Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 264: Mười hai thế: Bắt hành động, ngươi trốn không thoát.

Chương 264: Thế giới thứ mười hai: Bắt đầu hành động, ngươi trốn không thoát.
Khâu Ngọc Nhi nhìn thấy:
Trong hình ảnh Ma Kính: Có một người trẻ tuổi đẹp trai, đang nói chuyện đầy hăng hái.
Hai ba chục thanh niên tinh tráng, mang theo súng ống hung tàn, trường đao các loại, đằng đằng sát khí.
"Tìm cho ra nữ nhân này."
"Bắt lại."
"Đưa vào phòng thí nghiệm của ta!"
Vương Quyền cầm một chồng ảnh, ném cho bọn họ.
Ma nữ Khâu Ngọc Nhi thấy cảnh này, sắc mặt đại biến. Đó là ảnh của nàng.
Là ảnh nàng chụp ở nhà ga.
"Đáng chết..."
"Tên tế phẩm này, vậy mà lại cấu kết cùng chấp chánh quan."
"Thật là... ghê tởm."
"Còn muốn đưa ta vào phòng thí nghiệm?"
"Thú vị đây?"
Ma nữ bất mãn.
Nàng nghiến răng nghiến lợi: "Một đám phàm nhân mà cũng muốn bắt ta?"
"Ngươi nghĩ ta là đám sinh vật huyết mạch hèn mọn kia sao?"
Lúc này: Ma nữ lại nhìn thấy: Vương Quyền trong Ma Kính chậm rãi ngẩng đầu.
Một giây sau:
Tầm mắt của nàng chạm phải ánh mắt của Vương Quyền trong Ma Kính.
Giờ khắc này: Ma nữ Khâu Ngọc Nhi, đồng tử lại co rút.
"Hắn đang nhìn ta."
"Hắn có thể nhìn thấy ta?"
Ma nữ Khâu Ngọc Nhi, sởn tóc gáy.
Giờ khắc này: Nàng cảm thấy Vương Quyền không đơn giản.
Giờ khắc này: Nàng thu lại tất cả sự ngạo mạn.
"Tên tế phẩm này không đơn giản!"
Lúc này: Chuông cửa vang lên.
Khâu Ngọc Nhi mở cửa phòng.
Có người phục vụ đẩy xe đồ ăn tới.
Hắn chuẩn bị bữa trưa phong phú cho Khâu Ngọc Nhi: "Tiểu thư, mời từ từ dùng."
Người phục vụ rời đi.
Khâu Ngọc Nhi nhìn đồ ăn tinh xảo, vốn định ăn một bữa no nê.
Nhưng mà: Nàng nghĩ đến toàn bộ những gì vừa nhìn trộm được trong Ma Kính.
Nàng sinh lòng đề phòng.
Lẩm bẩm chú ngữ!
Ma nữ tụng niệm chú ngữ.
Sau đó lấy ra một nắm bột phấn rắc lên thức ăn.
Bùm!
Một luồng khói xanh bốc lên, ngưng tụ thành một cái đầu lâu khô.
Khâu Ngọc Nhi cười nhạt: "Bỏ thuốc độc vào thức ăn à?"
"Ngây thơ... Bản cô nương là ma nữ đó!"
"Cái gọi là độc dược, đối với bản cô nương chẳng có tác dụng gì cả."
Chờ đầu lâu khô tan đi.
Nàng bắt đầu thưởng thức thức ăn.
Lúc này: Độc tố trong đó đều bị năng lực của ma nữ làm bốc hơi hết.
Thức ăn rất ngon.
Nàng rất hài lòng.
Lúc này: Hình ảnh trong Ma Kính biến mất.
Ma nữ trong thời gian ngắn không thể sử dụng Ma Kính.
Trong trang viên: Vương Quyền nhìn ra xa bầu trời.
Hắn vừa rồi cảm giác được có người đang nhìn trộm mình.
Nếu hắn đoán không sai, người nhìn trộm hắn chính là Khâu Ngọc Nhi kia.
"Các vị... địch nhân là sinh vật Siêu Phàm."
"Đối phương có thủ đoạn đặc biệt."
"Nhân viên khách sạn chắc chắn không phải là đối thủ của nàng."
"Vì vậy, lần hành động này, các ngươi nhất định phải chuẩn bị thật kỹ càng."
"Hiểu chưa?"
"Rõ!"
Bọn họ gầm nhẹ.
Ý chí chiến đấu của bọn họ sục sôi.
Đây là lần đầu tiên bọn họ làm việc cho Vương Quyền.
Vì vậy: Việc Vương Quyền giao phó, bọn họ nhất định phải hoàn thành.
Lúc này:
Vương Quyền lại dặn dò bọn họ: "Nếu bắt giữ không thuận lợi thì trực tiếp giết chết mục tiêu."
"Phòng thí nghiệm của ta cũng cần thi thể."
Bọn họ gầm nhẹ: "Rõ!"
Mấy phút sau: Bọn họ vũ trang hạng nặng, lái xe bán tải của tập đoàn nghiên cứu Mộng Võng, trùng trùng điệp điệp, nhằm về phía khách sạn cách đó mấy chục dặm.
Hai giờ sau: Nhóm vũ trang hạng nặng, một bộ phận lên mái nhà.
Bọn họ dùng dây thừng thả xuống.
Một bộ phận đi cầu thang bộ, trực tiếp đứng chặn ở cửa.
Tất cả vào vị trí.
"Tấn công!"
Bùm!
Có thành viên bóp cò.
Lực lượng cuồng bạo xé toạc, đánh vỡ cánh cửa đang đóng.
Một giây sau: Có người ném lựu đạn choáng vào trong.
Một quả...
Ba quả...
Năm quả...
Đồng thời: Cửa sổ cũng bị phá tung.
Có người cũng từ cửa sổ ném lựu đạn choáng vào.
Trong phòng: Ma nữ Khâu Ngọc Nhi dựng tóc gáy.
Trong nháy mắt, nàng cảm thấy nguy hiểm.
Lẩm bẩm chú ngữ!
Mấy câu chú ngữ được niệm lên.
Một giây sau: Nàng thân nhẹ như yến, trực tiếp bay vọt lên trần nhà.
Bùm!
Quả lựu đạn choáng đầu tiên nổ tung.
Sóng xung kích quét qua.
Đầu óc ma nữ hơi choáng váng.
Ngay sau đó là quả thứ hai... quả thứ năm...
Từng quả lựu đạn choáng liên tiếp nổ tung.
Lực va chạm kinh khủng quét sạch bốn phương tám hướng.
Một giây sau: Ma nữ thét lên chói tai.
Cú sốc kinh khủng khiến nàng khó chịu.
Nàng nổi giận.
Nàng ném ra một nắm bột phấn, tụng niệm chú ngữ.
Ầm!
Một đoàn lửa dữ bùng lên, trong ngọn lửa có một con chim lớn bay ra, lao thẳng tới cửa sổ.
Đồng thời: Ma nữ còn lao về phía cửa phòng...
Ngọn lửa quấn quanh người nàng, hình thành áo giáp và song đao.
"Giết!"
Đoàng!
Đoàng!
Đoàng!
Khẩu shotgun kinh khủng bắn ra ánh lửa chết người.
Vô số viên đạn như mưa rào bắn tới.
Ma nữ thét lên chói tai.
Song đao vung lên, chém nát rất nhiều viên đạn.
Thế nhưng: Những viên đạn còn lại vẫn bắn trúng người nàng.
Áo giáp lửa vỡ tung.
Nàng không chịu nổi.
Nàng thét lên chói tai, một cước đạp thủng sàn nhà.
Lập tức rơi xuống tầng dưới.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Ma nữ không ngừng đạp nát sàn nhà.
Thân thể nhanh chóng rơi xuống.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, nàng đã xuất hiện ở tầng dưới cùng.
Trốn!
Vũ khí của đám phàm nhân này thật đáng sợ.
Nàng có thể chống đỡ một khẩu shotgun.
Thế nhưng: Không chịu nổi mấy chục khẩu shotgun.
Chạy ra khỏi khách sạn.
Nàng triệu hồi chim lửa lớn, lao thẳng vào trong khách sạn.
Ầm!
Trong khách sạn, ngọn lửa dữ cuồn cuộn bốc lên.
Đám cháy bắt đầu nuốt chửng tất cả.
"Đại nhân, khách sạn cháy rồi!"
"Người không bắt được!"
"Làm sao bây giờ?"
Các tiểu đệ gọi điện thoại báo cáo.
Vương Quyền im lặng.
Đám tiểu đệ khóa này không được việc rồi.
"Tiếp tục truy bắt!"
"Bất luận sống chết!"
"Nếu không bắt được, các ngươi cũng không cần trở về nữa!"
"Rõ!"
Cúp điện thoại.
Bọn họ gấp gáp rồi.
Bọn họ vừa mới chấp hành nhiệm vụ đã thất bại.
Tin này nếu truyền ra ngoài, sẽ rất mất mặt.
Đáng sợ hơn là: Vương Quyền sẽ nghiêm trị bọn họ.
Bọn họ thậm chí có thể sẽ chết.
Cho nên: Vì mạng sống, bọn họ nhất định phải bắt được ma nữ Khâu Ngọc Nhi.
Đám thanh niên này lá gan rất lớn.
Dựa vào mệnh lệnh của Vương Quyền, bọn họ liên hệ chấp chánh quan.
Mấy phút sau: Chấp chánh quan ký lệnh: "Toàn thành phố phát lệnh truy nã ma nữ Khâu Ngọc Nhi."
"Sống chết không cần bàn!"
Mệnh lệnh vừa ban ra: Mấy vạn người đều được huy động.
Mỗi người bọn họ cầm một tấm ảnh.
Tìm kiếm khắp nơi.
Ma nữ Khâu Ngọc Nhi lúc này hoảng hốt bỏ chạy.
Nhưng nàng không ngốc.
Nàng vừa trốn, vừa vòng vèo đi về phía vị trí của Vương Quyền.
"Bắt được kẻ chủ mưu, lập tức rời khỏi cái nơi quỷ quái này."
Khâu Ngọc Nhi nghiến răng nghiến lợi.
Lúc này, Vương Quyền thúc giục pháp thuật.
Rất nhanh, đã khóa chặt vị trí của Khâu Ngọc Nhi.
"Ngươi trốn không thoát đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận