Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 03: Một đời: Ta rất rực rỡ

Chương 03: Một đời: Ta rất rực rỡ
Thế giới này rất lạc hậu.
Khoa học kỹ thuật mới vừa phát triển.
Trên đường ô tô cũng rất ít.
Thứ như điện thoại di động thì càng không có.
Bọn nhỏ đi học rất ngây thơ, rất nghịch ngợm.
Ai nấy đều không thích học tập.
Thế nhưng:
Vương Quyền lại nỗ lực học tập.
Bởi vì:
Dựa theo mô phỏng nhân sinh, năm hai mươi tuổi hắn sẽ chết vì bệnh ung thư.
Mặc dù bây giờ thân thể hắn vẫn khoẻ mạnh.
Thế nhưng:
Có trời mới biết sau này có mắc bệnh ung thư hay không.
Sở dĩ:
Để ứng phó với sự kiện trong tương lai.
Vương Quyền nỗ lực học tập.
Dù sao:
Tri thức thay đổi vận mệnh.
Hơn nữa:
Hắn nắm giữ càng nhiều tri thức, công hiệu thôi diễn của Siêu Não càng lợi hại.
Sở dĩ:
Cho dù là vì phần mềm hack: Siêu Não.
Vương Quyền cũng muốn mau chóng tiếp xúc với tri thức cao cấp của thế giới này.
Nhà trẻ và các lớp khác đều ở trong cùng một sân trường.
Tháng đầu tiên:
Vương Quyền chạy đến lớp một nghe giảng.
Kiến thức rất đơn giản.
Gần giống với những gì hắn học ở kiếp trước.
Cứ như vậy trôi qua một tháng.
Vương Quyền tìm hiệu trưởng:
"Hiệu trưởng, ta biết hết kiến thức lớp một rồi."
"Có thể cho ta lên lớp hai không?"
Hiệu trưởng bối rối.
Một đứa nhóc bốn tuổi, bình thường thì vẫn còn cởi truồng chạy đầy đường kia mà.
Vậy mà ngươi tới đã nói biết kiến thức lớp một rồi sao?
Đùa à!
Hiệu trưởng không tin.
Thế nhưng:
Vương Quyền mở miệng đọc thuộc lòng bảng cửu chương.
Còn tính nhẩm được phép cộng trừ trong phạm vi mười.
Hiệu trưởng không tin nổi.
Ông tự mình ra đề.
Vương Quyền trả lời vanh vách.
Thiên tài!
"Đây tuyệt đối là một thiên tài!"
Hiệu trưởng kích động đến toàn thân run rẩy.
Nếu như nơi này của ông ấy có thể xuất hiện một thiên tài, tuyệt đối có thể thăng tiến thêm một bước.
Hiệu trưởng lập tức đồng ý cho Vương Quyền lên lớp hai.
« Nghịch thiên cải mệnh: Bốn tuổi ngươi chính thức bước vào lớp hai, thành tích của ngươi rất tốt, hiệu trưởng rất yêu thích. » « Kích hoạt bộ phận ấn ký vĩnh cửu » « Ngươi thu được 300 điểm mô phỏng. »
Vương Quyền cười.
Chờ đến tối hắn về nhà.
Càng thấy cha mẹ đã xào sẵn mấy quả trứng gà:
"Con trai của ta là thiên tài!"
Cha mẹ kiếp này của hắn khá vui mừng.
Các tỷ tỷ của Vương Quyền cũng rất vui mừng.
Thế nhưng:
Thiên tài không thể thay đổi cảnh nhà nghèo khó.
Vương Quyền rèn sắt khi còn nóng:
"Ta đến trường đọc sách, sách nói buôn bán có thể kiếm tiền."
Cha mẹ hắn vốn trung thực, căn bản không biết buôn bán thế nào.
Thế nhưng:
Vương Quyền lại biết.
Hắn nói cho cha biết nguyên lý mua thấp bán cao.
Thế nhưng:
Hai vị cha mẹ trung thực này không dám mạo hiểm.
Vương Quyền cũng không quá để tâm.
Đợi hắn lớn thêm chút nữa, hắn sẽ cứ theo kế hoạch mà bắt đầu kiếm tiền.
Hôm nay:
Vương Quyền chính thức bắt đầu cuộc sống năm lớp hai.
Bất quá:
Chỉ một tháng ngắn ngủi sau, hắn lại đề xuất với hiệu trưởng việc lên lớp ba.
Hiệu trưởng không thể tin nổi.
Ông liền một mạch ra bảy tám bài kiểm tra cho Vương Quyền.
Vương Quyền đều đạt điểm tối đa.
Hiệu trưởng: ...
Ngày hôm sau:
Hiệu trưởng đạp xe, chở theo Vương Quyền, đi thẳng đến phòng giáo dục huyện.
Ông báo cáo chuyện của Vương Quyền với lãnh đạo phòng giáo dục.
Các vị lãnh đạo không thể tin nổi, lập tức kiểm tra Vương Quyền.
Kết quả:
Vương Quyền giải đề thi cực kỳ hoàn hảo.
Thiên tài!
Thiên tài tuyệt thế!
Có lãnh đạo muốn cho Vương Quyền lên báo, lên tin tức.
Thế nhưng:
Cuối cùng, bị lãnh đạo cấp cao hơn ngăn lại.
"Chuyện này, tạm thời ém xuống đã."
"Xem biểu hiện sau này của hắn thế nào."
Cứ như vậy:
Vương Quyền bắt đầu quá trình vượt lớp cấp tốc.
Đến lúc thi cuối kỳ.
Hắn thuận lợi vượt qua kỳ kiểm tra lớp sáu, bước vào cấp hai.
Lúc này:
Hắn mới chỉ bốn tuổi rưỡi.
Năm đó:
Trong huyện cử người đến phỏng vấn riêng Vương Quyền.
Về sau nữa:
Báo chí, đài phát thanh của thành phố, của tỉnh đều đến phỏng vấn hắn.
Vương Quyền biểu hiện rất bình tĩnh.
Nghỉ hè còn chưa kết thúc:
Học phủ cao nhất Đế Đô cử người đến tìm Vương Quyền:
"Bạn nhỏ, Đế Quốc có một kế hoạch về 'thiếu niên thiên tài ban'."
"Nơi đó tất cả đều là thiếu niên thiên tài."
"Ngươi có muốn đến đó đi học không?"
Vương Quyền mừng rỡ.
Đến học ở lớp thiên tài ban tại Đế Đô, kiến thức thu được chắc chắn sẽ nhiều hơn ở nông thôn.
Hắn lập tức đồng ý.
Về phần cha mẹ hắn, tuy rất lưu luyến không nỡ.
Thế nhưng:
Nhưng vì thấy học viện đồng ý chu cấp một nghìn tệ mỗi năm, họ đành thỏa hiệp.
Cứ như vậy:
Vương Quyền vào lớp thiên tài ban ở Đế Đô.
« Nghịch thiên cải mệnh: Gia nhập thiên tài ban, ngươi sẽ không phải thôi học; cũng sẽ không phải đi nuôi heo. » « Kích hoạt bộ phận ấn ký vĩnh cửu » « Ngươi thu được 1000 điểm mô phỏng. »
Vương Quyền: ...
Lớp thiếu niên thiên tài ban có rất đông học viên.
Lớn nhất cũng không quá mười tuổi.
Vương Quyền là người nhỏ tuổi nhất.
Bọn họ có giáo viên chuyên trách giảng dạy, chương trình học được sắp xếp khá dày đặc.
Ngay cả Vương Quyền cũng học rất vất vả.
Cũng may hắn có Siêu Não.
Hắn học được càng nhiều kiến thức, sau khi khởi động Siêu Não, hiệu quả lại càng mạnh.
Dựa vào Siêu Não, Vương Quyền hoàn hảo theo kịp tiến độ của thiên tài ban.
Ngoài việc học ra:
Hắn không hề từ bỏ việc rèn luyện thân thể.
Bởi vì:
Căn bệnh ung thư năm hai mươi tuổi đòi hỏi hắn phải có một thân thể cường tráng để ứng phó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận