Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 45: Tam thế: Lâm thời thiên phú, Cuồng Chiến

Chương 45: Đời thứ ba: Thiên phú lâm thời, Cuồng Chiến
Các cao thủ cận chiến ở lại trong vương phủ có khoảng 108 người.
Mỗi một người đều là cao thủ bên trong các lưu phái.
Sự xuất hiện của bọn họ giúp Vương Quyền học được rất nhiều Cách Đấu Thuật.
Trong một năm ngắn ngủi:
Hắn thường dùng Siêu Não thôi diễn bảy mươi hai lần Cách Đấu Thuật.
Hắn tin rằng:
Cách Đấu Thuật của chính mình tuyệt đối là Cách Đấu Thuật mạnh nhất trên thế giới.
Tuy nhiên:
Cách Đấu Thuật càng mạnh, hắn càng không dám treo máy.
Bởi vì:
Sau khi treo máy, hiệu quả rèn luyện của Cách Đấu Thuật sẽ phản hồi lại lên thân thể.
Thân thể hắn vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.
Rèn luyện một chút thì có thể trưởng thành nhanh hơn.
Thế nhưng:
Rèn luyện thời gian dài sẽ khiến đầu khớp xương bị dị dạng, dẫn đến căn cơ bị tổn hại.
Cho nên:
Vương Quyền dùng đại đa số thời gian để treo máy Tử Khí Pháp.
Tử Khí Pháp không giống với Cách Đấu Thuật.
Việc treo máy để nâng cấp Tử Khí Pháp chỉ làm tăng thêm kinh nghiệm thu nạp tử khí cùng uy lực.
Còn về Tử Khí, thì Vương Quyền vẫn cần phải tự mình hấp thu.
Lúc một tuổi, Vương Quyền đã tu luyện Tử Khí Pháp tới cấp hai.
Mỗi sáng sớm, hắn đều vận dụng Tử Khí Pháp.
Một luồng tử khí lớn bằng chiếc đũa từ trên trời giáng xuống, chui vào trong óc hắn.
Ngay giây tiếp theo:
Hắn liền cảm thấy ý thức thư thái, thân thể khoan khoái.
Qua tìm hiểu ở đời trước.
Vương Quyền phát hiện:
Tử Khí Pháp không chỉ có thể gia tăng tuổi thọ mà còn có thể tăng thêm nội tình và cải thiện thể chất.
Nhờ sự trợ giúp của Tử Khí Pháp và việc thỉnh thoảng vận dụng Cách Đấu Thuật.
Vương Quyền một tuổi đã trông như một đứa trẻ ba bốn tuổi.
Lúc này:
Hắn đã học xong toàn bộ Cách Đấu Thuật của 108 lưu phái.
Thế nhưng:
Hắn không đuổi những cao thủ cận chiến này đi.
Mà lấy vàng bạc ra để cung phụng bọn họ.
Vương Quyền, giống như một tiểu đại nhân, nói với những cao thủ này:
"Chư vị, hôm nay ta cung phụng các ngươi."
"Ngày khác, nếu Vương phủ của ta gặp rủi ro, chỉ mong các ngươi ra tay giúp đỡ một lần."
Nhóm cao thủ cận chiến này đều kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ một đứa trẻ nhỏ như vậy lại có thể nói ra những lời này.
"Không hổ là Tiểu Vương Gia."
"Tiểu Vương Gia, ngươi yên tâm."
"Ngày khác Vương phủ triệu hoán, ta nhất định khuynh lực tương trợ."
Nhóm Cách Đấu Gia này phẩm chất cũng không tệ.
Đều là những người từng trải.
Mấy năm nay, bọn họ biết Đế Quốc đang bất ổn.
Thế nhưng, từ trước đến nay họ chưa từng nghĩ Vương phủ sẽ suy bại phải trốn chạy.
Cho nên:
Bọn họ liền dễ dàng đồng ý.
"Đợi đến lúc Vương phủ gặp nạn, ta không cầu những Cách Đấu Gia này giúp đỡ vượt qua cửa ải khó khăn."
"Chỉ cầu bọn họ không bỏ đá xuống giếng là được rồi."
Việc làm của Vương Quyền rất nhanh đã truyền đến tai Vương gia.
Vương gia nghe xong, sắc mặt đại biến.
Hắn không ngờ nhi tử của mình còn nhỏ như vậy mà đã suy nghĩ nhiều đến thế.
"Chẳng lẽ con ta trời sinh thông tuệ, từ nhỏ đã có túc trí?"
Mấy năm nay:
Vương gia cũng nhận thấy được sự bất ổn của Đế Quốc.
Ít ngày trước:
Tự Do châu, Quần Đảo châu, cùng với tổng cộng 36 Đế Quốc, đã liên thủ đánh vào Đế Đô.
Ép buộc Đế Vương ký kết hiệp ước khuất nhục.
Các thành phố ven biển phía nam liền bị 36 Đế Quốc đó chia cắt chiếm giữ.
Còn có quân phiệt và đạo tặc quang minh chính đại chia cắt Đế Quốc.
Đế Quốc đã rơi vào thời kỳ bấp bênh.
Trong tình huống này:
Rất nhiều quyền quý trong Đế Quốc đều đang tự tìm đường sống.
Thế nhưng:
Thân là Nhất Tự Tịnh Kiên Vương, hắn chỉ có thể cùng Đế Quốc tồn vong.
Bởi vì:
Thê tử của hắn chính là em gái ruột của Đế Vương hiện tại.
Vương phủ và hoàng thất không cách nào tách rời.
"Ta không có cách nào thoát thân, thế nhưng, con ta có thể rời đi."
Vương gia nói với phu nhân về tình hình của Đế Quốc.
Phu nhân sắc mặt đại biến:
"Bất kể cuối cùng Đế Quốc ra sao, con ta nhất định phải bình an vô sự."
Vương gia cười khổ:
"Đế Quốc rất lớn, thế nhưng, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì bên trong Đế Quốc sẽ không có chỗ cho chúng ta dung thân."
Phu nhân khóc nức nở: "Đế Quốc không còn được nữa, chẳng lẽ chúng ta không thể đi các quốc gia khác sao?"
"Ta quen biết Công chúa của Gà Trống Đế Quốc, chúng ta hãy lén trốn sang Gà Trống Đế Quốc đi!"
Vương gia lắc đầu: "Tai họa lần này của Đế Quốc là do Gà Trống Đế Quốc chủ đạo."
"Chúng ta mà đi thì chính là dê vào miệng cọp."
"Ta muốn đưa Quyền nhi đến Tự Do châu."
Ở thế giới này:
Tự Do châu rất lớn.
Trên mảnh đất rộng hàng chục triệu cây số vuông đó, có rất nhiều nơi không một bóng người.
Vương gia cho rằng:
Mình phái một nhóm người hầu trung hậu thật thà đi theo, nhất định có thể bảo vệ Vương Quyền đặt chân ở Tự Do châu.
Phu nhân nói: "Vậy ngài hãy chuẩn bị đi!"
Vương gia cười nói: "Đế Quốc tuy đang bấp bênh, nhưng ít nhất vẫn có thể trụ được mười năm tám năm."
"Đợi Quyền nhi lớn thêm một chút..."
Phu nhân gật đầu.
Vương Quyền không biết suy nghĩ của Vương gia.
Lúc này:
Vương Quyền, người đã học được Cách Đấu Thuật của 108 lưu phái, đang nghiên cứu thiên phú mới của mình.
Thì ra là:
Thiên Phú Linh Quang mà hắn mua, đến bây giờ mới tạo ra được một thiên phú thích hợp với thế giới này.
«Thiên phú lâm thời: Cuồng Chiến: Mỗi khi trải qua một trận chiến đấu, thực lực của ngươi sẽ được tăng thêm 1% ngoài định mức.»
Bạn cần đăng nhập để bình luận