Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 48: Tam thế: Hắn không phải sợ hãi sao?

Lộp cộp! Lộp cộp! Lộp cộp!
Xe ngựa lăn bánh, tiếng ngựa hí vang:
Đoàn xe khổng lồ lên đường.
Có hơn một nghìn cao thủ cận chiến hộ tống.
Có mấy trăm hộ vệ tinh nhuệ, trung thành, tay cầm súng kíp, trấn giữ bốn phía.
Một bộ phận cao thủ cận chiến nhảy di chuyển trên mái nhà hai bên đường.
Cuối cùng:
Có hai mươi tử sĩ Trọng Giáp, bảo vệ hai bên Vương Quyền.
Đoàng!
Tiếng súng vang lên.
Con ngựa đi đầu tiên hét lên một tiếng, trực tiếp ngã xuống đất.
Đoàng!
Đoàng!
Đoàng!
Hai bên đường phố, tiếng súng kíp vang lên không dứt.
Một đám cao thủ cận chiến âm thầm cười khổ.
"Giết....."
Uỳnh!
Uỳnh!
Bọn họ đạp nát mái nhà, rơi vào trong phòng.
Đoàng!
Đoàng!
Đám cao thủ cận chiến này đều đã nhận vàng bạc của Vương phủ.
Lần này còn có thù lao rất lớn.
Vì vậy:
Khi bọn họ ra tay, không hề lưu tình.
Vút!
Vút!
Một bộ phận cao thủ cận chiến hộ vệ xe ngựa cũng lao vào nhà.
Phần còn lại, trở tay rút ra thiết thuẫn.
Bọn họ hợp thành Quy Giáp trận, ngăn chặn đạn.
Có hộ vệ dọn dẹp ngựa chết.
Sau đó tự mình kéo xe ngựa tiến về phía trước.
Lộp cộp!
Lộp cộp!
Lộp cộp!
Phía trước xuất hiện một đám người mặc đồ đen.
Đám người này toàn bộ đều đội mũ dạ màu đen, tay cầm búa rìu, đằng đằng sát khí.
"Phủ Đầu Bang làm việc, mọi người đều tránh ra."
Bọn hộ vệ phía trước nâng súng kíp lên.
Từng cao thủ cận chiến đều có sắc mặt nghiêm túc.
Phủ Đầu Bang là bang hội lớn nhất Đế Quốc:
Thành viên đông đảo, cao thủ rất nhiều.
Người bình thường không dám trêu chọc.
"Tránh ra!"
"Vương gia xuất hành, kẻ nào dám cản trở?"
Có hộ vệ lên tiếng quát đối phương.
Thế nhưng:
Phủ Đầu Bang không hề nao núng.
Bọn họ nhe răng cười, từng bước áp sát:
"Những người khác có thể đi, nhưng nhất định phải giữ lại gia đình Vương gia cùng người của Hoàng Hậu."
"Nếu không, giết không tha."
Bọn hộ vệ phẫn nộ.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy có kẻ dám ngang ngược như vậy.
Đám cao thủ cận chiến cũng có sắc mặt nghiêm trọng.
Bởi vì:
Trong Phủ Đầu Bang có rất nhiều thành viên là người của các lưu phái bọn họ.
Cao thủ bên trong không ít hơn bọn họ.
Hai bên giằng co.
Bên trong xe ngựa:
Vương Quyền cười nhạt:
"Mẫu thân, phụ thân, hai người cứ ở đây."
"Ta đi giải quyết."
Vương gia và Vương Phi sắc mặt đại biến: "Không được."
"Có bọn hộ vệ giải quyết được mà."
Vương Quyền lắc đầu.
Nếu bọn hộ vệ giải quyết được, bây giờ đã không cần phải đối đầu thế này.
Vương phủ, nhất định phải có người đứng ra chủ trì.
Hắn nhảy xuống xe ngựa, phất tay.
Soạt soạt.
Hơn hai mươi đại hán Trọng Giáp, ôm những khẩu súng kíp lớn xuất hiện.
Những đại hán Trọng Giáp này là những tử sĩ trung thành nhất của Vương phủ.
Chỉ số IQ của họ không cao, nhưng rất nghe lời.
Bọn họ không chỉ biết dùng súng kíp, mà còn là cao thủ cận chiến.
Hai năm qua:
Vương Quyền đã truyền thụ cho bọn họ Cách Đấu thuật được Siêu Não thôi diễn ba ngàn lần.
Trình độ cách đấu của bọn họ còn hung tàn hơn mấy lần so với các cao thủ lưu phái kia.
Vũ khí trong tay bọn họ là loại Shotgun được chế tạo đặc biệt.
Loại súng này có đường kính khoảng 22 li.
Đã tương đương với một khẩu tiểu pháo.
Người bình thường bắn một phát, lập tức bị sức giật bắn văng đi.
Uỳnh!
Uỳnh!
Uỳnh!
Hai mươi tử sĩ Trọng Giáp lao lên, mặt đất rung chuyển.
Hai bên đều kinh ngạc.
Khi mọi người thấy hai mươi tử sĩ Trọng Giáp vây quanh một đứa trẻ chỉ cao chừng một mét đi ở phía trước, sắc mặt bọn họ trở nên quái dị.
Vương Quyền chế giễu nhìn đám người Phủ Đầu Bang.
Hắn giơ tay:
"Nhắm!"
Rào rào!
Hai mươi khẩu Shotgun đặc chế nhắm thẳng về phía trước.
Tên đại ca cầm đầu Phủ Đầu Bang là một đại hán cao hai mét.
Hắn mặt mày dữ tợn, gằn giọng nói:
"Vương phủ hết người rồi sao? Để một tiểu oa oa như ngươi đi ra?"
"Ngoan ngoãn mau đầu hàng, ta..."
Vương Quyền nhìn đối phương như nhìn một người chết.
Tên đại ca cầm đầu thấy ánh mắt của Vương Quyền, bất giác thấy lạnh sống lưng.
Tiểu Vương Gia này dường như còn đáng sợ hơn hắn tưởng tượng.
"Bắn!"
Vương Quyền lạnh lùng nói.
Đoàng!
Đoàng!
Đoàng!
Tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên.
Mỗi khẩu Shotgun phun ra hơn trăm viên bi thép.
Dưới động năng cực lớn: Mỗi viên bi thép đều có thể trong phạm vi 50 mét xuyên thủng thân thể máu thịt.
Phốc phốc!
Phốc phốc!
Mấy vạn viên bi thép như mưa trút xuống, bao phủ đám người Phủ Đầu Bang.
Máu tươi bắn tung tóe, thây chất đầy đường.
Shotgun đường kính 22 li quá hung tàn.
Ở khoảng cách chỉ hơn mười mét ngắn ngủi, không ai chống đỡ nổi.
Trong nháy mắt:
Tên đại ca cầm đầu đã bị hơn mười viên bi thép xé nát.
"Bắn....."
"Bắn..."
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Loại Shotgun đặc chế này, một lần có thể nạp mười viên đạn.
Hai mươi tử sĩ Trọng Giáp vừa bắn vừa tiến lên.
Bắn hết mười viên đạn.
Bọn họ treo Shotgun lên người.
Sau đó lại rút ra một khẩu khác.
Mỗi tử sĩ Trọng Giáp đều mang theo hai khẩu Shotgun.
Có thể hình thành một lưới hỏa lực khủng bố trong vòng nửa phút ngắn ngủi.
Đoàng!
Viên đạn cuối cùng được bắn ra.
Các tử sĩ Trọng Giáp rút ra những thanh trảm mã đao dài hai thước, đằng đằng sát khí, tiếp tục tiến lên.
Vương Quyền nhìn về phía các cao thủ cận chiến còn lại:
"Chư vị, các ngươi còn chưa ra tay sao?"
Nhìn Vương Quyền đứng giữa núi thây biển máu.
Đám cao thủ cận chiến này thấy lạnh sống lưng.
"Đây là một đứa trẻ sao?"
"Giết nhiều người như vậy, hắn không sợ hãi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận