Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 434: 17 thế "uống rượu ngắm trăng, không nói chuyện còn lại "

Chương 434: Đời thứ 17 "uống rượu ngắm trăng, không nói chuyện khác"
Thái giám, người tràn đầy trung liệt, đã lựa chọn đầu hàng.
Đối với việc này, Vương Quyền hết sức hài lòng.
Hắn nói với thái giám:
"Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt."
"Ngươi chính là tuấn kiệt đương thời."
Thái giám cảm động.
Hắn sống lâu như vậy, có người chế nhạo hắn nịnh bợ, có người tán thưởng hắn.
Thế nhưng:
Vương Quyền là người đầu tiên nói hắn là tuấn kiệt.
Thái giám kích động, nói cho Vương Quyền bí ẩn hoàng thất.
Nguyên lai:
Lần này Đế Vương điều phái hắn tới trông coi Thông Thiên Tháp là vì Đế Vương nghe được một ít lời đồn điên khùng.
Bên ngoài đồn rằng:
Thông Thiên Tháp của Đế Vương đã thành hậu hoa viên của người nào đó.
Hoàng Phi của Đế Vương bị người nào đó chinh phục.
Thậm chí ngay cả con gái của Đế Vương cũng thần phục dưới chân nam nhân khác.
Thông Thiên Tháp chưa hoàn công.
Đế Vương không muốn đặt chân đến.
Vì vậy mới để hắn, tên thái giám này, qua đây kiểm tra.
Vương Quyền cười.
"Nói cho ta biết, ngươi đáp lại Đế Vương thế nào."
Thái giám vội vàng nói:
"Đại nhân bảo ta đáp lại thế nào, ta liền đáp lại thế ấy."
"Ý chí của ngài chính là lời của ta."
Vương Quyền cười ha ha.
"Ngươi quả là kẻ miệng lưỡi trơn tru."
"Quả nhiên là người có tố chất làm thái giám."
Thái giám mỉm cười lấy lòng.
Trong lòng Vương Quyền dấy lên sát ý.
Thái giám này thật sự rất giỏi ẩn nhẫn.
Hắn nên diệt trừ hắn.
Bất quá:
Khi chưa có cách triệu hồi uy năng pháp tắc vĩ độ.
Hắn muốn tiêu diệt thái giám, vẫn còn chút khó khăn.
Vương Quyền che giấu sát ý.
"Người này đã giả vờ đầu nhập vào ta, vậy thì ta vừa lúc mượn tay hắn để xử lý vài kẻ xui xẻo."
Người bên ngoài dùng lời đồn nhảm tính kế hắn.
Hắn tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết.
Vào ban đêm:
Vương Quyền ra lệnh cho thái giám đi tới một mật thất.
Trong mật thất này có đặt trận đồ.
Thái giám vừa bước vào liền bị uy năng của trận đồ bao phủ.
Sắc mặt thái giám đại biến:
"Vương Quyền, ngươi tính kế ta?"
"Ta đã thần phục dưới chân ngươi."
"Tại sao lại làm như vậy?"
Thái giám bùng phát uy năng kinh khủng, giờ khắc này hắn hiểu ra:
Vương Quyền không phải đối thủ của mình.
Đối phương đang tính kế mình.
"Chỉ cần ta thoát khỏi mật thất này, ta có thể ra ngoài đánh chết hắn."
"Một kẻ xuyên việt giả bị ta đánh chết, đó là vinh dự bậc nào."
Phốc phốc!
Một sợi dây nhỏ màu hồng xuyên thấu đầu thái giám.
Thái giám hoàn toàn không phát hiện.
Sợi dây nhỏ đan xen trong đầu thái giám.
Từng nút thần kinh một được sửa chữa.
Không bao lâu:
Thái giám mặt đỏ tới mang tai, hưng phấn nói:
"Chỉ cần ta vượt qua khảo nghiệm của Vương Quyền đại nhân, ta có thể lên như diều gặp gió, trợ giúp đại nhân xây dựng Thông Thiên Tháp, cuối cùng chưởng khống toàn bộ Đế Quốc."
"Đến lúc đó ta chính là Quốc Sư."
Thái giám này gật gù đắc ý.
Suy nghĩ của hắn đã bị sửa đổi.
Cho đến lúc này, hắn vẫn không hề hay biết gì.
Rất nhanh:
Vương Quyền đã khống chế thái giám này cùng đám người đi theo.
Hắn ra lệnh cho thái giám lừa gạt Đế Vương.
Thái giám ngoan ngoãn nghe theo.
Có thái giám lừa gạt, Đế Vương tin tưởng không chút nghi ngờ.
Nguyên do là vì thái giám này là tâm phúc của Đế Vương, từ nhỏ lớn lên cùng Đế Vương.
Hơn nữa trong số những người đi theo còn có rất nhiều tử sĩ.
Đế Vương cho rằng:
Không thể nào tất cả tử sĩ đều phản bội mình.
Vì vậy Đế Vương nới lỏng việc giám sát Thông Thiên Tháp.
Bắt đầu đối phó với tình hình rung chuyển trong triều đình, Đế Đô, và thậm chí toàn bộ đế quốc.
Hiện giờ:
Đế Quốc rung chuyển, bấp bênh.
Trên triều đình, các đại thần chia làm ba phái.
Có người ủng hộ xây dựng Thông Thiên Tháp.
Có người phản đối xây dựng.
Còn nhiều người hơn thì không ủng hộ cũng không phản đối, bọn họ chỉ cúi đầu, giở trò trong siêu cấp công trình này, điên cuồng vơ vét tài vật.
Ở trong Đế Đô:
Các đại bang phái dồn dập gây chuyện.
Bọn họ chiếm giữ địa bàn.
Điên cuồng phá phách, cướp bóc, đốt phá.
Mỗi ngày đều có rất nhiều thành viên bang phái tử vong.
Những thành viên bang phái này gây ra tổn thất vô cùng thảm trọng.
Ở bên ngoài Đế Đô:
Có 108 đường phản vương.
Mỗi một phản vương này dưới trướng đều có hàng chục vạn, thậm chí trên một triệu tinh binh hãn tướng.
Trong đó, lưu dân làm pháo hôi lại càng vô số kể.
Dưới tình hình như vậy:
Cho dù là Đế Vương cũng cảm thấy sứt đầu mẻ trán.
Bất quá:
Đế Vương tâm ngoan thủ lạt.
Hắn triệu tập các hoàng tử trở về.
Giao cho các hoàng tử binh quyền và đại quân tinh nhuệ.
"Đi đi, tiêu diệt hết những kẻ phản loạn kia!"
"Ai có chiến công cao nhất, người đó có thể làm Thái tử."
Các hoàng tử hưng phấn.
Bọn họ khổ cực chờ đợi mấy chục năm, thậm chí cả trăm năm.
Chính là vì làm Thái tử, vì làm Hoàng Đế.
Trước đây Đế Vương chưa bao giờ cho bọn họ tín hiệu rõ ràng.
Hiện tại cơ hội đã đến, nhất định phải nắm bắt.
Các mẫu thân của những hoàng tử này cũng biết đây là cơ hội ngàn năm một thuở.
Bọn họ dồn dập điều động lực lượng nhà mẹ đẻ, bắt đầu lót đường cho con trai mình.
Nhất thời:
Các hoàng tử mang theo tinh binh hãn tướng đi thanh trừng khắp Đế Quốc.
108 đường phản vương lập tức bị đánh cho hoa rơi nước chảy.
Chờ đến khi bọn họ phản ứng lại, đại quân của mình đã tổn thất nặng nề.
Mắt thấy những phản vương này sắp bị tiêu diệt.
Hào cường địa phương ra tay.
Đứng sau những hào cường này đều là quyền quý.
Bọn họ cung cấp cho phản quân địa bàn ẩn náu, thậm chí là tử sĩ và pháo hôi.
Còn chuẩn bị các loại vật tư cho bọn họ.
Rất nhanh phản vương hồi phục lực lượng, lại cùng các hoàng tử chém giết trên đại địa.
Nhất thời đôi bên giết đến máu chảy thành sông, sinh linh đồ thán, hai phe đều có thắng bại.
Toàn bộ nội bộ Đế Quốc tứ bề bất ổn, sinh linh đồ thán.
Đế Quốc không ngừng đổ máu, bắt đầu đi đến suy bại.
Trong hoàng cung ở Đế Đô, sắc mặt Đế Vương khó coi.
Hắn biết mình bị tính kế.
Bị các thần tử tính kế.
"Lũ phản tặc này muốn thay thế trẫm."
"Trẫm chẳng qua chỉ xây một cái Thông Thiên Tháp mà thôi."
"Bọn họ cho rằng như vậy thì trẫm sẽ sụp đổ sao?"
"Thật là quá ngây thơ."
"Các ngươi muốn đế quốc này? Thực sự là si tâm vọng tưởng."
"Thủ đoạn của trẫm vượt xa tưởng tượng của các ngươi."
Đế Vương vô cùng tự tin.
Bởi vì:
Hoàng thất đã chưởng khống Đế Quốc mấy triệu năm.
Nội tình trong đó vô cùng cường đại.
Hoàn toàn không phải người ngoài có thể tưởng tượng nổi.
Lúc này:
Vương Quyền đang cùng Hoàng Phi và hoàng nữ ở trên Thông Thiên Tháp ngồi xem thiên hạ phong vân.
Nhưng khoảng thời gian thanh tĩnh của hắn cũng không kéo dài được bao lâu.
Hôm nay:
Tần Duyệt của Thần Bộ lặng lẽ tìm đến hắn.
"Vương tiên sinh, chúng ta nên nói chuyện rõ ràng."
Hơi thở nàng hỗn loạn, trên người mang thương tích, vẻ mặt có chút tức giận.
Xem ra khoảng thời gian này, nàng trải qua cũng không tốt đẹp gì.
Vương Quyền quay đầu lại, có thái giám tử sĩ dâng lên rượu ngon thức ăn ngon:
"Hôm nay trăng rất đẹp, chúng ta uống rượu ngắm trăng, không nói chuyện khác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận