Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 53: Tam thế: Cao tốc phát triển, vé tháng tăng thêm

Chương 53: Thế giới thứ ba: Phát triển tốc độ cao, tăng thêm vé tháng
Trâu Điên thành phố:
Trước cửa một trường đại học, xuất hiện một đám Hắc Quỷ cùng bạch nhân.
Bọn người kia thô lỗ, khí chất thấp kém.
Lẽ ra bọn họ nên làm việc ở bến tàu, nhà xưởng.
Thế nhưng:
Nhưng bây giờ lại xuất hiện ở trước cửa đại học.
Không bao lâu:
Có người bạch nhân trà trộn vào học viện.
Đợi đến buổi tối, sau khi đại học tan học.
Người bạch nhân này, chỉ cao khí ngang, mang theo bảy tám giáo sư đại học, trùng trùng điệp điệp, đi thẳng đến nhà ga.
Hắn phải ngồi hỏa xa, đi thẳng đến Tự Do thành.
Nhưng mà:
Vừa đến nhà ga, hai tên Hắc Quỷ xuất hiện.
Một tên trong bọn họ che miệng người bạch nhân, tên còn lại dùng đoản đao đâm vào ngực hắn:
"Học giả là của chúng ta."
Một học giả, có thể cho bọn họ khoái hoạt tiêu sái một năm.
Người bạch nhân, một hơi bắt được bảy tám người.
Bọn họ cướp được, là có thể hưởng thụ bảy tám năm.
Quá mẹ nó có lời.
Nhóm giáo sư đại học bối rối.
Người giới thiệu công việc tốt cho mình, đột nhiên bị một đao đâm chết rồi sao?
Công việc tốt của chúng ta còn nữa không?
Các giáo sư ở thời đại này, thật ra rất bi thảm.
Bọn họ rõ ràng có kiến thức rất cao.
Thế nhưng:
Vì đủ loại nguyên nhân, khiến cho tiền lương không cao.
Hiện tại, đột nhiên xuất hiện một người, nói có trường học tuyển người, tiền lương cao.
Bèn muốn dẫn bọn họ đi đổi việc.
Kết quả:
Vừa đến nhà ga, người đã biến mất.
Cái này mẹ nó là chuyện gì vậy?
Nhóm Hắc Quỷ xử lý thi thể.
Sau đó, nói với các giáo sư: "Các giáo sư, theo chúng ta đi, có công việc tốt."
"Một năm 500 đồng bạc."
Các giáo sư liếc nhau: "Là đại học kia ở Tự Do thành sao?"
"Không sai!"
Các giáo sư cắn răng, đi theo nhóm Hắc Quỷ lên xe lửa.
Thật ra bọn họ không thể không đi.
Nếu không đi, bọn họ nghi ngờ nhóm Hắc Quỷ sẽ cho mình một đao.
Tất cả bọn họ đều còn trẻ, đều là người làm công tác văn hóa.
Nếu như bị làm thịt, thật sự là quá oan uổng.
Cứ như vậy, mấy vị giáo sư, đi theo hai tên Hắc Quỷ, đi thẳng đến Tự Do thành.
Ở một thành phố khác:
Có những người phụ nữ trẻ đẹp, cầm tiền, đi quyến rũ từng giáo sư một.
Những vị thầy này chưa từng nếm trải tư vị nữ nhân, trực tiếp bị chuốc thuốc mê.
Sau đó, bị người ta đặt lên xe ngựa, chạy suốt đêm, đi thẳng đến Tự Do thành.
Cảnh tượng như vậy.
diễn ra ở mỗi đại thành thị cách Tự Do thành không xa.
Ngày thứ hai:
Vương Quyền thu nạp được mười lão sư và giáo sư.
Ngày thứ ba:
Thu nạp được hai mươi giáo sư.
Ngày thứ ba:
Không thu nạp thêm được ai.
Thế nhưng:
Từ ngày thứ tư bắt đầu, số lượng học giả, lão sư, giáo sư bị dao động tới càng ngày càng nhiều.
Ngắn ngủi một tháng:
Đại học Tự Do đã hội tụ hơn ba ngàn phần tử trí thức.
Lúc đầu:
Nhóm phần tử trí thức cảm thấy rất thất vọng.
Bởi vì:
Trường học lớn như vậy, ngay cả một học sinh cũng không có.
Nhưng mà, sau khi Vương Quyền ném cho bọn họ những bó đồng bạc lớn.
Đám phần tử trí thức này đã lựa chọn khuất phục.
Bọn họ cầm đồng bạc, đi một vòng trong Tự Do thành.
Rất nhanh phát hiện, sức mua của đồng bạc tương đối mạnh.
Quan trọng hơn là:
Sau khi đến trường học, bọn họ phát hiện, mình đi đến đâu, liền có người đi theo đến đó.
Rơi vào đường cùng, bọn họ quyết định ở lại.
Vương Quyền:
"Các ngươi hãy viết thư cho học sinh của mình, hoặc liên hệ với đồng sự trước kia."
"Mỗi khi các ngươi tuyển nhận được một đệ tử, ta sẽ cho các ngươi mười đồng bạc."
"Tuyển nhận được một lão sư, ta sẽ cho các ngươi một trăm đồng bạc."
Dưới sự kích thích của tiền tài.
Đám học giả này điên cuồng viết thư.
Rất nhanh, học viện đã có thêm rất nhiều lão sư và một lượng lớn học sinh.
Ngắn ngủi nửa năm:
Đại học bắt đầu vận hành.
Tòa đại học này được chia làm hai bộ phận:
Một phần là trường kỹ thuật.
Chuyên bồi dưỡng các loại công nhân.
Phần còn lại bồi dưỡng các phần tử nghiên cứu khoa học.
Tổng số người của tòa đại học này lên đến hơn ba vạn người.
Nhiều người như vậy, mỗi ngày đều tiêu tốn một lượng lớn tài chính.
Lúc này:
Vương Phi bắt đầu sốt ruột.
Bởi vì nàng là người quản tiền.
Hiện tại, tiền trong bảo khố càng ngày càng ít.
Vương Phi rất lo lắng.
Vương Quyền vẫn cứ cắm đầu tiêu tiền.
Sớm đã quên mất chuyện tiền nong.
Bây giờ Vương Phi nhắc đến, hắn mới ý thức được, nhất định phải tăng thu giảm chi.
Bằng không:
Vương phủ sớm muộn gì cũng phá sản.
Đến lúc đó, đừng nói đến việc chế tạo đám mây hình nấm.
Ngay cả đám Hắc Quỷ tử sĩ thủ hạ cũng nuôi không nổi.
"Để cho nhóm công nhân kỹ thuật của trường học chế tạo súng ống."
Vương Quyền rất nhanh đã nghĩ ra một biện pháp tốt.
Súng ống thời đại này vẫn còn rất thô sơ.
Hắn tùy tiện vẽ mấy bản thiết kế, liền tạo ra được súng ống tân tiến.
Người dân Tự Do châu đều thích súng ống.
Súng ống hắn chế tạo, nhất định sẽ bán chạy.
Một tháng sau:
Một công binh xưởng cỡ nhỏ đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Công binh xưởng này chuyên chế tạo súng ổ quay.
Súng ổ quay do Vương Quyền chế tạo có độ chính xác cao, tính năng ổn định, chất lượng tốt.
Vừa mới tung ra thị trường, liền rất được hoan nghênh.
Hơn nữa:
Bởi vì công binh xưởng chỉ chấp nhận thanh toán bằng đồng bạc và đồng sừng.
Kể từ đó, hệ thống tiền tệ của hắn nhanh chóng bành trướng.
Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, đã nhận được sự tán thành của người dân thường và thậm chí cả chính phủ của ba bốn châu.
Lực ảnh hưởng của Tự Do thành càng lúc càng lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận