Ta, Ta Ta Ta Ta Ta, Đến Từ Thời Không Khác Nhau

Chương 357: Phú bà KTV

Chương 357: Phú Bà KTV
"Tốt, tốt!"
"Tần tiên sinh, ngươi muốn hát bài hát nào?"
"Ta muốn nghe bài Giang Nam, hiện tại mỗi ngày đều nghe đi nghe lại!"
"Ta muốn nghe bài Trời Nắng!"
Hai cô gái hát cùng nghe thấy Tiểu Lộ muốn ca hát, đều trở nên hưng phấn.
Tiểu Lộ hắng giọng một cái, sắc mặt nghiêm túc nói: "Phú Bà KTV!"
Ba người ngơ ngác.
Đây là muốn hát bài hát gì?
Rất nhanh, ba người trong phòng đều trở nên nghiêm túc.
Dù sao Tần Thần nổi tiếng là thiên tài sáng tác, buổi hòa nhạc kia có thể nói là Thần cấp.
Không chừng, bọn họ sẽ được chứng kiến một ca khúc mới.
Bất quá, sau đó bọn họ liền lộ ra vẻ thất vọng, bởi vì Tiểu Lộ chọn một bài hát trên máy, tên bài hát đúng là Phú Bà KTV.
"Em nói mau mau ra đây uống rượu, ở đây có cả tá cô nương, anh râu ria không cạo, nhìn như là đi trộm chó, hình tượng này có hơi khoa trương..."
Tiểu Lộ cầm micro hát đầy cảm xúc.
Hai cô gái hát cùng nghe đến ngơ ngác, quản lý Tống cũng ngây ra.
"Anh gọi điện hỏi em đang ở phòng nào, mở cửa ra cho anh lại là một bà cô hơn năm mươi tuổi, trong lòng anh sợ hãi, không giống như em nói, em đùa giỡn anh, anh vậy mà lại tin em!!"
Đến đoạn điệp khúc, Tiểu Lộ cầm micro biểu diễn đầy cảm xúc, cả người đều nhập tâm.
Hai cô gái hát cùng muốn vỗ tay, nhưng lại cảm thấy mình không đến mức hèn mọn như vậy, đến loại tiền này cũng kiếm.
Quản lý Tống ngây ra như phỗng, có chút hoài nghi nhân sinh.
Đây thật sự là ca sĩ mà công ty bọn họ, tìm mọi cách theo đuổi sao?
"Em cùng bà cô hát một bài 'Tại Nước Một Phương', bà ấy khen em thể trạng tốt, trung khí đủ, giọng vang, em nói không muốn đi ra cùng bà ấy, gọi anh giúp..."
Tiểu Lộ hát đến hưng phấn, càng hát càng hăng.
Khi kết thúc, có hai tiếng vỗ tay qua loa.
"Đây là lần đầu ta hát karaoke, đừng nói, xác thực rất thoải mái."
Tiểu Lộ cười toe toét nói.
Từ nhỏ không có bạn bè, cũng không có tiền, KTV loại địa phương này sao có thể là nơi hắn có thể đến.
"Tần tiên sinh nói đùa, buổi hòa nhạc anh còn hát rồi, KTV này còn không phải là chuyện nhỏ."
Quản lý Tống cười ha hả nịnh nọt nói.
"Được, vậy ta lại hát tặng mọi người hai bài."
Tiểu Lộ vừa nói, vừa vươn ngón tay đến máy chọn bài.
"Tháng chín trời đã lạnh rồi, lưu manh một mình một giường, không có vợ thời gian khó khăn, các anh em ơi, nghĩ đi nghĩ lại thật bi thương, ai nha!"
"... "
"Kết hôn, kết hôn, chú rể không phải ta, quá nhiều khó chịu, ta nên nói với ai..."
"... "
"Lão tài xế kéo kéo ta..."
"... "
Hai cô nương hát cùng, nhìn Tiểu Lộ hát những bài này, đều nghe đến tê dại.
Đây thật sự là Tần Thần nổi danh chỉ sau một đêm, nổi tiếng khắp cả nước sao?
Tiểu Lộ hát đến hưng phấn, chuẩn bị tiếp tục chọn bài.
Lúc này, một cô nương đột nhiên nắm lấy tay Tiểu Lộ, nước mắt lưng tròng: "Đại ca, đừng hát nữa! Không được thì anh sờ chân em một cái đi!"
Tiểu Lộ: "... "
. .
Sau khi kết thúc hành trình KTV vui vẻ trong rừng, quản lý Tống lại mời Tiểu Lộ đi tẩm quất.
Đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc tẩm quất.
Đến rồi hắn mới biết, tại sao lão Vương lại đặc biệt thích.
Cô gái xoa chân cho hắn, nhìn qua khoảng 20 tuổi, dung mạo xinh xắn, dáng người thướt tha.
Mặc dù so với Mộ Hiểu Yên thì không thể nào sánh được, nhưng trong đám người bình thường cũng được xem là mỹ nữ.
Quan trọng nhất là... mặc ít!
Có đôi khi Tiểu Lộ cũng không biết mắt mình nên nhìn vào đâu.
Mặc dù hắn có chút hơi sớm trưởng thành, trải qua cũng nhiều chuyện, nhưng dù sao cũng là một xử nam 18 tuổi.
Thuộc loại có sắc tâm, không có gan làm.
Bất quá cũng may, kỹ sư xoa bóp này tay chân vẫn tương đối đứng đắn.
Sau khi xoa bóp xong, quản lý Tống cười tủm tỉm nhìn Tiểu Lộ: "Thế nào Tần tiên sinh, xoa bóp này còn chưa hài lòng sao?"
"Hài lòng, hài lòng!"
Tiểu Lộ uống lá trà quý trên bàn.
Hắn nhấp hai ngụm, mặc dù không biết là lá trà gì, nhưng khi uống vào thơm ngát, cho dù hắn là một người không hiểu trà cũng nhịn không được muốn khen một tiếng trà ngon, giá cả hẳn không đơn giản.
Dù sao hắn đến cửa hàng tẩm quất, cũng là cửa hàng cao cấp.
"Tống quản lý, tối nay ngài tốn kém rồi!"
Tiểu Lộ nằm trên giường massage, thong thả nói.
Đây mới là cuộc sống của người có tiền!
Đến khách sạn sang trọng ăn uống thả cửa, sau đó lại đi KTV ôm hai cô gái hát cùng, mệt mỏi lại đến cửa hàng tẩm quất để kỹ sư xinh đẹp có dáng vóc xoa bóp...
Người có tiền cũng chỉ đến thế mà thôi!
Ta thích hợp thay thế!
"Không có việc gì, không có việc gì, chỉ cần Tần tiên sinh tối nay chơi vui vẻ, chính là vinh hạnh lớn nhất của ta."
Quản lý Tống thấy bầu không khí thích hợp, bèn cười ha hả bắt đầu nói chuyện hợp đồng với Tiểu Lộ.
"Tần tiên sinh, công ty quản lý của chúng ta tuyệt đối đảm bảo, ký kết với công ty, chúng ta không những sẽ cho anh một bút tiền không nhỏ, mà còn tuyệt đối nắm chắc đưa anh lên thành siêu sao ca nhạc, buổi hòa nhạc, show thực tế..."
Thời gian kế tiếp, quản lý Tống bắt đầu thao thao bất tuyệt cho Tiểu Lộ nghe về lợi ích khi gia nhập công ty bọn họ.
Nghe xong, Tiểu Lộ đột nhiên có mấy phần hướng về.
Minh tinh kiếm tiền quá dễ dàng, không khác gì nhặt tiền!
"Ký kết xong, một năm ta có thể kiếm được bao nhiêu?"
Tiểu Lộ hỏi dò.
Quản lý Tống cười ha hả, nói với hắn một con số ước chừng.
Ngay lúc này, Tiểu Lộ triệt để ngây người.
Sau khi rời khỏi cửa hàng tẩm quất, Tiểu Lộ toàn thân thư thái.
Hắn lấy điện thoại ra gọi cho Tinh Tử.
"Ai?"
Tinh Tử nhìn số điện thoại, có chút kỳ quái.
"Ta!"
Tiểu Lộ cười ha hả nói.
"***! ******. . . !"
Hắn chỉ nói một chữ, nhưng Tinh Tử nháy mắt nhận ra thân phận của hắn.
Thậm chí không mở đầu, trực tiếp tung đại chiêu.
"Này này, Tinh Tử, đừng chửi loạn, mẹ ngươi với mẹ ta là một người."
Tiểu Lộ ngoáy ngoáy lỗ tai, nghe tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc của Tinh Tử ở đầu dây bên kia.
"Ai là Tinh Tử!"
Tinh Tử cuống họng đều khàn đặc, nén giận gầm lên một câu, sau đó là một trận ho kịch liệt.
"Ta với ngươi có một chuyện làm ăn muốn bàn."
Tiểu Lộ cười tủm tỉm nói.
"Nói chuyện làm ăn gì? Bán chữ ký, bán ảnh chụp chung?" Giọng nói Tinh Tử mang theo vài phần đề phòng.
Tiểu Lộ trả lời: "Là như vậy, có một công ty rất coi trọng ngươi, định ký hợp đồng với ngươi, ta đã đàm phán kịch liệt với hắn, đạt được một mức giá tương đối hợp lý, đến lúc đó, ngươi ký hợp đồng với công ty, chúng ta chia đôi..."
"Cút đi!"
Tinh Tử trực tiếp cắt ngang lời Tiểu Lộ: "Ngươi không cho ta ký à?"
"Không có ký, đây không phải muốn hỏi ý kiến của ngươi sao?"
Tiểu Lộ từ tốn nói.
"Chuyện của ta ngươi bớt can thiệp vào, ngươi bán chữ ký, bán ảnh chụp chung ta nhịn, nhưng chuyện của công ty quản lý, đừng nhúng tay vào!"
Tinh Tử cảnh cáo xong, liền cúp điện thoại.
Tiểu Lộ bất đắc dĩ.
Của cải đầy trời cứ như vậy mà mất!
Sau đó, hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng gọi cho A Tang: "A Tang, ngươi bây giờ thế nào?"
"Ở đây bán chữ ký, bán ảnh chụp chung, nhiều người quá, ngươi thì sao?"
Tiểu Lộ: "..."
Hắn nhìn qua thời gian, đã là 12 giờ đêm, người này sẽ không ở đó chụp ảnh chung, ký tên suốt chứ.
Nghĩ đến mình đang ăn tiệc, ca hát, xoa bóp, còn A Tang lại ở trong gió lạnh ký tên đến nửa đêm...
Thật đáng chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận