Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 87_1: Năm đời: Nữ Nhi Quốc

Chương 87_1: Đời thứ năm: Nữ Nhi Quốc
Cảm tạ: Thủy Nguyệt Kính Hoa, khen thưởng; Vân Mộng Trạch, khen thưởng.
Cảm tạ: Chư vị lão gia ủng hộ, bái tạ!
Năm này: Vương Quyền 1000 tuổi.
Hắn có ý thức dùng Nhật Nguyệt Tinh Hoa cường hóa cái đuôi.
Cái đuôi của hắn, còn cứng rắn hơn sắt thép, còn cứng cỏi hơn da trâu. Tùy ý người khác giày vò, cũng không hư hỏng.
Vì vậy: Năm 1000 tuổi này qua đi, đuôi hắn không gãy.
Một ngàn năm này trôi qua, hắn cũng đã hiểu rõ, vì sao trong các đời mô phỏng, đuôi sư tử lại bị đứt.
« Nghịch thiên cải mệnh: Ngươi lại một lần nữa thay đổi giống loài, biến thành một con Thạch Ngưu, đồng thời ở trong thần điện xa hoa hưởng thụ; đám thiếu phụ bọn họ không làm gãy cái đuôi của ngươi; ngươi đã học được cách hấp thu Nhật Nguyệt Tinh Hoa trước đó mấy trăm năm. » « Ngươi thu được kỳ ngộ: Sừng bò của ngươi sau khi bị đánh bóng nhiều lần, đã sở hữu một tia đặc tính pháp bảo. » « Ngươi thu được: 300,000 điểm mô phỏng! » « Phần thưởng thêm, sau khi trở về sẽ kết toán! »
Phần thưởng, phong phú chưa từng có.
Vương Quyền nghi hoặc: "Ấn ký, vì sao phần thưởng lại nhiều như vậy?"
« Do giống loài, pháp bảo làm tăng thêm đánh giá. »
Vương Quyền cười rồi.
Hắn kích động, miệng liền mở ra, đầu lưỡi tinh vi tỉ mỉ vươn ra.
« Thiên phú chung cực miệng lưỡi và thiên phú tinh vi tỉ mỉ, mê hoặc lòng người phát sinh va chạm, uy lực tăng thêm. » « Ngươi đã có thể cử động miệng lưỡi trước thời hạn. » « Đáng tiếc, ngươi vẫn không cách nào nói chuyện! »
Vương Quyền: . . .
Thời gian ở trong thần điện thật khô khan, giản dị không màu mè. Bởi vì không cách nào hấp thu Nhật Nguyệt Tinh Hoa.
Vương Quyền rất buồn chán.
Hắn định dùng thiên phú mê hoặc lòng người, lừa đám thiếu phụ bọn họ di chuyển mình ra bên ngoài thần điện. Thế nhưng: Miệng lưỡi hắn có thể cử động, lại không phát ra được âm thanh nào.
Đám thiếu phụ bọn họ phát hiện miệng lưỡi thần ngưu có thể hoạt động, càng thêm vui mừng, số lần đến thần điện càng nhiều hơn. Uy lực sừng trâu của Vương Quyền càng lúc càng lớn.
Ngày tháng thoi đưa: Đột nhiên có một năm: Số lượng thiếu phụ trong thần điện bọn họ ít đi rất nhiều.
Chỉ có một thiếu phụ đeo chuông và rất ít người ở lại. Các nàng tâm tình sa sút, lẩm bẩm bên cạnh Vương Quyền.
Nguyên lai: Nữ Nhi thành càng lúc càng lớn.
Có một nữ nhân nọ, muốn giống như nam nhân, mở rộng bờ cõi, thành lập Đế Quốc.
Nàng dẫn dắt rất nhiều nữ nhân, mặc vào khôi giáp, tay cầm lưỡi dao sắc bén, vô cùng cao hứng đi gây dựng sự nghiệp.
Vương Quyền: "Chẳng lẽ đám nữ nhân này muốn thành lập một Nữ Nhi Quốc?"
Hắn thật tò mò.
Lại qua mấy chục năm: Lục Lạc Chuông lại đổi sang một chủ nhân mới.
Hôm nay: Có một đám nữ binh tự xưng là người của Nữ Nhi Quốc giết đến thần điện.
"Chúng ta đang ở gần địa phương Trung Nguyên, thành lập một Đế Quốc do nữ nhân nắm quyền."
"Các ngươi mang thần ngưu theo, cùng đi với chúng ta."
Vương Quyền kinh dị.
Hắn nghĩ tới một thời điểm sau này, cần phải vào Trung Nguyên, thành lập Thần Quốc.
"Cũng không biết, sau này khi ta đến Trung Nguyên, có đi ngang qua Nữ Nhi Quốc hay không."
Nữ nhân bên trong thần điện cự tuyệt.
Binh sĩ Nữ Nhi Quốc ngược lại yêu cầu các nàng giao ra Lục Lạc Chuông. Các nàng muốn cướp Lục Lạc Chuông.
Thế nhưng: Các nữ nhân thần điện cự tuyệt.
Hôm nay:
Bên trong thần điện, máu chảy thành sông.
Các nữ binh chết sạch.
Đỉnh thần điện bị đánh thủng một lỗ. Các nữ nhân bên trong thần điện thấy ánh mặt trời cùng Nguyệt Quang vừa lúc chiếu rọi lên thân thần ngưu. Cảm thấy như vậy rất thần thánh.
Bèn không cho tu bổ lỗ thủng.
Trong những năm tháng sau này: Bên trong thần điện nhiều lần trình diễn cuộc chiến tranh đoạt Lục Lạc Chuông.
Những nữ nhân kia, xem Lục Lạc Chuông từ mấy ngàn năm trước là thánh vật.
Vương Quyền phát hiện: Cái Lục Lạc Chuông đó, bị khí tức trên sừng trâu của hắn xâm nhiễm, cũng có uy năng rất lớn. Là một bảo bối.
Siêu Phàm giả còn tranh cướp bảo bối nữa là. Huống chi là người thường?
Vương Quyền tập mãi thành thói quen.
Hắn rất ít quan tâm đến yêu hận tình cừu của các nữ nhân. Hắn dành thời gian hấp thu Nhật Nguyệt Tinh Hoa.
Năm này: « Tử Khí pháp của ngươi, treo máy đến đại viên mãn. » « Tử Khí pháp, đã không thể thăng cấp thêm! » « Thiên Noãn thuật, treo máy đến đại viên mãn; không thể thăng cấp thêm! » « Võ đạo Thần Thông, đại viên mãn, không thể thăng cấp thêm! » « Ngũ Hành Độn thuật, đại viên mãn, không thể thăng cấp thêm! »
Từng Dị thuật cùng năng lực, đều viên mãn.
Mặc dù không gia trì thêm lực lượng cho hắn. Thế nhưng: Nếu hắn trở về chủ thế giới tu luyện.
Tốc độ tiến triển sẽ vượt qua tưởng tượng của mọi người. Vương Quyền không chút hoang mang, đổi sang Dị thuật còn lại.
Mặc dù không thể đề thăng lực lượng, thế nhưng... tăng thêm kinh nghiệm cũng tốt vô cùng.
Xuân đi Thu đến: Cứ mỗi mười năm, nữ nhân Nữ Nhi Quốc đều cùng các nữ nhân thần điện chém giết một lần.
Nếu như người Nữ Nhi Quốc thắng lợi.
Các nàng sẽ cử hàng ngàn hàng vạn nữ nhân đến cung phụng thần ngưu.
Nếu như thất bại, các nàng chỉ có thể cử 100 nữ nhân đến cung phụng.
Nhưng mà: Theo thời gian trôi qua:
Số lần người Nữ Nhi Quốc đến càng ngày càng ít.
Thẳng đến một năm: Thần điện suy bại mọc đầy dây leo.
Nữ nhân đeo chuông đã thay đổi mười người, vẫn không nhìn thấy binh sĩ Nữ Nhi Quốc đâu.
Hôm nay: Chủ nhân Lục Lạc Chuông đời mới, quỳ gối dưới chân thần ngưu, khóc không thành tiếng.
Tuế nguyệt dài đằng đẵng làm Vương Quyền quên mất thời gian.
Cuộc sống ở thần điện càng phát ra khô khan.
Hắn toàn tâm hấp thu Nhật Nguyệt Tinh Hoa, thân thể biến thành giống như ngọc thạch trắng nõn, nhẵn nhụi. Trong năm tháng dài đằng đẵng: Hắn không ngừng dùng Năm Nghìn Lần Siêu Não, thôi diễn quỹ tích thẩm thấu của Nhật Nguyệt Tinh Hoa trong thân thể.
Hôm nay: Hắn theo thói quen mở Năm Nghìn Lần Siêu Não ra thôi diễn.
Mười phút... Ba mươi phút... Một giờ đồng hồ...
« Nghịch thiên cải mệnh: Ngươi đêm xem thiên tượng, ngày quan sát động tĩnh mưa gió; ngươi đã khai sáng ra thạch yêu tu luyện pháp. » « Ngươi là sinh linh đầu tiên khai sáng ra thạch yêu tu luyện pháp ở thế giới này. » « Thạch yêu tu luyện pháp ra đời, đã kích hoạt chìa khóa vạn tộc tranh bá. » « Tương lai của thế giới này sẽ phát sinh sóng lớn cực đại. » « Phần thưởng của thế giới này, sẽ được kết toán sau khi trở về. »
Vương Quyền: . . .
Sau khi khai sáng ra tu luyện pháp của nhất tộc thạch yêu.
Vương Quyền chìm đắm vào tu luyện.
Nhật Nguyệt Tinh Hoa du tẩu trong cơ thể, biến thành lực lượng kỳ dị. Vương Quyền cho rằng, đây chính là Yêu Lực.
Yêu Lực tẩm bổ thân thể, tốc độ tu luyện nhanh hơn.
Rất nhanh, hắn có một sự hiểu ra: Mình đã là yêu quái.
Có thể tự do đi lại, miệng nói tiếng người. Thế nhưng hắn lười động đậy rồi.
Hắn tiếp tục nằm ở đó, tùy ý đám tiểu cô nương đáng yêu giúp hắn đánh bóng sừng trâu.
Ngày tháng thoi đưa: Vương Quyền tiếp tục treo máy.
Phần mềm hack treo máy có thể đồng thời treo máy một loại công pháp.
Hắn treo máy thạch yêu tu luyện pháp.
Lần treo máy này, hắn thiết định là có thể tăng cường thực lực.
Hiện tại: Tốc độ treo máy của hắn gấp ba lần trước kia.
Mỗi ngày:
Hắn đều có cảm ngộ mới. Thực lực tăng lên điên cuồng.
Hắn hấp thu Nhật Nguyệt Tinh Hoa càng ngày càng nhiều, Yêu Lực điên cuồng phát sinh.
Nữ nhân bên trong thần điện liên tục giảm bớt.
Thế nhưng: Các nàng cũng càng ngày càng mạnh.
Các cô gái mới sinh ra cũng có thể tự mình bay lơ lửng trên không trung.
Các nàng có đủ loại lực lượng không thể tưởng tượng nổi.
Sau đó: Các nàng coi thường người thường.
Các nàng không muốn sinh sôi nảy nở hậu đại cùng người thường.
Cũng may tuổi thọ của các nàng dài đằng đẵng.
Còn làm cho thần điện duy trì được nhân khí nhất định.
Năm này: Người Nữ Nhi Quốc đến.
Các nàng quỳ cầu các nữ nhân bên trong thần điện hỗ trợ.
Sau đó... Các nữ nhân bên trong thần điện rời đi, chỉ còn lại một tiểu cô nương.
Tiểu cô nương mới chỉ bảy tám tuổi.
Thế nhưng: Nàng có thể dùng một ngón tay đâm chết một con trăn. Một sợi tóc trảm sát một con Hắc Hùng.
Nàng mạnh không giống người.
Nàng vô ưu vô lự, ăn no liền trèo lên đầu Vương Quyền ngủ. Tỉnh lại liền đi tìm đồ ăn.
Vương Quyền tưởng rằng nàng sẽ lớn lên thành một quả cầu thịt.
Kết quả... Mười mấy năm trôi qua, nàng vẫn thon thả như cũ.
Hôm nay: Vương Quyền đang tu luyện.
Đột nhiên cảm giác có người đang đẩy mình.
Hắn phóng thích tinh thần lực, nhìn thấy tiểu cô nương đầu đầy mồ hôi đang muốn nâng hắn lên.
Nhưng mà: Vương Quyền bây giờ đã bám rễ vào đất. Nàng không khiêng nổi.
Cuối cùng, tiểu cô nương uể oải nói: "Thần ngưu, ta cũng phải đi rồi."
"Nữ Nhi Quốc gặp phải cường địch, cần ta trợ giúp."
"Còn nữa, ta mơ thấy có một Đại Yêu Quái kinh khủng sắp tới đây."
"Nàng sẽ mang đến tai nạn vô tận cho nơi này."
". Mơ thấy ngươi biến thành yêu quái, rất ngu, rất đần!"
"Ta còn mơ thấy sau này ngươi sẽ vác một pho tượng thần, đi ngang qua Nữ Nhi Quốc."
"Đến lúc đó. Ngươi nhất định phải ở lại."
"Bằng không, ngươi sẽ chết!"
Tiểu cô nương đi rồi.
Nàng đeo Lục Lạc Chuông, đinh đinh đương đương đi xa.
Vương Quyền: Tiểu cô nương này không bình thường.
Lại có thể đoán trước tương lai ở trong mộng.
"Chẳng lẽ nàng là tiên nhân chuyển thế?"
Vương Quyền nghi hoặc.
"Một vạn năm rồi sao?"
Hắn nhớ rất lâu, nhớ tới sự kiện năm một vạn tuổi: « 10000 tuổi: Có đại yêu điểm hóa ngươi, ngươi thành yêu quái thạch sư có chỉ số IQ thấp kém, thành công đảm nhiệm tuần sơn Tiểu Toàn Phong. » "Không đúng, còn một trăm năm nữa mới đến một vạn tuổi."
Sử dụng Năm Nghìn Lần Siêu Não.
Vương Quyền tính toán ra thời gian chính xác.
"Như vậy... Đợi thêm một trăm năm nữa, chờ con đại yêu kia tới, ta đánh chết hắn."
"Ta sẽ làm Yêu Vương, sau đó sát nhập Thần Sơn, làm Vạn Thần Chi Vương, hoàn toàn thay đổi tất cả mọi chuyện."
"Đến lúc đó... Đánh giá của ta, sợ rằng sẽ đạt đến đỉnh cao chưa từng có a!"
Vương Quyền tràn ngập lòng tin đối với tương lai.
Một năm sau: Một luồng hắc phong đánh tới.
Hắc phong theo lỗ thủng trên đỉnh thần điện chui vào.
Một nữ nhân tóc trắng mặc Hắc Bào, từ trong gió bước ra, đi tới trước mặt Vương Quyền.
"Đúng là một khối ngọa ngưu thạch có linh tính!"
"Qua thêm vạn năm nữa, ngươi có thể biến thành một con yêu quái."
"Đáng tiếc... ngươi gặp phải ta."
Nữ nhân đưa tay ra, định điểm vào đầu Vương Quyền. Nàng muốn điểm hóa Vương Quyền thành yêu quái.
"Ta hiện tại chính là yêu quái, có thể không điểm ta không?" Vương Quyền mở miệng.
Ngón tay nhỏ nhắn dừng lại.
Nữ nhân cười rồi.
Cười đến mắt cũng cong lên.
Đẹp giống như vầng trăng khuyết trên bầu trời đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận