Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 515: 19 thế: Nữ thần quật khởi đường.

Chương 515: Thế hệ 19: Con đường nữ thần trỗi dậy.
Đệ tam hư không, áp chế hoàn toàn tất cả uy năng trước đây của nàng.
Hiện tại, nàng chính là một đứa trẻ bình thường.
Nếu như chết ở thế giới này, nàng cũng sẽ bị hư không bài xích, đẩy trở về đệ nhị hư không. Đến lúc đó, nàng vẫn có thể quay lại lần nữa.
Vì vậy: Ở đệ tam hư không, Vương Quyền không có gì phải e dè. Cho nên: Tuy tuổi nàng còn nhỏ, thế nhưng, nàng cũng lười ngụy trang.
Vương Quyền từ nhỏ đã biểu hiện vượt xa người thường.
Nàng mới ba bốn tuổi, chỉ riêng trí tuệ đã khiến người ta phải thán phục. Thậm chí còn làm cho cha mẹ kiếp này của nàng cảm thấy sợ hãi.
Bởi vì: Rất nhiều chuyện cha mẹ nàng cũng không nghĩ tới, thế nhưng, Vương Quyền hết lần này đến lần khác lại nghĩ ra. Phải biết rằng, cha mẹ kiếp này của nàng là những đại lão có thành tựu trong giới nghiên cứu khoa học cơ mà. Trí tuệ của họ vượt xa người thường.
Thế nhưng: Vẫn bị Vương Quyền nghiền ép.
Vương Quyền căn bản không quan tâm đến tâm tư của cha mẹ ở đệ tam hư không này.
Nàng hiện tại, một lòng một dạ muốn trở thành một siêu phàm giả, sau đó nghiên cứu đệ tam hư không. Dù sao: Thăm dò đệ tam hư không, tìm hiểu quy tắc của hư không khác biệt, khi trở về sẽ mang lại cho nàng lợi ích chưa từng có.
Nhưng mà:
Vương Quyền phát hiện:
Hư không này đối với siêu phàm lại tương đối không thân thiện.
Cho dù là nàng, vận dụng hơn trăm ngàn loại hệ thống siêu phàm, cũng đều không thể tu luyện ở thế giới này.
"Chẳng lẽ, trong hư không này không tồn tại siêu phàm?"
Vương Quyền nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, ngồi đờ đẫn trong phòng.
"Trong hư không nhất định tồn tại lực lượng siêu phàm."
"Thậm chí, thế giới này cũng tồn tại lực lượng siêu phàm."
"Bất quá... ta hiện tại chỉ là một người bình thường, rất khó chạm tới mà thôi."
"Muốn biết về lực lượng siêu phàm, ta hoặc là phải đi những thế giới khác."
"Hoặc là... nghiên cứu lịch sử, tìm kiếm vết tích trong lịch sử."
Vương Quyền nói là làm.
Dưới yêu cầu của nàng, phụ mẫu đời này đã tìm cho nàng vô số điển tịch. Những điển tịch này đều liên quan đến truyền thuyết thần thoại.
"Thời cổ có tiên..."
"Địa điểm... mật tàng."
"Dao Trì thịnh hội..."
"Thế giới bên trong..."
Các loại tin tức được tập hợp lại.
Vương Quyền rất nhanh đã tìm thấy vết tích của siêu phàm giả trong lịch sử.
« Quá đế quốc: Có đạo nhân miệng phun lôi điện, lưng mọc hai cánh, lượn trên cửu thiên, rơi ở Tây Long Sơn. » « Năm Long Thái: Có lão nhân chết mà Bất Hủ, dùng lửa thiêu, nhưng lại Hóa Ngọc thạch. » "Năm Thái Cổ, có thần nhân tay nâng thành trì, đi trên thiên hà!"
Các loại ghi chép này, trong mắt người khác chẳng qua là truyền thuyết thần thoại, thậm chí là do tiền nhân bịa đặt. Thế nhưng: Đối với Vương Quyền, đó đều là những sự tồn tại chân chính. Càng kỳ lạ, lại càng có khả năng tồn tại.
Nàng hưng phấn, muốn sưu tập thêm nhiều điển tịch hơn nữa.
Nhưng mà: Lúc này, cha mẹ kiếp này của nàng nhận được một mệnh lệnh, phải tiến hành một nghiên cứu đặc thù.
Lúc này: Vương Quyền mới chỉ sáu tuổi mà thôi.
Cha mẹ kiếp này, sâu trong nội tâm lại sợ hãi Vương Quyền. Vì vậy: Sau khi họ nhận nhiệm vụ, lập tức thu dọn đồ đạc, để lại cho Vương Quyền một khoản tiền, thuê thêm một người giúp việc chăm sóc, sau đó liền vội vã rời đi.
Bọn họ đi lần này, chính là năm sáu năm không có tin tức gì.
Vương Quyền hoàn toàn được tự do tự tại.
Nàng bằng vào trí tuệ của bản thân, trở thành một ca sĩ trên internet. Thế giới này, bản quyền tri thức cũng khá được coi trọng.
Vì vậy: Khi nàng phát hành hết bài này đến bài khác ca khúc Dị Vực, nhất thời tạo nên một làn sóng lớn. Sức hấp dẫn của âm nhạc không phân biệt biên giới, không phân biệt thế giới.
Dựa vào những bài hát này, Vương Quyền trở thành ca sĩ hot nhất trên internet. Thậm chí: Địa vị của nàng còn cao hơn cả những thiên vương, thiên hậu kia. Các loại âm nhạc kỳ dị làm say đắm lòng người.
Mang đến cho nàng lượng lớn tiền tài.
Đồng thời: Những ca khúc mang theo văn minh Dị Vực này cũng gây nên sự chú ý của một số người.
Trong thần miếu cổ xưa, có mấy đạo sĩ trẻ tuổi đang đọc kinh.
Bọn họ gật gù đắc ý, vô cùng nhập tâm. Thế nhưng: Nếu tỉ mỉ lắng nghe, sẽ có thể phát hiện, trong tai bọn họ đang đeo tai nghe. Bọn họ thông qua tai nghe, lắng nghe âm nhạc của Vương Quyền.
Nhất thời: Bọn họ say sưa trong đó.
Không bao lâu, lão đạo sĩ chú ý tới điều này.
Hắn quát lớn các đạo sĩ trẻ tuổi. Các đạo sĩ sợ đến run lẩy bẩy.
Bọn họ vội vã đưa tai nghe cho lão đạo sĩ. Lão đạo sĩ vốn định bóp nát.
Thế nhưng, lại nghĩ: "Rốt cuộc là thứ gì, lại khiến cho đám tiểu tử trẻ tuổi này lười biếng?"
"Dưới gầm trời này, lại có thứ gì có thể so sánh được với niềm vui tu luyện?"
Lão đạo sĩ trầm tư.
Hắn đeo tai nghe vào, sau đó liền nghe được thứ âm nhạc vừa trong trẻo lại kỳ dị. Âm nhạc này làm hắn say mê.
Êm tai!
Còn hay hơn cả tu luyện!
Thế nhưng, một giây sau, sắc mặt hắn hơi thay đổi.
Bởi vì: Âm nhạc này vậy mà lại làm cho tốc độ vận chuyển pháp môn của hắn tăng nhanh.
Phải biết rằng: Thế giới hiện tại thuộc về thời đại siêu phàm sa sút. Nhân tố siêu phàm trong không khí tương đối mỏng manh.
Vì vậy: Cho dù là cao thủ như hắn, khi tu luyện siêu phàm cũng cảm thấy rất khó khăn. Hiệu suất kém xa hiệu suất cao thời cổ xưa.
Hiện tại: Một ca khúc vậy mà lại làm cho tốc độ tu luyện của hắn tăng lên.
Cái này... thật sự là đáng sợ.
"Tìm cho ra người đang hát này!"
"Mang nàng trở về!"
Các đạo sĩ trẻ tuổi sắc mặt đại biến: "Quan chủ, chẳng lẽ ngài muốn đánh chết nàng?"
"Hiện tại là xã hội pháp luật!"
"Đánh chết người là phạm pháp."
"Hơn nữa, chúng ta và nhân thế từng có ước định, không thể đánh giết người thường!"
Lão quan chủ trầm mặc.
Đám người trẻ tuổi này đã hiểu lầm ý hắn. Lão quan chủ mỉm cười: "Bần đạo cảm thấy bài hát này êm tai."
"Sở dĩ, mới muốn gặp nàng một chút."
Sắc mặt các đạo sĩ trẻ tuổi càng thêm khó coi. Chẳng lẽ lão quan chủ nhà mình muốn truy tinh rồi hả? Thật là đáng sợ.
Vừa nghĩ tới đại minh tinh thanh thuần dễ mến lại bị lão quan chủ chiếm lấy, thậm chí là giấu trong phòng. Trong lòng bọn họ liền không bình tĩnh.
"Quan chủ, chúng ta không ai biết người ta, làm sao mà liên hệ với người ta?"
"Huống chi, chúng ta cũng không dám ra ngoài a!"
"Những cao thủ khoa học kỹ thuật gen kia luôn nhìn chằm chằm chúng ta."
"Chúng ta nếu rời khỏi đạo quan, nhất định sẽ bị bọn họ đánh chết."
"Đến lúc đó... ngài, lão nhân gia, sẽ liền tuyệt hậu."
"Truyền thừa Đạo môn cũng sẽ bị tuyệt diệt."
Lão quan chủ càng thêm trầm mặc.
Hiện tại: Siêu phàm xuống dốc, nhân tố siêu phàm biến mất. Khoa học kỹ thuật gen chiếm thế thượng phong. Bọn họ, những lão cổ hủ này, bị đàn áp, bị nhằm vào, thậm chí bị trảm sát. Tình cảnh Đạo môn rất khó khăn.
Nhưng mà: Càng khó khăn trắc trở, lại càng thể hiện uy năng trong ca khúc của Vương Quyền.
"Mặc kệ các ngươi dùng phương pháp gì, tìm cho ra người đang hát kia!"
"Ta muốn gặp nàng!"
"Các ngươi không đi, ta tự mình đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận