Thập niên 60: Ăn Dưa Tiểu Thanh Niên Trí Thức

Thập niên 60: Ăn Dưa Tiểu Thanh Niên Trí Thức - Chương 01: Biết trước xuyên qua (length: 8552)

"Minh Giai, Minh Giai, ngươi đợi ta với, đừng đi nhanh như vậy". Vừa hô hoán, vừa chạy tới, k·é·o cánh tay Minh Giai, cười hì hì. Khuôn mặt tròn vo của người vừa nói cười rộ lên có thể làm tan chảy lòng người, đó là Từ D·a·o, bạn cùng phòng đại học của Minh Giai.
"Ngươi định đi đâu vậy, Minh Giai? Cho ta đi cùng với".
Minh Giai bất đắc dĩ lắc đầu: "D·a·o D·a·o, ta cần phải về nhà một chuyến, trong nhà có chút việc".
Từ D·a·o liền buông lỏng tay đang k·é·o Minh Giai, thúc giục: "Vậy ngươi mau chóng về đi thôi, việc nhà quan trọng. Có gì không giải quyết được thì kịp thời liên hệ với ta nhé".
Minh Giai vừa đi vừa nói: "Biết rồi, bà quản gia. Nếu có việc không giải quyết được ta sẽ tìm ngươi, ta đi trước đây". Nói xong, hướng Từ D·a·o nở một nụ cười.
Từ D·a·o nhanh chóng che n·g·ự·c, dù thường xuyên nhìn thấy nhan sắc của Minh Giai, vẫn không nhịn được mà bị hút hồn, nghĩ thầm nếu ta là nam sinh, nhất định sẽ cưới Minh Giai làm vợ. Tiểu thư vừa xinh đẹp lại t·h·iện tâm, nam sinh nào có được diễm phúc này đây.
Minh Giai sở hữu vẻ đẹp sáng sủa, đại khí, đôi mày thanh tú, sáng trong. Cặp mắt hoa đào long lanh, quyến rũ, đuôi mắt phải có nốt ruồi son càng tăng thêm vài phần phong tình. Khí chất của Minh Giai thiên về hướng thanh lãnh, có thể trung hòa được nét quyến rũ trên khuôn mặt. Cũng bởi vậy, từ khi Minh Giai vào đại học năm nhất đến nay, người theo đuổi nàng chưa từng đ·ứ·t đoạn.
Nhà Minh Giai ở tỉnh S, nên nàng đã thi vào trường đại học ở thành phố gần nhà, theo học chuyên ngành tiếng Nga. Nàng dự định sau khi tốt nghiệp đại học sẽ đi du học, rồi sau đó mới cân nhắc chuyện tìm việc làm, dù sao thì hiện tại vẫn còn trẻ, nên tranh thủ ra ngoài học hỏi, mở mang kiến thức.
Không ngờ rằng, từ khi đỗ đại học đến nay, đã xảy ra một loạt sự việc làm đảo lộn kế hoạch của Minh Giai. Đầu tiên là khi vừa đỗ đại học, cha mẹ Minh Giai liền l·y· ·h·ô·n, việc này ngược lại Minh Giai có thể chấp nhận được, dù sao hiện tại rất nhiều cặp vợ chồng có bề ngoài hạnh phúc, nhưng thực chất đã không còn tình cảm, cũng giống như hàng xóm nhà nàng, con trai vừa thi đỗ đại học thì cha mẹ liền l·y· ·h·ô·n.
Sau khi cha mẹ l·y· ·h·ô·n, đã để lại cho Minh Giai căn chung cư 300 mét vuông ở khu Đông Phương Chi Môn, còn có một tòa nhà cho thuê do được đền bù giải tỏa, một năm có ít nhất hơn 1.5 triệu tiền thuê nhà, còn có cổ phần trong công ty của ba Minh Giai để lại cho nàng, Minh Giai đã là một phú bà, cho dù tốt nghiệp không đi làm, chỉ dựa vào tiền thuê nhà đã có thể sống dư dả.
Thế nhưng từ học kỳ sau của năm nhất đại học, trong đầu Minh Giai bắt đầu xuất hiện một không gian mờ ảo to bằng sân bóng, lúc mới bắt đầu xuất hiện, nàng rất hoảng sợ, tưởng rằng mình nằm mơ, b·ó·p mặt mình một cái, nhìn lại thì không gian đã biến mất, nàng vội lắc đầu, muốn xua đi những hình ảnh trong đầu.
Sau đó Minh Giai liền ném chuyện này ra sau đầu, đến bữa thì ăn, đến giờ thì ngủ, không nghĩ đến một tuần lễ sau, không gian kia lại xuất hiện, chẳng qua lần trước chỉ là một khoảng không, lần này có thêm một mảnh đất. Minh Giai sợ đến mức hồn vía lên mây.
Tuy rằng bình thường Minh Giai không hay suy nghĩ, trong những năm gần đây, thể loại tiểu thuyết x·u·y·ê·n không có không gian cũng không phải ít, nhưng khi việc này phát sinh trên người mình, vẫn có chút khó chấp nhận, hơn nữa không gian của người khác là có vật làm trung gian, hoặc là trực tiếp xuất hiện, còn của nàng thì vẫn mơ hồ.
Sau đó, cứ cách mỗi một tuần, không gian đều sẽ phát sinh một lần biến hóa, cho đến một tháng sau, không gian mới hoàn toàn xuất hiện. Hơn nữa, không gian bên trong đã thay đổi rất nhiều, trong không gian có khoảng năm mẫu đất đen, phía sau là một căn nhà hiện đại, kết cấu hai tầng, phòng bếp, nhà vệ sinh, hệ thống nước nóng lạnh đều đầy đủ, nhưng nội thất và đồ ăn thì không có, nguồn điện cũng không biết cung cấp từ đâu, nhưng toàn bộ căn nhà đều sáng đèn.
Bên cạnh căn nhà là một cây hoa quế, phía dưới cây hoa quế có một vũng nước suối, Minh Giai thường xem những cuốn tiểu thuyết có không gian với nhiệt độ ổn định, hơn nữa nước suối còn có thể tẩy gân cốt, thải độc tố, nàng cầm chén t·ử múc một ly, ngồi chờ cơn đau ập tới, kết quả đợi nửa ngày mà không có phản ứng gì.
Minh Giai cười cười, cảm thấy mình bị ảo giác, có được không gian đã là kỳ diệu lắm rồi, lại còn đòi hỏi có nước suối tẩy gân cốt, đúng là không biết đủ. Sau một năm thí nghiệm, Minh Giai p·h·át hiện nước suối có thể cường thân kiện thể, thế nhưng tác dụng có chút chậm, phải uống hàng năm mới có hiệu quả, Minh Giai có chút thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy, như vậy là tốt rồi, nếu như có sự biến hóa quá lớn đột ngột, chỉ e sẽ bị k·é·o đi làm thí nghiệm.
Qua nhiều lần thí nghiệm, Minh Giai p·h·át hiện không gian có thể chứa những đồ vật nóng hổi, thế nhưng có thời hạn sử dụng, một tuần sau đồ sẽ nguội lạnh, không phải loại giữ ấm liên tục, thổ địa cũng không phải trồng xuống liền có thể thu hoạch ngay, mà có chu kỳ sinh trưởng như các loại rau, lương thực, trái cây bình thường. Chẳng qua không gian có thổ nhưỡng là đất đen, nên sản lượng thu hoạch được nhiều hơn.
Lúc không gian mới xuất hiện, theo như trong các tiểu thuyết thường thấy, là sẽ x·u·y·ê·n không đến mạt thế, cổ đại, hoặc là niên đại văn. Minh Giai không xác định nàng sẽ x·u·y·ê·n không đến đâu, cứ dựa theo từng thời đại mà chuẩn bị một ít quần áo, chủ yếu là đồ ăn, ở thời đại nào thì đồ ăn cũng rất trọng yếu, Minh Giai đã mua 100 bao gạo, 100 bao mì, 100 thùng dầu ăn, thịt gà, vịt, cá cũng đều chuẩn bị đầy đủ, trong không gian còn trồng các loại lương thực, rau dưa, chờ đợi thời khắc x·u·y·ê·n không.
Kết quả, đến nay đã là học kỳ cuối của năm thứ tư đại học, sắp phải chuẩn bị cho một loạt công việc tốt nghiệp. Ngày hôm qua, trong đầu Minh Giai không hề có điềm báo trước, xuất hiện cảnh tượng sinh hoạt của những năm sáu mươi, trong lòng nàng rốt cuộc cũng cảm thấy mọi chuyện đã ngã ngũ, xem ra là sắp x·u·y·ê·n không đến những năm sáu mươi rồi.
Hôm nay, Minh Giai liền nghĩ trở về nhà để chuẩn bị một ít đồ đạc, sắp tốt nghiệp, đại học cũng quản lý rộng rãi, trường học cho một tháng để chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, chỉ cần hoàn thành đúng thời hạn là được, Minh Giai từ biệt Từ D·a·o, sau đó liền nhanh chóng bắt tàu điện ngầm trở về nhà.
Về đến nhà, việc đầu tiên nàng làm là đến máy lọc nước rót một ly, bưng ly nước ngồi trên sô pha suy nghĩ kế tiếp nên làm như thế nào, Minh Giai không hiểu rõ lắm về những năm sáu mươi, nàng lên máy tính tải tư liệu về những năm sáu mươi để xem và lưu lại, những tư liệu này viết có phần phiến diện, không thể so sánh với cảm nhận thực tế, thế nhưng cũng giúp "ếch ngồi đáy giếng" có thêm hiểu biết.
Minh Giai liền bắt đầu dùng điện thoại ghi lại danh sách những đồ vật cần mua, viết được một nửa, đột nhiên nhớ ra phải xem xét lại toàn bộ tài sản, bốn năm nay, dựa vào một tòa nhà cho thuê, số tiền thu được là 6 triệu, căn chung cư này mỗi mét vuông có thể bán được khoảng 5 vạn, nhưng bây giờ muốn có tiền mặt ngay, nàng liền cầm điện thoại đem căn chung cư này treo trên sàn giao dịch của công ty môi giới, bán với giá 4 vạn rưỡi một mét vuông.
Còn có 5% cổ phần công ty của ba, hiện tại công ty của ba nàng đang p·h·át triển như mặt trời ban trưa, Minh Giai liền gọi điện cho ba: "Alo, ba ba, ba có rảnh không, con có chút việc muốn hỏi ý kiến ba".
Minh Hồng Thâm nói: "Bảo bối, sao vậy, ba hiện tại đang rảnh, có chuyện gì không?". Nói xong, liền tạm dừng cuộc họp của công ty, đi ra khỏi phòng họp.
"Ba ba, con muốn bán cổ phần trong tay của con". Minh Giai c·ắ·n môi nói.
"Bảo bối, đã xảy ra chuyện gì sao, hay là con t·h·iếu tiền tiêu, nếu t·h·iếu tiền, ba sẽ chuyển cho con một ít".
Minh Giai rất sợ ba cho rằng nàng đã xảy ra chuyện, vội vàng nói: "Ba ba, không có chuyện gì cả, con không phải sắp tốt nghiệp đại học sao, con muốn ra ngoài chơi một chuyến, t·h·uận tiện mở siêu thị, nên cần một chút vốn".
"Bảo bối, không cần phải bán cổ phần, con muốn mở siêu thị lớn hay siêu thị nhỏ, dự toán cần bao nhiêu, ba sẽ chuẩn bị đầy đủ cho con".
Minh Giai kìm nén xúc động muốn k·h·ó·c, hít một hơi, cố gắng kìm nước mắt, t·r·ả lời: "Ba ba, con đã là người trưởng thành, con muốn dựa vào năng lực của bản thân để phấn đấu, nếu như gặp phải khó khăn hoặc vấn đề gì, con sẽ tìm đến ba".
"Bảo bối, vậy được rồi, ba ủng hộ con, ba sẽ bảo thư ký soạn thảo hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, hai ngày nữa ba sẽ chuẩn bị một khoản tiền, ba ngày sau chúng ta sẽ ký hợp đồng, được không?".
"Dạ được, ba ba, ba phải chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng có đi xã giao nhiều quá".
"Biết rồi, bảo bối, ba có việc rồi, ba cúp máy trước nhé".
"Vậy tạm biệt ba ba".
Bạn cần đăng nhập để bình luận