đáng hơn nữa là: Đại quân ma quỷ của mình vậy mà lại thành tài liệu.
Chuyện này thật sự là... Đáng ghét.
Từng Ma Thần phát ra tiếng gầm thét.
Thế nhưng: Bọn họ không thể làm gì được.
Bởi vì: Bọn họ thực sự là quá mạnh mẽ.
Rất nhiều đế quốc trong hư vô căn bản không cho phép bọn họ rời khỏi sào huyệt Ma Thần.
Hết cách: Đám Ma Thần này chỉ có thể dốc toàn lực, thả xuống càng nhiều đại quân ma quỷ, giáng xuống đủ loại tai họa, muốn triệt để hủy diệt không gian song song nơi Vương Quyền đang ở.
Trong nhất thời: Bên trong không gian song song nơi Vương Quyền đang ở, khắp nơi đều là tai nạn.
Mỗi ngày có ít nhất bảy tám loại tai nạn sinh ra.
Những tai nạn này thật đáng sợ.
Mỗi một loại đều có thể phá hủy một không gian song song thông thường.
Thế nhưng: Thế giới nơi Vương Quyền ở lại không hề bình thường.
Nơi này có đủ loại nguyên thần. Rất nhiều nguyên thần bung tỏa uy năng.
Chỉ trong nháy mắt liền ma diệt tất cả địch nhân.
Vô cùng hung tàn, vô cùng đáng sợ.
Rất nhiều tai nạn vừa mới sinh ra, liền bị vô số nguyên thần cứ thế mà ma diệt.
Các Ma Thần tức giận.
Bọn họ thậm chí còn điều động cả nhật nguyệt tinh thần rơi xuống.
Nhưng mà: Mặt trời rơi xuống, tự nhiên có nguyên thần biến thành mặt trời chiếu rọi nhân gian.
Tinh thần rơi xuống?
Có nguyên thần xé rách Tinh Thần, chế tạo các loại bảo vật.
Còn có nguyên thần tiến vào bên trong tinh không, kéo về các tinh cầu, bổ sung vào chỗ không hoàn chỉnh.
Đủ loại thao tác khiến các Ma Thần thúc thủ vô sách.
Bọn họ tức giận chửi ầm lên: "Nếu chúng ta biết kẻ nào đã nghiên cứu ra nguyên thần pháp, chúng ta nhất định phải giết chết hắn."
Những Ma Thần này thật ra cũng đã học được nguyên thần pháp.
Nhưng mà: Nguyên thần pháp chỉ hữu dụng đối với nhân loại.
Đối với bọn họ, những Ma Thần này mà nói, nó chẳng đáng kể chút nào.
Bọn họ xem thường nguyên thần pháp, thế nhưng lại không cách nào phá giải.
Chỉ có thể hận đến nghiến răng.
Lúc này: Bên trong các đại đế quốc trong hư vô, một số người cũng biết được tình hình trong nhà ngục.
Bọn họ cẩn thận từng li từng tí báo cáo, hy vọng có đại nhân vật đến xử lý sự tình trong nhà ngục.
Nhưng mà: Các đại nhân vật căn bản không thèm để ý đến những chuyện này.
"Cái nhà ngục đó có vô cùng vô tận không gian song song!"
"Tất cả tội phạm đi vào, chưa từng có kẻ nào có khả năng chạy trốn."
"Một không gian song song xuất hiện dị thường?"
"Thì tính sao chứ?"
"Không cần để ý tới!"
"Qua mấy trăm năm nữa chính là thịnh điển."
"Chúng ta phải chuẩn bị cho thịnh điển, tất cả đế quốc cũng đều đang chuẩn bị cho thịnh điển."
"Chuyện trong nhà ngục cũng không cần lấy ra nói."
"Đỡ phải ồn ào!"
Các đại nhân vật căn bản không để ý đến nhà ngục.
Bởi vì: Cái nhà ngục đó đã tồn tại qua vô vàn tuế nguyệt.
Vô số cường giả và trí giả đã rơi vào trong đó, thế nhưng: Từ xưa đến nay chưa từng có ai có thể chạy trốn ra khỏi đó.
Trước đây đã như vậy.
Hiện tại cũng như vậy.
Cho nên: Bọn họ căn bản không quan tâm những chuyện này.
Những ngục tốt cấp dưới không thể làm gì khác.
Các đại nhân vật không biết tình hình trong nhà ngục. Thế nhưng, bọn họ thì biết chứ!
Bọn họ nhìn vào nguyên thần pháp của Vương Quyền.
Cảm thấy nguyên thần pháp đó có thể ngăn cản mọi nguy hiểm.
Rất lợi hại, rất đáng sợ.
Nếu như đám người bọn họ thoát ra, nhất định có thể phá hủy tất cả.
Đáng sợ hơn nữa là: Đám người Vương Quyền còn nắm giữ nhiều năng lực đáng sợ hơn.
Những năng lực này, kết hợp với nguyên thần pháp, tất nhiên sẽ gây ra một phen phong vân trong tù.
Đến lúc đó, nếu thật sự có người vượt ngục, thì phải làm sao đây?
Người xui xẻo chính là bọn hắn mà!
Đám ngục tốt này trong lòng vô cùng khủng hoảng.
Bọn họ liên hệ với các Ma Thần, để các Ma Thần nghĩ biện pháp trấn áp không gian song song nơi Vương Quyền đang ở.
Nhưng mà: Các Ma Thần cũng không thể làm gì.
"Cứ để bọn họ dày vò đi!"
"Bọn họ có thể dày vò thành cái dạng gì chứ?"
"Dù có dày vò thế nào, bọn họ cũng không trốn thoát khỏi nhà ngục được đâu."
"Cùng lắm thì sau này kéo dài thời gian làm suy yếu bọn họ thêm một chút."
Các Ma Thần cũng không quan tâm.
Những Ma Thần này đều là sinh vật khái niệm.
Bọn họ rất cường đại.
Thế nhưng: Lại bị khái niệm nhân loại gò bó.
Bọn họ thật ra cũng là tù phạm trong nhà ngục.
Chẳng qua: Những tù phạm như bọn họ có độ tự do cao hơn mà thôi.
Bọn họ thật ra cũng muốn chạy trốn khỏi nhà ngục này.
Hiện tại, bọn họ nhìn thấy những việc Vương Quyền làm (sở tác sở vi), trong lòng lại khá là cao hứng.
Bọn họ hận không thể Vương Quyền lập tức đánh vỡ nhà ngục, chạy trốn ra ngoài.
Lúc này: Vương Quyền không hề biết tất cả những chuyện đó.
Hắn dẫn theo một đám người, nghiên cứu khoa học kỹ thuật, nghiên cứu Không Gian Môn.
Thoáng cái hơn mười năm trôi qua: Không Gian Môn cuối cùng đã chế tạo thành công.
Ngày hôm đó: Vương Quyền triệu tập mọi người, tụ họp lại một chỗ, sau đó mở ra Không Gian Môn.
Trên Không Gian Môn được khảm ba trăm sáu mươi mặt trời dùng làm nguồn năng lượng.
Pháp trận chuyển động.
Không Gian Môn mở rộng.
Một thế giới mới xuất hiện trước mặt mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận