Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 19: Hai thế: Đổi một phương pháp nghịch thiên cải mệnh, vé tháng tăng thêm

**Chương 19: Kiếp thứ hai: Đổi một phương pháp nghịch thiên cải mệnh, vé tháng tăng thêm**
Có người mù phu phụ gia nhập vào.
Đội ngũ của Vương Quyền lớn mạnh.
Hắn để cho người mù phu phụ đi ra ngoài chiêu mộ người giang hồ.
Chờ người giang hồ tới, liền cho bọn hắn nội lực võ công.
Tuy rằng những người được chiêu mộ đều là người giang hồ cấp thấp.
Thế nhưng:
Việc này cũng mang đến cho hắn chỗ tốt:
Một ngàn loại huyết khí võ công cấp thấp hội tụ trong tay hắn.
Điều này làm cho Siêu Não hấp thu được càng nhiều tri thức.
Vương Quyền trên con đường huyết khí võ công, đi càng lúc càng nhanh.
Năm này:
Vương Quyền bảy tuổi.
Dưới tác dụng của huyết khí, nội lực, cùng với thiên phú thể tráng như Ngưu.
Hắn trông không khác gì người trưởng thành.
Lúc này:
Hắn đã đột phá gân cốt kỳ, đặt chân vào cảnh giới ngũ tạng.
Cảnh giới ngũ tạng, chính là dùng huyết khí rèn luyện: Tâm, can, tỳ, phổi, dạ dày.
Ngũ tạng vốn yếu đuối.
Muốn đột phá, cần phải bỏ ra công phu mài nước.
Vương Quyền cũng không sốt ruột.
Hắn tiến hành từng bước, một chút một chút đề thăng:
Sáng sớm:
Tu luyện Tử Khí pháp.
Tử Khí pháp chú trọng thu thập một đạo Tử Khí vào sát na thái dương mới mọc.
Quan tưởng Tử Khí, rồi nuốt vào bụng.
Cả ngày tinh thần thịnh vượng.
Còn về những hiệu quả khác, trong thời gian ngắn không nhìn ra được.
Buổi sáng:
Vương Quyền dùng Siêu Não gấp năm trăm lần để thôi diễn huyết khí võ công, không ngừng tối ưu hóa võ công.
Buổi trưa:
Nghỉ ngơi một lát!
Buổi chiều:
Hắn nghiên cứu nội lực võ công.
Buổi tối:
Tự mình dạy học cho các cô nhi.
Các cô nhi này được người giang hồ mang về từ khắp nơi.
Có chừng hơn ba trăm đứa.
Vương Quyền cho bọn hắn ăn, cho bọn hắn mặc.
Một bộ phận được huấn luyện thành tử sĩ.
Một phần khác, được bồi dưỡng theo hướng phần tử khoa học kỹ thuật.
Vương Quyền cho rằng:
Tu Tiên Giả ở thế giới này, tuy rất lợi hại.
Thế nhưng: Về bản chất vẫn là người.
Nếu như hắn có thể chế tạo ra nấm đạn.
Việc vượt qua sát kiếp sẽ trở nên dễ dàng.
Coi như không nghiên cứu ra nấm đạn, thì chế tạo mấy chục tấn, trên trăm tấn thuốc súng, cũng có thể nổ chết đám gọi là Tu Tiên Giả kia mà.
Hắn hỏi người mù phu phụ:
"Võ đạo Thần Thoại thật sự lợi hại như vậy sao?"
"Các ngươi đã từng nghe nói qua Tu Tiên Giả chưa?"
Người mù phu phụ đáp:
"Trên giang hồ, đã năm mươi năm nay chưa từng xuất hiện võ đạo thần thoại."
"Chúng ta cũng không biết có lợi hại hay không."
"Còn về Tu Tiên Giả, chúng ta đều chưa từng nghe nói qua."
Vương Quyền cau mày, lui mà hỏi điều thứ nhì:
"Tông Sư thì sao? Lợi hại không?"
Người mù phu phụ:
"Tông Sư rất lợi hại, nghe nói có bản lĩnh phiên giang đảo hải."
Vương Quyền không tin.
Người giang hồ phần lớn là hạng thô kệch, không có văn hóa gì.
Bản thân hắn có gia trì của bốn loại võ công cấp hoàn mỹ, tự nhận có thể ngang hàng với Tông Sư.
Thế nhưng, hắn cũng đâu có thể phiên giang đảo hải.
Người mù phu phụ đã nói khoa trương.
Một năm...
Hai năm...
Năm này:
Vương Quyền mười hai tuổi.
Dựa theo những gì đã trải qua trong đời, năm này sẽ có một vị giang hồ đại hiệp thực hiện việc cướp của người giàu chia cho người nghèo.
Sau đó do sơ ý, lại cướp luôn cả nhà hắn.
Rồi tiện tay diệt luôn cả nhà hắn.
Chỉ còn lại một mình hắn, bơ vơ lẻ loi tìm đến nương tựa Thiếu Lâm Tự.
Thế nhưng:
"Thuộc hạ người giang hồ dưới tay ta đã có hơn năm trăm người."
"Tất cả đều đã ở ngũ tạng kỳ."
"Thực lực này còn mạnh hơn rất nhiều môn phái giang hồ."
"Vậy vị đại hiệp kia còn dám đến đây cướp của người giàu chia cho người nghèo nữa không?"
Vương Quyền trầm tư.
Hắn có trăm phần trăm nắm chắc có thể nghịch thiên cải mệnh, vượt qua sự kiện lần này.
Thế nhưng:
Xét đến những trải nghiệm trước đây, cùng với kết quả thôi diễn của Siêu Não gấp năm trăm lần.
Vương Quyền muốn làm một thử nghiệm:
"Trong các kiếp trước, ta là người bị cướp."
"Nếu như đổi lại, ta đi cướp người khác thì sao. . . ."
Nghĩ vậy.
Ngay đêm đó, Vương Quyền liền triệu tập 300 người giang hồ.
Người mù phu phụ phân phát khăn che mặt cho mọi người.
Mọi người che mặt, nhanh chóng biến hình, liền trở thành các đại hiệp.
Vương Quyền lạnh lùng nói:
"Hoàng gia ở thị trấn này Vi Phú Bất Nhân."
"Tối nay, theo ta đi cướp Hoàng gia."
300 vị giang hồ đại hiệp đồng thanh nói:
"Tuân mệnh!"
"Đi!"
Vút!
Vút!
Vút!
300 đại hiệp che mặt đi theo Vương Quyền, tiến thẳng đến thị trấn.
Tường thành cao mấy trượng, trong mắt các vị đại hiệp này, cũng chỉ như một bức tường thấp lè tè.
Bọn họ theo Vương Quyền, ung dung lướt qua tường thành, đột nhập vào Hoàng gia.
Hoàng gia xa hoa truỵ lạc.
Hoàng Lão gia tử hôm nay rất vui.
Bởi vì: Đám tiện dân ngoài thành lại gặp phải năm mất mùa.
Bọn họ phải bán con bán cái, quỳ lạy cầu xin hắn cho vay nặng lãi.
Hắn nhân cơ hội chiếm đoạt mấy nghìn mẫu ruộng tốt.
Để ăn mừng vụ thu hoạch này.
Hắn còn ép cưới mấy tiểu cô nương.
Khách khứa đầy nhà, hắn đang dương dương đắc ý.
Thế nhưng:
Ngay giây tiếp theo, hắn liền thấy từng tên đại hiệp che mặt xông vào.
"Đại hiệp, tha mạng!"
Phù phù!
Hoàng Lão gia quỳ xuống.
Hắn dám bắt nạt người thường.
Thế nhưng: Lại không dám trêu chọc người giang hồ.
Người giang hồ giết người không chớp mắt.
Đặc biệt là loại cướp của người giàu giúp người nghèo khó này, lại càng đáng sợ hơn.
Vương Quyền cười nhạt:
"Giao tiền ra thì không giết!"
Hoàng Lão gia: ... .
Một giờ sau:
300 tên đại hiệp che mặt, vai khiêng những túi vàng bạc châu báu nặng trĩu, thậm chí cả các loại khế đất, mặt mày hớn hở, theo Vương Quyền rời khỏi thành.
Vừa ra khỏi cổng thành.
Một luồng khí tức kinh khủng quét tới, trấn áp xuống.
Vương Quyền cảm nhận được nguy hiểm.
Hắn phất tay:
Kiếm xuất hiện trong hai tay.
Công pháp cấp hoàn mỹ: Đại Nhật Kinh điên cuồng vận chuyển.
Đại Nhật Ngang Trời Luyện được thúc đẩy bằng toàn lực.
Liệt Hỏa kiếm pháp cũng vận sức chờ tung ra.
Phù phù!
Phù phù!
300 đại hiệp che mặt bị luồng khí tức kinh khủng kia đè sấp xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận