Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 441: 17 thế: Thanh Thiên long chi chết

Chương 441: Thế giới thứ 17: Cái chết của Thanh Thiên Long
Có trung tâm Nguyên Mạt, hiệu suất ám sát các cường giả khác của Vương Quyền trở nên càng cao hơn.
Từng cường giả hồi phục một, đều bị hắn ám sát.
Rất nhanh, các cường giả vừa mới hồi phục đã nhận được tin tức:
Vương Quyền cùng một nữ nhân kinh khủng đã xuất hiện, chuyên môn săn giết bọn họ.
Trong lúc nhất thời, những cường giả này dồn dập lui lại.
"Chúng ta mới vừa khôi phục."
"Thực lực còn chưa khôi phục lại trạng thái đỉnh cao."
"Hiện tại không tính toán với hắn."
"Chờ sau này lại thanh toán."
Rất nhiều cường giả hồi phục đã rút lui.
Tiếp theo chính là Vương Quyền trực diện Thanh Thiên Long.
Lúc này:
Bên cạnh Thanh Thiên Long đã hội tụ mấy trăm cường giả hồi phục.
Những cường giả này có người là thật tâm thật ý đi theo Thanh Thiên Long.
Nhưng càng nhiều hơn lại xem Thanh Thiên Long như một công cụ.
Thậm chí bọn họ còn xem Thanh Thiên Long là pháo hôi.
Một tấm pháo hôi để thăm dò Vương Quyền.
Bất quá:
Thanh Thiên Long cũng không phải người thường.
Ở thời đại của hắn, hắn từng chiến đấu với Thiên Đế khi còn non trẻ.
Thậm chí từng đánh vị Thiên Đế non trẻ kia đến thổ huyết chạy trốn ba triệu dặm.
Trong những năm tháng sau đó, hắn đã từng khôi phục mấy lần.
Nhưng mà mỗi lần khôi phục đều gặp phải Thiên Đế nghịch thiên.
Những vị Thiên Đế nghịch thiên đó đều là những mãnh nhân dám xông vào cấm khu đại sát đặc sát.
Cho nên:
Thanh Thiên Long vẫn cho rằng bản thân thời vận không đủ.
Nếu như vận khí tốt hơn một chút, hắn tuyệt đối có thể thành Thiên Đế.
Lần này khôi phục.
Hắn tự nhận là có thể trở thành Thiên Đế mới.
Lịch sử đã qua cũng chứng minh:
Hắn có tư cách trở thành Thiên Đế.
Lần này:
Hắn muốn trảm sát Vương Quyền.
Chính là muốn tạo dựng quyền uy.
Chính là muốn tích lũy đại thế.
Chính là muốn trở thành Thiên Đế.
Hôm nay:
Hắn mang theo đám người, cách Đế Đô chỉ còn mấy ngày lộ trình.
Mà trên đường đi, hắn bị người ngăn cản.
Đó là một nam một nữ.
Hai người khí chất phi phàm:
Nam nhân khí phách hiên ngang, đứng ở nơi đó như một vị Thiên Thần.
Chúng sinh đều nên phủ phục dưới chân hắn —— triều bái hắn.
Nữ nhân phong hoa tuyệt đại, trên trán có một lỗ thủng.
Nàng giống như Cửu Thiên Tiên Nữ —— thánh khiết không tì vết.
Thanh Thiên Long tròng mắt co rút lại.
Hắn nhận ra nữ nhân kia.
Trong một lần khôi phục, hắn từng bị nữ nhân kia đánh cho đầu rơi máu chảy, thiếu chút nữa thì chết.
Đã qua nhiều năm, hắn đối với nữ nhân này vẫn còn bóng ma.
Còn như nam nhân kia, hắn không có bất kỳ ấn tượng nào.
Vì vậy hắn không nhìn thẳng nam nhân kia.
Thanh Thiên Long nhìn chằm chằm Nguyên Vị Ương, đằng đằng sát khí:
"Nguyên Vị Ương, ngươi còn chưa chết?"
Nguyên Vị Ương cười nói:
"Ngươi chết, ta cũng sẽ không chết!"
Thời gian nàng sống còn lâu hơn Thanh Thiên Long.
Nàng có thừa cách tiêu diệt Thanh Thiên Long.
Thanh Thiên Long cười ha hả:
"Mấy năm nay số lần ta hồi phục nhiều hơn ngươi."
"Tiến bộ của ta nhanh hơn ngươi."
"Ngươi đã không còn là đối thủ của ta."
Nguyên Vị Ương trầm mặc.
Thanh Thiên Long, từng bước đi về phía Nguyên Vị Ương:
"Hiện tại, thần phục, hay là tử vong?"
Nguyên Vị Ương thở dài.
Nàng lùi lại một bước.
Bởi vì:
Vương Quyền đột nhiên lên tiếng:
"Thanh Thiên Long, đối thủ của ngươi là ta."
Ử?
Thanh Thiên Long kinh ngạc.
Hắn cho rằng: Vương Quyền là tiểu tùy tùng của Nguyên Vị Ương.
Kẻ đó chỉ là một tên pháo hôi, một kẻ thất bại.
Hắn không hề để vào mắt.
Nhưng mà:
Biểu hiện hiện tại của Vương Quyền, cùng với việc Nguyên Vị Ương lùi lại, khiến hắn hiểu ra:
Vương Quyền mới là người chủ đạo.
"Ngươi là?"
"Ta là Vương Quyền!"
Vương Quyền đi về phía Thanh Thiên Long.
Thanh Thiên Long hưng phấn.
Khổ công tìm kiếm Vương Quyền, muốn đánh chết Vương Quyền, ngưng tụ thiên hạ đại thế.
Hắn cho rằng:
Vương Quyền sẽ trốn ở Đế Đô.
Sẽ được mấy trăm ngàn, thậm chí trên một triệu cường giả bảo hộ.
Hắn đã từng ảo tưởng:
Chính mình tân tân khổ khổ, dục huyết phấn chiến, chém hết đầu lâu cừu địch.
Cuối cùng đứng trước mặt Vương Quyền, một chưởng đánh chết hắn.
Nhưng mà:
Hắn không ngờ tới, Vương Quyền vậy mà lại bỏ đi ưu thế lớn nhất, lại đơn độc đi ra.
Thực sự là trời cũng giúp ta.
Thanh Thiên Long bước nhanh hơn.
Giây tiếp theo:
Hai người đồng thời xuất thủ.
Uy năng kinh khủng.
Trong nháy mắt, hai người đánh đến long trời lở đất.
Những kẻ đi theo Thanh Thiên Long muốn nhúng tay.
Nhưng:
Nguyên Vị Ương ngăn cản đường đi của bọn họ:
"Muốn nhúng tay thì trước hết đánh chết ta."
Nhìn thấy Nguyên Vị Ương, có người cau mày.
Nhưng nhiều người hơn thì căn bản không quan tâm.
Bởi vì bọn họ không biết nàng.
"Một nữ nhân đầu bị người ta đâm một lỗ thủng, có tư cách gì ngăn cản đường đi của chúng ta?"
Đám người kia đằng đằng sát khí, nhào về phía Nguyên Vị Ương.
"Trước tiên đánh chết nữ nhân này."
Nhưng mà bọn họ căn bản không biết:
Lỗ thủng trên đầu Nguyên Vị Ương vừa là vết thương của nàng, lại càng là sát chiêu của nàng.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Trán của Nguyên Vị Ương bộc phát uy năng kinh khủng.
Đó là uy năng do Minh Nguyệt Thiên Đế để lại.
Những uy năng này trong nháy mắt bao phủ đám người đó.
Những người biết về quá khứ của Nguyên Vị Ương đã sớm chạy trốn rồi.
Chờ bọn hắn chạy xa, nhìn thấy đám kẻ xui xẻo kia bị uy năng của Minh Nguyệt Thiên Đế bao phủ, nhất thời cười ha hả:
"Một đám ngốc tử, cho rằng ngủ say một thời đại, sau khi khôi phục thì chính là cường giả rồi sao?"
"Chả trách các ngươi không thành được Thiên Đế."
Ngay lúc Nguyên Vị Ương dùng uy năng của Minh Nguyệt Thiên Đế tiêu diệt hơn trăm kẻ xui xẻo.
Cuộc chiến giữa Vương Quyền và Thanh Thiên Long cũng kết thúc.
Hai người giao chiến chỉ giằng co ngắn ngủi hai giây.
Thanh Thiên Long bị Vương Quyền chặt đầu.
Vương Quyền cũng chỉ bị Thanh Thiên Long làm tổn thương một sợi tóc.
Đầu của Thanh Thiên Long rơi xuống đất.
Hắn mở miệng nói:
"Ngươi không phải người của thế giới này."
"Ngươi là xuyên việt giả."
"Ngươi là Vực Ngoại Thiên Ma."
"Ngươi đáng chết."
Rắc!
Vương Quyền một cước giẫm nát đầu của Thanh Thiên Long.
"Ta là ai không quan trọng."
"Quan trọng là: Kẻ nào thất bại, kẻ đó phải chết."
Tiêu diệt Thanh Thiên Long.
Trong lòng Vương Quyền không hề gợn sóng.
Lúc này:
Hắn nhìn thấy Nguyên Vị Ương cũng đã kết thúc chiến đấu, liền vui vẻ nói:
"Ngươi rất tốt."
"Không phải ta giỏi, mà là Minh Nguyệt Thiên Đế rất lợi hại."
Nguyên Vị Ương mỉm cười:
"Minh Nguyệt Thiên Đế gây ra vết thương cho ta. Đồng thời cũng hạn chế sự đề thăng của ta."
"Nhưng mặt khác, nó cũng lại là sự bảo hộ cho ta."
Nhắc tới Minh Nguyệt Thiên Đế, tâm tình nàng phức tạp.
Nàng cho đến bây giờ vẫn không biết:
"Vì sao hắn lại rơi vào cấm khu?"
Vương Quyền không biết tâm tư của Nguyên Vị Ương.
Hắn hiện tại nhìn chằm chằm những cường giả hồi phục ở đằng xa.
Nhóm cường giả kia nhìn thấy Thanh Thiên Long bị trảm sát dễ dàng.
Nhất thời cười khan một tiếng:
"Vương tiên sinh, chúng ta chỉ là đi ngang qua, ngươi tin không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận