Ta Một Người Tốt, Các Ngươi Nói Ta Là Tai Họa?

Chương 947: Cái tiếp theo thích hợp động thủ mục tiêu

**Chương 947: Mục tiêu ra tay tiếp theo rất thích hợp**
Đường Kim mặt lạnh trầm mặc, trong cổ họng đột nhiên phát ra trận trận cười lạnh, khiến người ta rùng mình, không rét mà run.
Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng và kiềm chế.
Trừ Tần Kha và mấy người bên cạnh, tất cả những người khác đều nín thở.
Lương Minh, người được Tần Kha gọi là Lương huynh, đã lui về một bên.
"Đã lâu không thấy qua người phách lối như vậy. Ta rất hiếu kì, các ngươi rốt cuộc là ai, dám ở trước mặt ta làm càn như vậy."
Tần Kha bình tĩnh nói: "Ta là Tần Kha, là lão bản khách sạn này."
"Tần Kha? Chưa nghe nói qua, các ngươi hình như không phải người kinh thành, không biết trời cao đất rộng như thế, không sợ trong đêm các ngươi và cả khách sạn này bị một mồi lửa thiêu hủy sao?"
Tần Kha khoanh tay lạnh nhạt nói: "Ta cảm thấy hẳn là sẽ không, tửu điếm của chúng ta phòng cháy chữa cháy rất tốt, sẽ không vô duyên vô cớ bốc cháy. Về phần có người phóng hỏa, hẳn là cũng không, phụ cận chính là Trấn Linh Tổng Cục, ta nghĩ chắc hẳn không có ai sống không nhịn được, dám ở chỗ này phóng hỏa!"
Đường Kim nhìn chăm chú Tần Kha: "Ta không rõ, là ai đưa cho ngươi lực lượng, để cho ngươi dám phách lối như vậy?"
Lớn như vậy, hắn vẫn thật sự chưa thấy qua người phách lối như thế.
Cho dù là ba đại gia tộc khác, cũng không dám khinh thị Đường Gia như vậy.
Cứ như trong mắt bọn hắn, Đường Gia căn bản là không tính là cái gì.
Hắn rất ngạc nhiên, đến cùng là ai đứng sau lưng bọn hắn, cho bọn hắn chỗ dựa.
Có thể làm cho hắn có lực lượng như thế, cũng chỉ có một khả năng.
Tiểu tử này, có thể là người của ba đại gia tộc khác.
Họ Tần, nói như vậy có thể là người Tần gia?
Có thể người Tần gia hắn đều biết, nhất là những thiếu gia ăn chơi của Tần gia, cho dù là chi thứ hắn cũng đều gặp qua tám chín phần.
Nhưng tiểu tử này, hắn chưa từng thấy qua.
Ngược lại là còn có một khả năng, hắn cũng không phải là người của ba đại gia tộc kia, mà sau lưng của hắn, có một người rất mạnh làm chỗ dựa.
Trung Quốc tuy tứ đại gia tộc là lớn nhất mạnh nhất.
Nhưng kỳ thật cũng có những người thực lực mạnh mẽ, thân phận địa vị rất cao tồn tại.
Ví dụ như cục trưởng Trấn Linh Tổng Cục hiện tại, hắn không thuộc về bất kỳ gia tộc nào trong tứ đại gia tộc.
Nhưng tứ đại gia tộc trong lúc hắn tại nhiệm đều phải nể mặt.
Còn có Long hội trưởng, Hội trưởng Hoa Hạ Linh Giả Quản Lý Hiệp Hội hiện tại.
Hắn cũng không thuộc về bất kỳ thế gia thế lực nào, nhưng cơ hồ tất cả thế gia cũng không dám đắc tội hắn.
Cho dù là tứ đại gia tộc, trong tình huống không cần thiết, cũng sẽ không cùng hắn vạch mặt.
Lại ví như viện trưởng Thanh Long Học Viện bây giờ, cũng tương tự không thuộc về bất kỳ gia tộc thế lực nào, nhưng ở Trung Quốc lại đức cao vọng trọng.
Trung Quốc rất nhiều Linh giả cường giả, đa số đều tốt nghiệp Thanh Long Học Viện, rất nhiều người đều tự mình nhận qua hắn dạy bảo chỉ điểm.
Không hề khoa trương, vị viện trưởng Thanh Long Học Viện này tại Trung Quốc muốn làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần tin tức vừa truyền ra, đều sẽ có vô số người hưởng ứng hỗ trợ.
Đương nhiên, ngược lại, mấy đại nhân vật không thuộc về bất luận gia tộc nào này.
Trong tình huống không cần thiết, cũng sẽ không lựa chọn đắc tội tứ đại gia tộc.
Nhưng theo hắn biết, Trung Quốc mấy đại nhân vật không thuộc về bất luận gia tộc nào này, cũng không có ai họ Tần?
Hắn càng ngày càng hiếu kỳ thân phận của Tần Kha.
Lúc đầu, hắn căn bản không thèm để ý tiểu tử này là ai, bối cảnh là cái gì.
Dù sao bối cảnh có lớn, có thể lớn qua Đường Gia sau lưng hắn sao?
Có thể tiểu tử này biểu hiện bây giờ, thực sự quá mức phách lối.
Hiển nhiên căn bản không để ý thân phận của hắn, cũng không quan tâm Đường Gia sau lưng của hắn.
Điều này không thể không khiến hắn sinh ra hiếu kỳ.
Đương nhiên, hiếu kỳ thì hiếu kỳ, cũng không cần sợ hãi tiểu tử này phía sau có bối cảnh cường đại gì.
Vẫn là câu nói kia, bối cảnh có lớn, có thể lớn qua Đường Gia sau lưng hắn sao?
"Sao nhiều người như vậy?" Cửa ra vào, một đạo thanh âm trong trẻo vang lên.
Đám người nhao nhao nhìn về phía cửa ra vào, Tần Kha mấy người cũng đều xoay người sang chỗ khác.
Người nói chuyện là một mỹ nữ chừng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi.
Khuôn mặt tinh xảo, mắt phượng mày ngài, giữ lại tóc ngắn, một bên tóc ngắn vén sau tai.
Mang theo một đôi khuyên tai lấp lánh, nửa thân trên mặc một bộ quần áo màu trắng, nửa thân dưới là một chiếc quần jean không quá bó sát người.
Cách ăn mặc tổng thể mà nói, vừa hưu nhàn lại vừa thời thượng.
Nữ nhân này, Tần Kha cũng nhận biết.
Hoặc là nói, hắn đã xem qua tư liệu về tứ đại gia tộc.
Triệu Uyển.
Là tiểu thư được sủng ái nhất trong mạch chính của tứ đại gia tộc, là hòn ngọc quý trên tay của toàn bộ Triệu gia.
Triệu Gia Bát lão đều không ngoại lệ, đều rất thích nàng.
Tuy nàng là cháu gái ruột của nhị lão, nhưng kỳ thật Bát Lão đều xem nàng như cháu gái ruột mà đối đãi.
Ở kinh thành, trong tất cả con em thế gia, địa vị của nàng tuyệt đối không thua bất kỳ một người nào.
Nhìn thấy Triệu Uyển, Đường Kim cũng từ trên ghế đứng lên, không còn mặt lạnh, mà là nở nụ cười: "Chúng ta đang tán gẫu."
Hắn thích Triệu Uyển, điều này Tần Kha cũng đã xem qua trên tư liệu.
Trước đó Đường Gia đến nhà hướng Triệu Gia cầu hôn cho hắn, bất quá bị Triệu Gia Bát lão cự tuyệt.
Nguyên nhân là, bọn hắn thực sự quá cưng chiều Triệu Uyển.
Thậm chí sủng ái đến mức, sẽ không can thiệp tự do của Triệu Uyển, sẽ không dùng nàng để thông gia.
Nhưng trên tư liệu lại không nói rõ Triệu Uyển có ý tứ với Đường Kim hay không.
Vị Triệu Gia tiểu thư này cũng không phải là đến một mình.
Đi cùng nàng còn có bốn bảo tiêu mặc âu phục mang theo kính râm.
Bốn bảo tiêu tuổi tác đều hơn 40.
Nàng mang theo một chiếc túi xách nhỏ nhắn hoa văn da rắn đi tới, để bốn bảo tiêu ở ngoài cửa.
"Nói chuyện phiếm, trò chuyện cái gì?"
"Đang cùng lão bản khách sạn này nói chuyện phiếm, vị lão bản này tuổi trẻ, rất ngông cuồng, cuồng vọng đến mức căn bản không xem Đường Gia chúng ta ra gì." Đường Kim nhìn Triệu Uyển nói, từ trong ánh mắt đó có thể thấy được, hắn xác thực thích nữ nhân này.
"Đừng nói giỡn, toàn bộ Trung Quốc, có mấy người dám không đem các ngươi Đường Gia để vào mắt."
"Không có lừa ngươi, ta nói thật !"
Triệu Uyển nhíu nhíu mày, nhìn quanh bốn phía, cũng rất tò mò là ai không đem Đường Gia để vào mắt.
Cuối cùng, ánh mắt của nàng rơi vào trên thân Tần Kha.
Cũng không phải là Tần Kha hiện ra quá cuồng vọng, mà là vị trí đứng của hắn, rõ ràng là người dẫn đầu trong mấy người này.
"Trước kia chưa thấy qua a, ở đâu ra, không phải người kinh thành đi?"
(# ̄~ ̄#) "Ta là Tần Kha, từ Vân Thành tới!"
"Vân Thành hình như ở Hoa Nam, sao chạy xa như vậy đến Kinh Thành?" Thanh âm của nàng rất nhẹ, trong giọng nói tràn ngập tò mò.
(ˉ▽ ̄~) "Nghe nói Kinh Thành người có tiền nhiều, cho nên muốn tới đây làm ăn kiếm chút tiền, tích lũy đủ tiền qua hai năm về nhà cưới vợ."
Triệu Uyển đánh giá cách bài trí phòng, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Tần Kha.
"Ngươi là lão bản ở đây? Không thể nào, khách sạn này quy cách không thấp, bài trí cũng tốn không ít tiền đi?"
Dưới cái nhìn của nàng, nam sinh tên Tần Kha này không thể là lão bản khách sạn này.
Bởi vì, hắn thật sự là quá trẻ tuổi.
Ngược lại hắn là con trai của lão bản khách sạn này, ngược lại còn có thể.
"Một người là không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy, là ta cùng mấy người bạn cùng nhau kiếm tiền làm, chính là mấy người bọn hắn."
Tần Kha chỉ chỉ Lý Minh bọn hắn, có chút hứng thú nhìn người nữ nhân xinh đẹp trẻ tuổi này.
Càng xem càng vừa ý!
Cô gái này, thực sự rất thích hợp làm mục tiêu ra tay tiếp theo!..............................
Chúc tất cả thí sinh đại học tên đề bảng vàng, thi ra thành tích tốt, cũng chúc các độc giả khác việc học thuận lợi, làm việc hài lòng, tiền đầy túi! Khôi phục chương mới đã bắt đầu, bù chương đang tiến hành, các vị xem xong phiền phức nhấn nhấn nút "thúc chương", có thời gian xem quảng cáo tặng chút quà nhỏ, quả quýt cảm kích khôn cùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận