Toàn Dân Mô Phỏng: Ta Nghịch Thiên Cải Mệnh

Chương 485: 18 thế: Vương Quyền tính kế

Chương 485: Thế giới thứ 18: Vương Quyền tính kế
Ngọc Linh Lung, là một cái cấm kỵ.
Ở giữa giới siêu phàm giả, một số người có quan hệ đặc thù biết nàng.
Thế nhưng:
Bọn họ đều không thể nói ra được.
Nếu không, sẽ bị xử lý sạch sẽ.
Người nào nghe được tên của Ngọc Linh Lung, cũng sẽ bị liên lụy.
Cho nên:
Lúc nãy người kia nói chuyện về Ngọc Linh Lung, nhất thời gây nên cơn sóng gió lớn.
Người nói chuyện trầm mặc.
Bọn họ quan sát vật trên mặt đất.
Rất nhanh, bọn họ liền có phát hiện mới.
Theo dấu vết, bọn họ nhìn thấy thi thể của người đàn ông gù lưng.
Còn nhìn thấy chuột Bạch Cốt trong ống cống.
"Có quỷ dị bị giết."
"Quỷ dị đang gây chuyện trong ống cống."
"Nhanh, liên hệ hắc y nhân, bảo bọn họ tới xử lý cống thoát nước."
Hắc y nhân là một đội ngũ đặc thù do các đại đế quốc liên hợp thành lập.
Thành viên của đội ngũ này, đại đa số đều là người thường.
Thế nhưng:
Bọn họ sở hữu các loại vũ khí kỳ quái, có thể đối phó với quái dị cấp thấp.
Chuột Bạch Cốt trong cống thoát nước đều thuộc về quái dị cấp thấp.
Hắc y nhân có thể xử lý.
Rất nhanh:
Một tiểu đội trăm người xông tới.
Thành viên của tiểu đội này rất tinh nhuệ.
Bọn họ mang theo súng phun lửa, shotgun các loại vũ khí nhắm vào chuột, mặc đồ bảo hộ đặc thù.
Loại đồ bảo hộ đó đều do siêu phàm giả dùng năng lực của chính mình chế tạo.
Có thể phòng ngừa súng ống công kích ở cự ly gần, thành phẩm đắt đỏ, hiệu quả mạnh mẽ.
Phanh!
Phanh!
Phanh!
Đám người này lần lượt nhảy vào cống thoát nước.
Sau đó, bọn họ bắt đầu điên cuồng săn giết tất cả chuột.
Đồng thời:
Bọn họ còn phải tìm tế đàn Thâm Uyên, phá hủy tế đàn.
Chuyện trong ống cống, Sở Nguyệt không hề hay biết.
Lúc này:
Nàng ôm lấy kiếm Vương Quyền, vô cùng vui vẻ, đi dạo trên đường phố.
Trời đã nhá nhem tối.
Nàng tìm một khu chợ đêm rồi vào ăn uống thả ga.
Ngày tháng trôi qua thật thoải mái dễ chịu.
Lúc này:
Vương Quyền đột nhiên cảm ứng được một luồng khí tức đặc thù.
Người này có một loại thể chất đặc thù.
Vương Quyền trong lòng khẽ động, lập tức dùng ý thức quét qua.
Rất nhanh, hắn liền phát hiện:
Một thiếu niên đang khóc, tư chất của hắn lại có thể sánh ngang với Sở Nguyệt.
"Trước đây, ta từ nhỏ đã bồi dưỡng Sở Nguyệt."
"Khiến cho tư chất của nàng đạt tới tình trạng hiện tại."
"Tên thổ dân này, chưa trải qua bất kỳ sự bồi dưỡng nào, lại có tư chất như vậy."
"Nếu như... ta bồi dưỡng hắn, tư chất của hắn liệu có thể càng nghịch thiên hơn không?"
Vương Quyền động lòng.
Hắn coi thiếu niên này như một phương án dự phòng.
Vì vậy:
Hắn nói với Sở Nguyệt:
"Tới trao đổi với thiếu niên kia một chút, lấy phương thức liên lạc."
Sở Nguyệt mặt đỏ tới mang tai:
"Cái đó... ta chưa bao giờ nói chuyện nhiều với người như vậy."
"Hay là... ngươi tự mình lấy phương thức liên lạc đi?"
Vương Quyền: ...
Ta, một thanh kiếm, đi tới nói chuyện với một tên thổ dân để lấy phương thức liên lạc sao?
Trông thực sự là quỷ dị mà.
Vương Quyền trầm mặc.
Một lát sau:
Hắn thấy Sở Nguyệt không muốn nói chuyện với đối phương, hắn cũng lười bận tâm.
Hắn trực tiếp dùng ý thức, để lại một ấn ký trên người thiếu niên kia.
Ấn ký này có thể giúp hắn tìm được đối phương trong phạm vi trăm dặm.
Thậm chí là tìm được hậu duệ huyết mạch của đối phương.
Như vậy: Xem như là một kiếm nô dự phòng.
Lúc này:
Sở Nguyệt muốn quay về.
Thế nhưng:
Nàng vừa đứng dậy, thiếu niên đang khóc kia liền thấy nàng.
Sau đó, thiếu niên do dự một chút rồi đi tới chỗ Sở Nguyệt:
"Xin chào, vị nữ sĩ này!"
"Ta... có thể mời ngươi tham gia một buổi yến tiệc được không?"
Sở Nguyệt: ...
Vương Quyền: ...
Khá lắm.
Mới gặp mặt tình cờ mà dám trực tiếp mời người ta tham gia dạ yến sao?
Tiểu tử này... là một tên cặn bã mà!
Sở Nguyệt nghiêng đầu suy nghĩ.
Nàng chưa bao giờ tham gia yến tiệc.
Bây giờ nhận được lời mời, nàng muốn đi xem thử.
Thiếu niên thấy Sở Nguyệt có vẻ động lòng, vội vàng lau khô nước mắt, nói rất nhanh:
"Ta là người của Giang gia."
"Ta tên là Giang Cũng Sâm!"
"Ta là đại công tử của Giang gia."
"Vừa rồi, ta thất tình, có chút thất thố."
"Trong buổi dạ tiệc lần này, rất nhiều người đều muốn xem trò cười của ta."
"Nếu như ngươi có thể đi cùng ta, ta nhất định sẽ báo đáp ngươi thật tốt!"
Sở Nguyệt cười.
"Ta không cần báo đáp gì đâu!"
"Ta chỉ muốn xem dạ yến của các ngươi là như thế nào thôi."
Giang Cũng Sâm tròng mắt co rụt lại:
"Vị nữ sĩ này, lẽ nào ngươi chưa từng tham gia dạ yến sao?"
Sở Nguyệt gật đầu:
"Đúng vậy, ta rất ít khi ra ngoài."
"Đây là lần đầu tiên ta ra ngoài trong năm nay."
Giang Cũng Sâm: ...
Vương Quyền thấy cảnh tượng này, nhất thời bật cười.
Giang Cũng Sâm này muốn lấy lòng Sở Nguyệt.
Hay nói đúng hơn là: Muốn săn đuổi Sở Nguyệt.
Đáng tiếc:
Sở Nguyệt băng thanh ngọc khiết, tâm tư trong sạch, căn bản không nghĩ tới ý đồ của đối phương.
"Cũng không biết hai người này, cuối cùng sẽ xảy ra va chạm như thế nào."
Vương Quyền suy đoán.
Không bao lâu sau:
Sở Nguyệt liền liên hệ Vương Quyền, nàng muốn đi tham dự dạ yến một lần.
Vương Quyền thờ ơ nói:
"Không được."
Sở Nguyệt suy nghĩ một chút, liền không muốn đi nữa.
Tuy là nàng chưa từng tham dự dạ yến.
Tuy là nàng thật sự rất tò mò.
Thế nhưng;
Nếu Vương Quyền đã từ chối, nàng tự nhiên không tiện nói gì thêm nữa.
Dù sao:
Hôm nay nàng đã chơi cả ngày rồi.
Nếu còn phản kháng nữa, nàng sợ Vương Quyền sẽ tức giận.
Vương Quyền: ...
Hắn không ngờ rằng, Sở Nguyệt lại không hề kiên trì.
Lúc này:
Sở Nguyệt từ chối Giang Cũng Sâm.
Giang Cũng Sâm cau mày.
Hắn xuất thân từ đại gia tộc.
Hôm nay bị người ta tính kế, chia tay đối tượng, thất tình.
Tâm trạng của hắn vô cùng tồi tệ.
Bây giờ hắn mời Sở Nguyệt, cảm thấy đã rất nể mặt Sở Nguyệt rồi.
Thế nhưng:
Sở Nguyệt lại lần nữa từ chối.
Điều này khiến hắn vô cùng không hài lòng.
Giang Cũng Sâm hắng giọng một tiếng, lại mời Sở Nguyệt lần nữa.
Sở Nguyệt tiếp tục từ chối.
Đúng lúc này:
Có một chiếc xe sang trọng gào thét chạy tới.
Răng rắc!
Cửa xe mở ra, từ trên xe bước xuống mấy người mặc đồ đen.
Bọn họ cúi người chào Giang Cũng Sâm:
"Thiếu gia!"
"Lão gia và các vị khách đang chờ ngươi trở về đấy."
Giang Cũng Sâm cau mày.
Hắn lại lần nữa mời Sở Nguyệt đi cùng hắn.
Sở Nguyệt do dự.
Nàng thấy người đàn ông này không ngừng mời mọc, liền mềm lòng.
Nàng lại lần nữa xin phép Vương Quyền.
Vương Quyền trong lòng khẽ động:
"Nếu ngươi tham dự dạ yến lần này, thì một năm sau này, đều không được phép ra khỏi cửa, chỉ có thể ngoan ngoãn tu luyện."
Sở Nguyệt cau mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận