Thập niên 60: Ăn Dưa Tiểu Thanh Niên Trí Thức
Thập niên 60: Ăn Dưa Tiểu Thanh Niên Trí Thức - Chương 14: Ca ca tẩu tử 1 (length: 7478)
Từ lúc quét dọn xong, làm xong việc vặt về sau, ngày trôi qua nhanh chóng, lần này chính phủ thông báo, nói là có một số lượng lớn khoai tây cùng cải trắng muốn phân phát.
Mắt Minh mẫu lập tức sáng rực, Minh Giai nhìn chỉ muốn trốn, chỉ mong đừng để nàng phải ra ngoài.
Kết quả, ánh mắt Minh mẫu liền khóa chặt vào Minh Giai, lần này Minh Giai rốt cuộc cảm nhận được thế nào là mùi vị của 3 giờ sáng.
Chưa đến 3 giờ sáng, Minh mẫu liền kéo Minh Giai ra khỏi chăn, nhanh chóng mặc quần áo cho nàng, Minh Giai nháy mắt tỉnh táo, người lớn như vậy còn cần mẹ mặc quần áo, thật ngại.
Minh Giai mặc quần áo xong ra khỏi phòng, trong phòng khách Minh Cừ đã đợi sẵn.
Minh Giai nhìn ca ca, đột nhiên cảm thấy mình còn khá tốt, cảm giác ưu việt quỷ dị này là sao thế này. Minh Cừ đi mua đồ xong còn phải đi làm.
Minh Giai cùng Minh Cừ hai người khoác áo khoác quân đội, chiếc áo khoác quân đội này là con trai của bác cả nhà Minh Giai làm lính trong quân đội, thải ra áo bành tô quân đội cũ mang về. Minh mẫu lại giấu trong tay Minh Giai một cái bình truyền dịch, bình truyền dịch cũ thải ra trong bệnh viện, rửa sạch rồi đổ nước nóng vào, rất ấm áp.
Hiện tại nhà nào không có bình truyền dịch đều không xong, về phần Minh Cừ thì không có đãi ngộ này.
Đôi mắt đen láy của Minh Cừ nhìn chằm chằm vào bình truyền dịch trong tay Minh Giai, Minh Giai không tử tế cười.
Minh Cừ nhìn Minh Giai cười nhạo mình, nhéo nhéo má Minh Giai.
Minh Giai vội vàng về phòng mình đưa bao tay cho Minh Cừ, Minh Cừ cầm lên sau đó nhướng mày, Minh Giai cười cầu xin tha thứ, cầu bỏ qua, Minh mẫu lại nhét cái đèn pin sắt lá.
Hai người liền mang đồ đạc trang bị đầy đủ ra cửa, bên ngoài trời vẫn còn tối đen, Minh Giai ngồi ở phía sau xe đạp, đánh đèn pin, hướng về phía trước thăm dò đầu, kết quả gió lạnh táp thẳng vào mặt, đông lạnh mặt đỏ bừng, Minh Giai tựa đầu vào lưng Minh Cừ, Minh Cừ cười cười.
Đạp xe chừng 10 phút, Minh Giai nghe được phía trước có âm thanh ồn ào, phỏng chừng sắp đến.
Vừa định xong, Minh Cừ liền dừng xe, Minh Giai nhảy xuống xe hoạt động một chút chân, một lát sau đã bị thổi cho cứng đờ.
Đợi Minh Cừ dừng xe đạp xong, Minh Giai cùng Minh Cừ cùng nhau đi tới cửa chợ, hai chiếc xe tải lớn chiếu rọi dưới ánh đèn lờ mờ của chợ, trên một chiếc xe có hai công nhân bốc xếp, tấm ván phía sau xe tải lớn được tháo xuống, hai người cầm loa kiểu cũ lớn tiếng hô "Xếp hàng, đều xếp hàng, không xếp hàng không phát".
Đám người nháy mắt yên tĩnh lại, tự tìm vị trí của mình, Minh Giai cho rằng nàng cùng ca ca đến tương đối sớm, không ngờ phía trước đã có rất nhiều người xếp hàng, hai người đành phải xếp phía sau.
Lúc xếp hàng, Minh Giai nghe được phía trước có hai đại nương đang nói thầm, còn thỉnh thoảng nhìn về phía Minh Giai và Minh Cừ, Minh Giai nháy mắt cảnh giác, sợ không phải là buôn người, bèn kéo Minh Cừ đi ra sau xếp hàng.
Kết quả, hai đại nương phía trước trực tiếp đi tới, Minh Giai kéo kéo tay áo Minh Cừ, Minh Cừ cảnh giác, cất bước theo Minh Giai muốn đi, không đợi đi ra ngoài, hai đại nương phía trước hô "Tên tiểu tử kia, ngươi chờ một chút, đại nương không phải buôn người, muốn hỏi ngươi ít chuyện".
Minh Cừ giấu Minh Giai ra phía sau, cách đại nương ba bước nói "Đại nương, ngài muốn hỏi cái gì".
Đại nương kia ban đầu còn có chút thẹn thùng, sau đó trực tiếp hỏi "Tiểu tử, đại nương muốn hỏi năm nay ngươi bao nhiêu tuổi, đã lập gia đình chưa, trong nhà đại nương có một cô nương, muốn giới thiệu hai ngươi làm quen".
"Đại nương, ta đã kết hôn, con đã 3 tuổi" Minh Cừ bất đắc dĩ trả lời.
"A, vậy à, đại nương làm phiền rồi" nói xong liền kéo một đại nương khác đi nhanh, phỏng chừng đại nương này cũng là lần đầu làm việc này, chân không vững liền trực tiếp chạy.
Minh Giai vụng trộm nhìn Minh Cừ, không thể không nói người nhà họ Minh đều có ngoại hình đẹp. Minh Cừ thiên về tướng mạo của Minh phụ, mày rậm mắt to, thanh tú, thoạt nhìn nhã nhặn, cao 1m85, hai chân vừa dài, khó trách ra ngoài còn có thể gặp đại nương muốn giới thiệu đối tượng.
Sau đó không gặp chuyện như vậy nữa, hai người thuận lợi mua được cải trắng và khoai tây, mỗi thứ một túi.
Về đến nhà, Minh Giai ngã đầu liền ngủ, đến tận trưa mới tỉnh.
Tỉnh lại thấy Minh mẫu, Minh Du còn có đại tẩu ở cạnh bếp lò nướng khoai, đại tẩu trong tay còn cầm kim đan len đang đan áo, Minh Giai lại gần nhìn thì ra là đang đan cho Tiểu Bảo.
Lại mang ghế nhỏ ngồi cạnh Minh mẫu, Minh mẫu đưa cho Minh Giai một củ khoai lang, Minh Giai ăn trước một củ, lát sau Du Du bắt đầu bóc vỏ.
Minh Giai liền bắt đầu kể cho mấy người phụ nữ trong nhà nghe chuyện của ca ca tối qua.
Minh mẫu nghe xong cười đến chảy nước mắt "Lúc trước sinh ra ca ca ngươi, tướng mạo nó đẹp, sinh nhật ba tuổi, chấm một nốt ruồi son lên trán, càng đẹp hơn. Bạn của cha ngươi lúc đó đề xuất muốn kết thông gia, cha ngươi nói không được, sợ con trai lớn lên oán hắn, chuyện này liền không thành".
Minh Du lấy khuỷu tay chọc ghẹo chị dâu "Chị dâu, hồi đại học có nhiều người theo đuổi ca của em không".
Điền Vi hai má ửng đỏ, nói "Hồi đại học không có ai theo đuổi ca ca của em".
"Ân? Vì sao?" Minh Du nghi ngờ hỏi, Minh Giai và Minh mẫu cũng vểnh tai lên nghe.
"Ca ca của em lúc đó có chút xấu, hắn cố ý mặc quần áo rách rưới, trên mặt không biết làm sao lại có hai gò má cao nguyên đỏ ửng, người khác vừa hỏi hắn, hắn liền cười ngây ngô, nhe răng thỏ, vừa nói giọng hơi pha chút âm điệu Thiểm Bắc, ta... ta... ta... nói chuyện".
"Trong trường đại học, nữ sinh có lòng tự trọng cao, muốn tìm người có cùng chí hướng hoặc là gia đình có điều kiện tốt, ca ca của em như vậy, các nàng chướng mắt".
"Ha ha ha ha ha" Minh Du ôm bụng cười, Minh Giai và Minh mẫu cũng cười vui vẻ.
"Vậy sau đó thì sao, hai người đến với nhau thế nào?" Minh Du hỏi.
"Ta là bạn học cùng lớp với ca ca của em, lúc đó ca ca của em làm việc trong lớp có kết cấu, học tập cũng rất nghiêm túc, còn rất có trách nhiệm. Ta có đi hỏi mấy vấn đề, hắn cũng rất vui vẻ giải đáp".
"Đã thấy qua mấy người có tiền trong lớp, nhưng mỗi ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, cũng có người ưu tú, nhưng không cùng trình độ với ta. Ca ca của em lúc đó đã xem nhiều cũng rất dễ nhìn, liền nhớ đến cha ta nói, đàn ông nghèo một chút không sao, chủ yếu là phải có lòng cầu tiến, có trách nhiệm".
"Ta liền nghĩ, ca ca của em sau này không đến mức quá giàu, nhưng cũng không kém bao nhiêu, ta còn tính toán dẫn ca ca của em về quê hương ta, nhờ cha ta sắp xếp cho một công việc gì đó".
"Tiếp tục, tiếp tục" Minh Du hưng phấn nói.
"Ta quan sát một học kỳ, sau đó liền thổ lộ với ca ca của em".
"Lúc đó, vẻ mặt ca ca của em liền giống như thấy quỷ" nói rồi Điền Vi bật cười, trên mặt mang nụ cười ngọt ngào.
"Ca ca của em từ chối, nói là đại học hắn không muốn tìm bạn lữ cùng chung chí hướng, ta liền nghĩ không được, người ta nói nữ theo đuổi nam như cách một lớp vải mỏng, ta liền mỗi ngày chờ ca ca của em, mang cơm cho hắn, bạn học xung quanh đều ồn ào". Nói đến đây Điền Vi mặt đỏ phây phây, nhìn muốn cắn một cái.
"Oa, chị dâu, chị thật là giỏi" Minh Du ôm mặt nói...
Mắt Minh mẫu lập tức sáng rực, Minh Giai nhìn chỉ muốn trốn, chỉ mong đừng để nàng phải ra ngoài.
Kết quả, ánh mắt Minh mẫu liền khóa chặt vào Minh Giai, lần này Minh Giai rốt cuộc cảm nhận được thế nào là mùi vị của 3 giờ sáng.
Chưa đến 3 giờ sáng, Minh mẫu liền kéo Minh Giai ra khỏi chăn, nhanh chóng mặc quần áo cho nàng, Minh Giai nháy mắt tỉnh táo, người lớn như vậy còn cần mẹ mặc quần áo, thật ngại.
Minh Giai mặc quần áo xong ra khỏi phòng, trong phòng khách Minh Cừ đã đợi sẵn.
Minh Giai nhìn ca ca, đột nhiên cảm thấy mình còn khá tốt, cảm giác ưu việt quỷ dị này là sao thế này. Minh Cừ đi mua đồ xong còn phải đi làm.
Minh Giai cùng Minh Cừ hai người khoác áo khoác quân đội, chiếc áo khoác quân đội này là con trai của bác cả nhà Minh Giai làm lính trong quân đội, thải ra áo bành tô quân đội cũ mang về. Minh mẫu lại giấu trong tay Minh Giai một cái bình truyền dịch, bình truyền dịch cũ thải ra trong bệnh viện, rửa sạch rồi đổ nước nóng vào, rất ấm áp.
Hiện tại nhà nào không có bình truyền dịch đều không xong, về phần Minh Cừ thì không có đãi ngộ này.
Đôi mắt đen láy của Minh Cừ nhìn chằm chằm vào bình truyền dịch trong tay Minh Giai, Minh Giai không tử tế cười.
Minh Cừ nhìn Minh Giai cười nhạo mình, nhéo nhéo má Minh Giai.
Minh Giai vội vàng về phòng mình đưa bao tay cho Minh Cừ, Minh Cừ cầm lên sau đó nhướng mày, Minh Giai cười cầu xin tha thứ, cầu bỏ qua, Minh mẫu lại nhét cái đèn pin sắt lá.
Hai người liền mang đồ đạc trang bị đầy đủ ra cửa, bên ngoài trời vẫn còn tối đen, Minh Giai ngồi ở phía sau xe đạp, đánh đèn pin, hướng về phía trước thăm dò đầu, kết quả gió lạnh táp thẳng vào mặt, đông lạnh mặt đỏ bừng, Minh Giai tựa đầu vào lưng Minh Cừ, Minh Cừ cười cười.
Đạp xe chừng 10 phút, Minh Giai nghe được phía trước có âm thanh ồn ào, phỏng chừng sắp đến.
Vừa định xong, Minh Cừ liền dừng xe, Minh Giai nhảy xuống xe hoạt động một chút chân, một lát sau đã bị thổi cho cứng đờ.
Đợi Minh Cừ dừng xe đạp xong, Minh Giai cùng Minh Cừ cùng nhau đi tới cửa chợ, hai chiếc xe tải lớn chiếu rọi dưới ánh đèn lờ mờ của chợ, trên một chiếc xe có hai công nhân bốc xếp, tấm ván phía sau xe tải lớn được tháo xuống, hai người cầm loa kiểu cũ lớn tiếng hô "Xếp hàng, đều xếp hàng, không xếp hàng không phát".
Đám người nháy mắt yên tĩnh lại, tự tìm vị trí của mình, Minh Giai cho rằng nàng cùng ca ca đến tương đối sớm, không ngờ phía trước đã có rất nhiều người xếp hàng, hai người đành phải xếp phía sau.
Lúc xếp hàng, Minh Giai nghe được phía trước có hai đại nương đang nói thầm, còn thỉnh thoảng nhìn về phía Minh Giai và Minh Cừ, Minh Giai nháy mắt cảnh giác, sợ không phải là buôn người, bèn kéo Minh Cừ đi ra sau xếp hàng.
Kết quả, hai đại nương phía trước trực tiếp đi tới, Minh Giai kéo kéo tay áo Minh Cừ, Minh Cừ cảnh giác, cất bước theo Minh Giai muốn đi, không đợi đi ra ngoài, hai đại nương phía trước hô "Tên tiểu tử kia, ngươi chờ một chút, đại nương không phải buôn người, muốn hỏi ngươi ít chuyện".
Minh Cừ giấu Minh Giai ra phía sau, cách đại nương ba bước nói "Đại nương, ngài muốn hỏi cái gì".
Đại nương kia ban đầu còn có chút thẹn thùng, sau đó trực tiếp hỏi "Tiểu tử, đại nương muốn hỏi năm nay ngươi bao nhiêu tuổi, đã lập gia đình chưa, trong nhà đại nương có một cô nương, muốn giới thiệu hai ngươi làm quen".
"Đại nương, ta đã kết hôn, con đã 3 tuổi" Minh Cừ bất đắc dĩ trả lời.
"A, vậy à, đại nương làm phiền rồi" nói xong liền kéo một đại nương khác đi nhanh, phỏng chừng đại nương này cũng là lần đầu làm việc này, chân không vững liền trực tiếp chạy.
Minh Giai vụng trộm nhìn Minh Cừ, không thể không nói người nhà họ Minh đều có ngoại hình đẹp. Minh Cừ thiên về tướng mạo của Minh phụ, mày rậm mắt to, thanh tú, thoạt nhìn nhã nhặn, cao 1m85, hai chân vừa dài, khó trách ra ngoài còn có thể gặp đại nương muốn giới thiệu đối tượng.
Sau đó không gặp chuyện như vậy nữa, hai người thuận lợi mua được cải trắng và khoai tây, mỗi thứ một túi.
Về đến nhà, Minh Giai ngã đầu liền ngủ, đến tận trưa mới tỉnh.
Tỉnh lại thấy Minh mẫu, Minh Du còn có đại tẩu ở cạnh bếp lò nướng khoai, đại tẩu trong tay còn cầm kim đan len đang đan áo, Minh Giai lại gần nhìn thì ra là đang đan cho Tiểu Bảo.
Lại mang ghế nhỏ ngồi cạnh Minh mẫu, Minh mẫu đưa cho Minh Giai một củ khoai lang, Minh Giai ăn trước một củ, lát sau Du Du bắt đầu bóc vỏ.
Minh Giai liền bắt đầu kể cho mấy người phụ nữ trong nhà nghe chuyện của ca ca tối qua.
Minh mẫu nghe xong cười đến chảy nước mắt "Lúc trước sinh ra ca ca ngươi, tướng mạo nó đẹp, sinh nhật ba tuổi, chấm một nốt ruồi son lên trán, càng đẹp hơn. Bạn của cha ngươi lúc đó đề xuất muốn kết thông gia, cha ngươi nói không được, sợ con trai lớn lên oán hắn, chuyện này liền không thành".
Minh Du lấy khuỷu tay chọc ghẹo chị dâu "Chị dâu, hồi đại học có nhiều người theo đuổi ca của em không".
Điền Vi hai má ửng đỏ, nói "Hồi đại học không có ai theo đuổi ca ca của em".
"Ân? Vì sao?" Minh Du nghi ngờ hỏi, Minh Giai và Minh mẫu cũng vểnh tai lên nghe.
"Ca ca của em lúc đó có chút xấu, hắn cố ý mặc quần áo rách rưới, trên mặt không biết làm sao lại có hai gò má cao nguyên đỏ ửng, người khác vừa hỏi hắn, hắn liền cười ngây ngô, nhe răng thỏ, vừa nói giọng hơi pha chút âm điệu Thiểm Bắc, ta... ta... ta... nói chuyện".
"Trong trường đại học, nữ sinh có lòng tự trọng cao, muốn tìm người có cùng chí hướng hoặc là gia đình có điều kiện tốt, ca ca của em như vậy, các nàng chướng mắt".
"Ha ha ha ha ha" Minh Du ôm bụng cười, Minh Giai và Minh mẫu cũng cười vui vẻ.
"Vậy sau đó thì sao, hai người đến với nhau thế nào?" Minh Du hỏi.
"Ta là bạn học cùng lớp với ca ca của em, lúc đó ca ca của em làm việc trong lớp có kết cấu, học tập cũng rất nghiêm túc, còn rất có trách nhiệm. Ta có đi hỏi mấy vấn đề, hắn cũng rất vui vẻ giải đáp".
"Đã thấy qua mấy người có tiền trong lớp, nhưng mỗi ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, cũng có người ưu tú, nhưng không cùng trình độ với ta. Ca ca của em lúc đó đã xem nhiều cũng rất dễ nhìn, liền nhớ đến cha ta nói, đàn ông nghèo một chút không sao, chủ yếu là phải có lòng cầu tiến, có trách nhiệm".
"Ta liền nghĩ, ca ca của em sau này không đến mức quá giàu, nhưng cũng không kém bao nhiêu, ta còn tính toán dẫn ca ca của em về quê hương ta, nhờ cha ta sắp xếp cho một công việc gì đó".
"Tiếp tục, tiếp tục" Minh Du hưng phấn nói.
"Ta quan sát một học kỳ, sau đó liền thổ lộ với ca ca của em".
"Lúc đó, vẻ mặt ca ca của em liền giống như thấy quỷ" nói rồi Điền Vi bật cười, trên mặt mang nụ cười ngọt ngào.
"Ca ca của em từ chối, nói là đại học hắn không muốn tìm bạn lữ cùng chung chí hướng, ta liền nghĩ không được, người ta nói nữ theo đuổi nam như cách một lớp vải mỏng, ta liền mỗi ngày chờ ca ca của em, mang cơm cho hắn, bạn học xung quanh đều ồn ào". Nói đến đây Điền Vi mặt đỏ phây phây, nhìn muốn cắn một cái.
"Oa, chị dâu, chị thật là giỏi" Minh Du ôm mặt nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận