Ta Một Người Tốt, Các Ngươi Nói Ta Là Tai Họa?

Chương 128: Van cầu ngươi khác tự luyến

**Chương 128: Làm ơn đừng tự luyến nữa**
Trong phòng học rộng lớn, Triệu Đức Trụ chậm rãi nói.
Tần Kha và Vương Chí Kiệt đứng sau lưng hắn.
Nói vài câu đơn giản, Triệu Đức Trụ cũng không muốn nói nhiều nữa.
Bởi vì những gì cần nói, sớm đã nói khi bắt đầu buổi học.
Chỉ là lúc đó Tần Kha và Vương Chí Kiệt còn đang chạy bộ tr·ê·n sân tập.
Nhìn về phía Tần Kha và Vương Chí Kiệt.
"Hai đứa có vấn đề gì, đợi lát nữa tan học rồi nói, giờ tìm chỗ ngồi tạm đi!"
Tần Kha nhìn quanh.
Chỉ còn vị trí phía sau.
Cùng Vương Chí Kiệt ngồi ở phía cuối lớp.
Triệu Đức Trụ chống hai tay lên bàn giáo viên: "Bây giờ bầu lớp trưởng, trước tiên tự đề cử mình đi, ai cảm thấy có thể đảm nhiệm vị trí này thì giơ tay!"
Vài giây sau...
"Không có ai sao?"
Triệu Đức Trụ lẩm bẩm.
ヽ( ̄▽ ̄) ノ "Em nha! Em!"
( ̄▽ ̄)/ "Em em em!"
Tần Kha và Vương Chí Kiệt liều mạng giơ tay phải!
"Nếu không có ai, vậy để ta tự chọn vậy!"
Tần Kha: ,Ծ‸Ծ,
Vương Chí Kiệt: ಠ ╭╮ ಠ
Cũng không phải Triệu Đức Trụ xem thường Tần Kha.
Theo hắn hiểu biết, trước mắt toàn bộ ban hai, không có gì bất ngờ thì thực lực mạnh nhất chính là Tần Kha.
Thêm vào đó, Tần Kha còn có rất nhiều kinh nghiệm thực chiến.
Đã từng vật lộn cùng dị thú, cũng từng sinh tử vật lộn cùng những Linh giả khác như Huyết Nguyệt giáo.
Chỉ riêng về kinh nghiệm, Tần Kha là ứng cử viên không có đối thủ cho vị trí lớp trưởng.
Nhưng nói thật, để Tần Kha làm lớp trưởng, hắn không dám!
Rủi ro quá lớn!
Còn về Vương Chí Kiệt...
Ngươi cũng không biết ngại mà giơ tay à?
Mặt mũi đâu? ? ?
"Hôm nay là ngày đầu nhập học, ta đối với các em đều không hiểu rõ lắm, vậy thế này, Lý Minh tạm thời đại diện vị trí lớp trưởng! Nửa tháng sau, khi mọi người đã quen biết nhau, sẽ bỏ phiếu bầu lại!"
"Lý Minh, em không có vấn đề gì chứ?"
Lý Minh lời thề son sắt nói: "Không có vấn đề ạ!"
Nói thật, hắn không thích làm lớp trưởng lắm!
Nhưng đã được Triệu Đức Trụ chọn, vậy thì cố gắng gánh vác trọng trách này vậy!
o(*▽*)q hắc hắc hắc...
Hắn không hưng phấn, không có chút nào hưng phấn!
Thật đó!
Sau đó, Triệu Đức Trụ lại chọn các cán sự khác, nhưng không hề chọn Tần Kha và Vương Chí Kiệt.
Kỳ thật cũng không quan trọng, ngoại trừ vị trí lớp trưởng, bọn hắn đối với các vị trí cán sự khác cũng chẳng có hứng thú gì.
Khi sắp tan học, Triệu Đức Trụ yêu cầu mọi người thêm vào một nhóm lớp.
Thời khóa biểu sắp tới hắn sẽ đăng trong nhóm, có thông báo gì hắn cũng sẽ đăng trong đó.
Chín giờ tối.
Sau khi tan học, Triệu Đức Trụ giữ Tần Kha và Vương Chí Kiệt ở lại.
Trong phòng học, Triệu Đức Trụ ngồi tr·ê·n ghế, Tần Kha và Vương Chí Kiệt đứng bên cạnh.
Khi biết được đầu đuôi sự việc đ·á·n·h nhau với Trương Lãng, Triệu Đức Trụ nói: "Tần Kha, ta nhớ ngày chụp ảnh tốt nghiệp ta đã nhắc nhở con, cố gắng đừng gây chuyện trong trường đại học Linh giả..."
"Nhưng bây giờ sự việc đã xảy ra rồi, thì cho qua đi!"
"Ta vẫn muốn nhắc nhở con một lần nữa, đại học Linh giả không giống những nơi khác, sau này có việc gì cố gắng đừng động thủ, gọi điện thoại cho ta trước, rõ chưa?"
Tần Kha gật đầu: "Con biết rồi, Triệu thúc, sau này có việc gì đảm bảo sẽ gọi điện thoại cho chú đầu tiên!"
Tiếp đó Tần Kha hỏi ra nghi vấn trong lòng.
"Triệu thúc, sao chú lại đột nhiên đến đại học Linh giả làm giáo viên, hơn nữa lại còn dạy lớp số một!"
"Cái này, là do điều động công việc..."
Kỳ thật Triệu Đức Trụ sớm đã có cơ hội vào đại học Linh giả làm giáo viên.
Chỉ là vì một vài nguyên nhân nên vẫn chưa tới.
Nghỉ hè, suy nghĩ mãi, sợ con gái mình bị lừa trong trường đại học Linh giả.
Vừa vặn lúc này Trương Hồng lại gọi hắn đến đại học Linh giả hỗ trợ chủ nhiệm một lớp, thế là hắn đến.
Ban đầu Trương Hồng nói với hắn là sẽ phụ trách chủ nhiệm lớp 2, hắn rất là k·í·c·h động.
Dù sao lớp 2 là lớp số một, chủ nhiệm lớp như vậy thì mặt mũi cũng được nở mày nở mặt.
Nhưng điều hắn không ngờ tới là khi nhận được danh sách lớp, lại có tên của Tần Kha và Vương Chí Kiệt.
Đêm đó, hắn nằm tr·ê·n giường rất lâu mới ngủ được.
Sau đó cũng đã thông suốt.
Chủ nhiệm thì chủ nhiệm, Tần Kha và Vương Chí Kiệt chỉ là nhiều chuyện một chút, thích gây chút phiền phức, nói nhảm nhiều một chút, ngoài ra cũng chẳng có khuyết điểm gì.
Ngược lại, hai đứa có không ít ưu điểm.
Ân...
Hắn tự an ủi mình như thế.
Triệu Đức Trụ ngẩng đầu nhìn Tần Kha, bất đắc dĩ cười nói: "Lớp mười hai ta là chủ nhiệm của các con, vào đại học vẫn là chủ nhiệm, có lẽ đây chính là duyên phận!"
Tần Kha gãi đầu cười nói: "Triệu thúc, con còn tưởng rằng chú không nỡ xa con và A Kiệt, cố ý đến đại học Linh giả, muốn tiếp tục làm chủ nhiệm lớp chúng con!"
Triệu Đức Trụ sầm mặt!
Dựa vào!
Nhóc con này đúng là tự luyến!
Ta còn tránh các con không kịp, điên sao mà từ cấp ba theo các con đến tận đại học để làm chủ nhiệm!
Triệu Đức Trụ ngượng ngùng cười: "Ừ đúng, ai bảo hai đứa các con ưu tú như vậy!"
Nói xong câu đó, Triệu Đức Trụ nhận ra vẻ tự hào trên mặt Tần Kha và Vương Chí Kiệt.
Ta dựa vào!
Ta chỉ đùa với các con một chút, vậy mà hai đứa lại tưởng thật à?
Nào nào nào, các con nói cho ta nghe xem, vẻ mặt tự hào này là sao?
Vương Chí Kiệt nghi ngờ nói: "Triệu lão sư, vừa rồi khi tranh cử lớp trưởng, con và Tần Kha có giơ tay, thầy không thấy sao?"
Triệu Đức Trụ nhíu mày, nói: "Không, ta có thấy các con giơ tay, sở dĩ không chọn hai đứa, không phải vì ta cảm thấy các con không thích hợp với vị trí lớp trưởng! Ngược lại, ta thấy hai đứa rất thích hợp làm lớp trưởng!"
Tần Kha hai mắt sáng lên, Vương Chí Kiệt cũng vậy!
Triệu Đức Trụ nội tâm thở dài...
Không biết nói những lời trái lương tâm như thế này, có bị sét đ·á·n·h không!
"Vậy sao không chọn con và Tần Kha?"
Triệu Đức Trụ nghiêm túc nói: "Đương nhiên là có nguyên nhân, nhưng bây giờ muộn rồi, hai đứa lại vừa chạy nhiều vòng tr·ê·n sân tập như vậy, chắc chắn rất mệt mỏi, về nghỉ ngơi trước đi, nguyên nhân cụ thể đợi sáng mai ta sẽ nói!"
Thực tế là, Triệu Đức Trụ nhất thời không tìm được lý do để lừa gạt hai người bọn họ.
"Vâng ạ!"
"Vậy Triệu thúc, chúng con đi trước đây?"
"Khoan đã Tần Kha, có chuyện muốn nói với con!" Triệu Đức Trụ chân thành nói: "Trước mắt xét về thực lực tổng hợp, con hẳn là người mạnh nhất ban 2, giao cho con một nhiệm vụ, một tháng sau thi đấu tân sinh, con cố gắng giành hạng nhất, cho ban 2 chúng ta thêm thể diện, cũng là cho trường Nhất Trung thêm thể diện!"
Tần Kha nghĩ nghĩ, nhàn nhạt nói: "Cái này, con sẽ cố gắng, chỉ cần không có gì ngoài ý muốn, con sẽ cố gắng giành hạng nhất!"
Triệu Đức Trụ nói: "Ngoài ý muốn, có thể có ngoài ý muốn gì?"
"Ngoài ý muốn thì nhiều lắm, tỷ như con đột nhiên cảm mạo, sốt cao, hoặc là trường học đột nhiên nổ, tận thế đột nhiên tới..."
【 đinh, đến từ Triệu Đức Trụ tâm tình tiêu cực + 567! 】
"Dừng, dừng lại! Nhóc con nhà con cả ngày chẳng có gì đứng đắn, mau về nghỉ ngơi đi, sáng mai chương trình học rất căng!"
...
Bên này.
Trương Lãng mặt mũi bầm dập vừa tan học ra khỏi phòng, liền bị một thiếu niên cao lớn thô kệch chặn đường.
Vương Cương cao hơn Trương Lãng chừng một cái đầu, biểu lộ nghiêm túc: "Chào cậu, tôi là Vương Cương!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận