Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 52: Tam thế: Trù bị nấm trứng, đánh giá đánh giá tăng thêm

Chương 52: Tam thế: Chuẩn bị nấm đạn, đánh giá tăng thêm
Hắc u!
Hắc u!
Hắc u!
Trong Pháo đài Thành Chủ Phủ:
1000 Hắc Quỷ, mặc quần cộc lớn, đang ra sức rèn luyện.
Bọn họ vác cối xay đá, chạy khắp nơi trên mặt đất.
Ai chạy chậm nhất liền bị roi quất.
Buổi trưa:
Có một nhóm tỳ nữ xinh đẹp mang một đống dược hoàn đến.
Dược hoàn lớn bằng quả trứng gà.
Nhóm Hắc Quỷ ăn một viên, cả người liền khô nóng, huyết khí sôi trào.
"Thao luyện!"
Hắc u!
Hắc u!
Hắc u!
Nhóm Hắc Quỷ hô khẩu hiệu, lại tiếp tục thao luyện.
Màn đêm buông xuống.
Nhóm Hắc Quỷ mệt đến thở hổn hển.
Nhóm tỳ nữ cầm những cuốn sách do Vương Quyền biên soạn.
Rành rọt giảng bài cho bọn hắn.
Nội dung bài học là bồi dưỡng lòng trung thành của bọn họ.
Trải qua sự lặp đi lặp lại nhiều lần.
Lòng trung thành đã được khắc sâu vào nội tâm của nhóm Hắc Quỷ.
Bọn họ vốn đã không phải là những kẻ đầu óc lanh lợi, giờ càng trở nên ngu xuẩn hơn.
Bọn họ chỉ biết tuân lệnh.
Trong quá trình huấn luyện ngày một tàn khốc hơn.
Không ngừng có Hắc Quỷ bị tụt lại phía sau.
Những Hắc Quỷ tụt hậu bị Vương Quyền ném vào lao ngục.
Những Hắc Quỷ này trở thành đá mài đao cho đám hộ vệ.
Chưa đầy hai năm:
Đám hộ vệ đã hoàn toàn quy thuận.
Dưới sự thống lĩnh của Vương Quyền:
Bọn họ ở Tự Do Thành sống cao cao tại thượng.
Bọn họ thích cô Đại Dương Mã nào, là có thể 'cưỡi' cô đó.
Cuộc sống hằng ngày vô cùng sung sướng.
Không ai nỡ lòng rời đi.
Ngược lại, nhóm tỳ nữ thì lại mất hứng.
Nhóm tỳ nữ này khinh thường bạch nhân cùng Hắc Quỷ.
Thế nhưng:
Khiến các nàng phải ở cùng đám hộ vệ, các nàng lại không cam lòng.
Không còn cách nào khác, nhóm tỳ nữ đành tìm đến Vương Phi.
Vương Phi sau khi biết chuyện cũng rất đau đầu.
Vấn đề nam nữ quả thật là một vấn đề lớn.
Nếu làm không cẩn thận, lòng người sẽ tan rã hết.
Hoàng Hậu biết chuyện, cười nói:
"Quyền nhi không phải rất xuất sắc sao?"
"Cứ bảo bọn họ nhịn thêm một chút đi."
"Chờ Quyền nhi lớn lên, để các nàng làm tiểu thiếp cho Quyền nhi."
Vương Phi: ...
Vương Quyền không hề biết suy nghĩ của Vương Phi.
Lúc này:
Hắn một mặt cẩn thận đề phòng, chờ đợi mình vượt qua được năm tuổi.
Mặt khác, hắn bắt đầu thực hiện một kế hoạch lớn khác.
"Sức mạnh của thế giới này chính là cách đấu cùng súng ống."
"Dựa theo lời dạy của Bi Phong Đại Đế, nắm giữ càng nhiều sức mạnh của thế giới này, thành tựu sẽ càng lớn."
"Như vậy... Ta đã nắm giữ gần hai phần ba Cách Đấu thuật của Đế Quốc."
"Bây giờ còn thiếu Cách Đấu thuật của Tự Do Châu cùng Quần Đảo Châu."
"Ta muốn mời các cường giả cách đấu của hai châu này đến."
"Ngoài ra: Còn phải nghiên cứu về súng ống."
Loại súng ống nào là mạnh nhất?
Ý nghĩ đầu tiên của Vương Quyền chính là đám mây hình nấm.
Đám mây hình nấm, có sức hủy thiên diệt địa.
Nếu như chế tạo được đám mây hình nấm, vậy thì... thành tựu về mặt súng ống tự nhiên không cần phải bàn cãi.
Trong đầu hắn có toàn bộ kỹ thuật về đám mây hình nấm từ các thế giới khác.
Tuy rằng có chút không tương thích với thế giới này.
Thế nhưng:
Nguyên lý và cấu trúc cơ bản là giống nhau.
Chỉ cần có đủ nhân viên nghiên cứu dày công mày mò.
Như vậy:
Nhất định có thể chế tạo ra đám mây hình nấm.
Vì thế:
Vương Quyền quyết định xây dựng một trường đại học.
Một trường đại học được thành lập chuyên biệt để chế tạo đám mây hình nấm.
Lúc này:
Công việc của hắn đã không còn cần phải thương lượng với Vương Phi và Vương gia.
Từng bó tiền lớn được chi ra.
Vào năm Vương Quyền lên năm tuổi này.
Tòa nhà Đại học Đám Mây Hình Nấm đã được xây dựng hoàn thành.
« Nghịch thiên cải mệnh: Ngươi đã thay đổi kết cục chắc chắn phải chết; cha mẹ của ngươi không chết, các ngươi ở Tự Do Châu, sống cao cao tại thượng, hưởng thụ vinh hoa phú quý. » « Ngươi nhận được năm mươi ngàn điểm mô phỏng; phần thưởng dư thừa sẽ được kết toán khi trở về. » « Có trở về không? »
Vương Quyền từ chối.
Hắn vừa mới giải quyết xong sự kiện Sinh tử trọng đại.
Nếu bây giờ trở về, tuyệt đối không thể nhận được đánh giá cấp S trở lên.
Cho nên:
Hắn nhất định phải ở lại.
Tuy nhiên, bởi vì đã vượt qua sự kiện Sinh tử trọng đại.
Nên hắn đã có đánh giá bảo đảm.
Hành động của Vương Quyền càng thêm không kiêng dè.
Hắn chiêu mộ một đám bạch nhân và Hắc Quỷ:
"Đi, tìm học giả cho ta."
"Sau đó đem bọn họ mang tới đây."
"Các ngươi mang về được một học giả còn sống, là có thể nhận 100 đồng bạc."
Người của Tự Do Thành trở nên hưng phấn.
Mối làm ăn này quả thực quá tốt.
100 đồng bạc đủ để bọn họ sống sung túc thoải mái ở Tự Do Thành cả một năm.
Còn về việc học giả có đồng ý đến hay không, bọn họ chẳng thèm để ý.
Dù sao thì:
Mức đãi ngộ mà Vương Quyền dành cho các học giả cũng tương đối cao.
Không cho phép những học giả này từ chối.
Rất nhanh:
Từng nhóm bạch nhân và Hắc Quỷ rời khỏi Tự Do Thành.
Bọn họ hoặc là cưỡi xe lửa hơi nước, hoặc là cưỡi ngựa, đi tìm kiếm học giả.
Lúc này:
Tự Do Châu đã có rất nhiều trường đại học.
Mục tiêu của bọn họ chính là các học giả trong những trường đại học đó.
Trong lúc đám người kia đi tìm học giả.
Vương Quyền vẫn không hề nhàn rỗi.
Hắn bắt đầu điên cuồng tuyển dụng thợ kỹ thuật.
Dù sao, để chế tạo một quả nấm đạn, cần đến một lượng lớn thiết bị cơ khí.
Thuộc hạ hiện tại của hắn toàn là đám chỉ biết đánh đánh giết giết, những kẻ khờ không có đầu óc.
Không có thợ kỹ thuật, nấm đạn liền chỉ là một ảo tưởng mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận