Thập niên 60: Ăn Dưa Tiểu Thanh Niên Trí Thức

Thập niên 60: Ăn Dưa Tiểu Thanh Niên Trí Thức - Chương 168: Tứ Hợp Viện (length: 7654)

Giang Hạ lẩm bẩm: "Mẹ, có ai lại châm chọc khuê nữ như vậy không?"
Mẹ Giang Hạ "ừ" một tiếng: "Không cần ta nói, ngươi vốn không có bản lĩnh này."
Giang Hạ không nói, nàng giận dỗi.
Mẹ Giang Hạ uống ngụm trà: "Muốn chỗ nào, có yêu cầu gì, ta giúp ngươi xem xem."
Giang Hạ lập tức quay đầu, lấy lòng cười với mẹ nàng, mẹ Giang Hạ tỏ vẻ không nhìn nổi.
"Muốn Tứ Hợp Viện, ưu tiên là cái này, không có thì nhà trệt, cuối cùng mới là nhà lầu."
"Muốn giá cả bao nhiêu?"
"Mẹ, cái này cũng không biết có tìm được hay không, ngài cứ xem trước đi, hiện tại nhà cửa bán rất ít."
"Này không cần ngươi bận tâm, mẹ ngươi quan hệ rộng, ngươi chỉ cần nói là được."
Giang Hạ "a" một tiếng: "Minh Giai giá cả hơn 1 vạn, bạn nàng ấy khoảng 8000, ta cùng Triệu Hoan cũng tầm 8000."
"Ngươi đừng 8000, ta cho ngươi thêm chút, cũng giống Minh Giai tầm 1 vạn."
"Thật sao, mụ mụ, ta yêu người."
Mẹ Giang Hạ rùng mình nổi da gà: "Nhanh đừng nói như vậy, ngươi vừa nói ta lại thấy sợ."
Giang Hạ "hừ" một tiếng: "Chị dâu ta sẽ không nói gì chứ?"
"Có thể nói cái gì, nhà chị ngươi nếu là có khó khăn, ta cũng bỏ tiền ra, ta chỉ có ba đứa con, ta không trọng nam khinh nữ."
Giang Hạ cười hì hì: "Đúng rồi, mụ mụ, phòng của Minh Giai cố gắng mua ở gần Kinh Đại, bạn nàng ấy thì gần kinh sư đại."
Mẹ Giang Hạ đặt ly xuống: "Hai nàng ấy thi đỗ Kinh Thị đại học?"
Giang Hạ gật gật đầu: "Đúng vậy, hai người chính là thi đỗ Kinh Thị đại học."
Mẹ Giang Hạ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, chọc vào đầu Giang Hạ: "Nhìn xem người ta, lại xem xem ngươi, đó là Kinh Thị đại học, nữ đồng chí ưu tú như vậy, thi đỗ Kinh Thị đại học."
Giang Hạ ôm đầu: "Mẹ, ta chỉ là không tham gia mà thôi."
"Được thôi, vậy ngươi sang năm tham gia đi."
Giang Hạ há to miệng, còn có thể chơi như vậy sao?
Mẹ Giang Hạ tỏ vẻ là có thể như vậy, không ép một chút thì không biết tiến tới.
"Được rồi, mau chóng về đi, ta xong việc sẽ giúp ngươi xem xem." Giang Hạ mụ mụ quay đầu liền giục Giang Hạ trở về.
Giang Hạ cảm thấy tim lại bị đâm một đao.
Ba người đàn bà thành cái chợ, mà ở đây không chỉ ba người, thêm Phó nãi nãi tổng cộng bốn người phụ nữ, mỗi tối trong nhà lại ầm ĩ tiếng nữ đồng chí cùng trẻ con cãi nhau.
Phó Đình Tiêu đều có chút kháng cự trở về, chọc chọc Triệu Hoan: "Các ngươi sao lại nói nhiều như thế."
"Tại sao không, chuyện trò về trang điểm, về quần áo, về trẻ con trong nhà, các loại chuyện."
"Ngươi là chưa thấy qua bộ quần yếm kia của Minh Giai, thật sự rất đẹp, ta cũng muốn làm một bộ."
"Muốn làm thì làm, thích thì làm."
Triệu Hoan gật gật đầu, nàng thích thái độ của Phó Đình Tiêu, đối xử với nữ đồng chí rất lịch sự, mặc dù có lúc hơi vụng, nhưng thế này nàng cũng thích.
Một tuần sau, mẹ Giang Hạ truyền tin nói tìm được hai nơi, bảo đi xem nhà.
Giang Hạ cùng Triệu Hoan xin nghỉ, hai người cùng Minh Giai và mẹ Giang Hạ cùng nhau đi xem nhà.
Chỗ thứ nhất là gần nhà mẹ Giang Hạ, mẹ Giang Hạ giải thích với Giang Hạ: "Ngày đó ngươi vừa đi, ta liền ra hỏi hàng xóm xem có quen ai không."
"Kết quả, hàng xóm có người quen vừa được sửa án sai trở về, hiện tại chính sách nới lỏng, tuy đã có chút chuyển biến tốt, nhưng bọn họ vẫn sợ, sợ lại xảy ra chuyện, nên muốn bán nhà để ra nước ngoài."
"Nhà này nguyên lai tổ tiên là thư hương môn đệ, trong nhà rất có tiền, cho nên khi bị giày vò thì căn nhà vẫn còn nguyên, không bị người chiếm."
"Các ngươi xem là biết."
Minh Giai mấy người gật gật đầu, Minh Giai than thở, đây là tiến trình lịch sử, không ai kháng cự được.
Lúc Minh Giai mấy người đến, mẹ Giang Hạ gõ cửa, cửa mở từ bên trong, lộ ra một người đàn ông trung niên, một cỗ thư hương.
Minh Giai quan sát, thấy cũng không tệ, khác hẳn với những nhà bị hạ phóng. Liền nghe được người đàn ông trung niên lên tiếng: "Giang tỷ, mọi người khỏe, là thúc ta muốn bán căn nhà này, thúc thúc ta thân thể không tốt, cho nên ta đến chiêu đãi."
Mẹ Giang Hạ vội vàng trả lời: "Không ngại, không ngại, bảo thúc thúc ngươi chú ý giữ gìn sức khỏe."
Người đàn ông trung niên cảm ơn mẹ Giang Hạ, mời mấy người vào, vừa dẫn Minh Giai đi xem, vừa giới thiệu.
Minh Giai vào sân cảm thấy rất yên tĩnh, vào cửa là một bức bình phong, mặt trên chắc hẳn là có hoa văn, chỉ là đã bị đập đến biến dạng, bình phong cũng thiếu một mảng lớn.
Đi qua cửa ngăn là vào cửa thuỳ hoa, đông tây sương phòng, chính phòng cùng phòng bên đều mở, Minh Giai mấy người lần lượt vào xem, trong phòng không còn đồ đạc gì, đồ vật bị đập phá không nhận ra hình dáng ban đầu.
Tuy nhiên, kết cấu căn nhà vẫn còn tốt, trong viện có một cây hoa quế, Minh Giai nghĩ tòa Tứ Hợp Viện này không tệ, nhưng cần phải sửa sang lớn.
Chưa đợi mẹ Giang Hạ nói, Diêm Thu, người đàn ông trung niên vừa rồi, nói: "Giang tỷ, ta cũng không nói vòng vo, căn nhà này mọi người cũng đã thấy, rất nhiều đồ đạc đã không còn."
"Vẫn chưa kịp quét dọn, hiện tại thúc thúc ta muốn bán nhanh, cho nên giá cả sẽ không cao quá."
"Bán xong căn nhà này, ta sẽ đưa thúc thúc ta ra nước ngoài."
Mẹ Giang Hạ gật đầu: "Căn nhà này bán thế nào?"
Diêm Thu nói một con số, mẹ Giang Hạ kinh ngạc.
Diêm Thu hỏi mẹ Giang Hạ: "Giang tỷ, sao vậy, cao quá ạ?"
Mẹ Giang Hạ lắc đầu: "Không phải, là có chút thấp."
Diêm Thu cười: "Giang tỷ, biết ngài là người thành thật, thúc thúc ta khi còn ở đây cũng biết ngài, khi biết ngài muốn mua nhà, còn khuyên ta không nên ra giá quá cao."
Mẹ Giang Hạ lau nước mắt: "Thúc thúc nhà ngươi đúng là người tốt, chỉ là đáng thương."
Diêm Thu cười cười, không nói gì thêm.
Mẹ Giang Hạ nói: "Ta hỏi mấy đứa nhỏ một chút, xem ai muốn mua."
Diêm Thu gật đầu, mẹ Giang Hạ kéo mấy người Minh Giai sang một bên: "Căn nhà này ra giá 8000, các ngươi xem ai muốn."
Minh Giai lắc đầu, căn nhà này hơi xa trường đại học, không thích hợp.
Triệu Hoan cũng lắc đầu, nàng không biết mua chỗ nào cho thích hợp, nhưng đây là nhà mẹ Giang Hạ, nàng đang nghĩ có nên về hỏi mẹ và các chị không.
Mẹ Giang Hạ thấy hai người Minh Giai không có ý định, nhìn về phía Giang Hạ, Giang Hạ gật gật đầu.
Mẹ Giang Hạ mừng rỡ, căn nhà này Giang Hạ mua là thích hợp nhất, gần nhà.
Quyết định Giang Hạ mua, ngay trong ngày thanh toán tiền đặt cọc, vì hắn đi gấp, hai ngày sau sang tên.
Buổi trưa ăn cơm tại nhà mẹ Giang Hạ, buổi chiều mẹ Giang Hạ dẫn mấy người Minh Giai đi xem một căn Tứ Hợp Viện khác, cũng cách nhà mẹ Giang Hạ mấy con phố.
Nhìn căn Tứ Hợp Viện trước mắt, Minh Giai nhíu mày, nàng biết có đại tạp viện, nhưng không ngờ lại có những người không chú trọng như vậy.
Quần áo cùng đồ đạc chất đống một chỗ, tường vách lấm tấm màu đen, không còn nhận ra hình dáng Tứ Hợp Viện.
Vào xem, các đại nương ngồi ở cửa nhìn mấy người Minh Giai, Minh Giai bị nhìn đến phát sợ.
Lúc đi ra, Minh Giai cùng Triệu Hoan lắc đầu, mẹ Giang Hạ an ủi: "Đây chỉ là hai trong số đó, đợi có thêm sẽ thông báo cho các ngươi."
Minh Giai gật gật đầu, sau đó ba người trở về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận