Ta Một Người Tốt, Các Ngươi Nói Ta Là Tai Họa?

Chương 650: Khẩu chiến bầy nho

**Chương 650: Khẩu chiến với nhóm nho sĩ**
Đầu dây điện thoại bên kia, Sư Tử trầm mặc hai giây, giọng điệu trầm xuống: "Ngươi nói cái gì?"
"A, ta nói gì à? Hình như ta quên mất ta vừa mới nói gì..." Tần Kha gãi đầu, lại nhìn về phía Vương Chí Kiệt: "A Kiệt, ta vừa nói gì thế?"
Vương Chí Kiệt ghé sát miệng vào điện thoại, lớn tiếng nói: "Hắn nói uống cái đầu mẹ nó ấy!"
Tần Kha gật đầu, hướng về phía điện thoại bình tĩnh nói: "À đúng, ta nói uống cái đầu mẹ nó!"
【 Đinh, đến từ Raymond tâm tình tiêu cực +1000! 】
Đầu dây điện thoại bên kia, Sư Tử hít sâu một hơi, mỉm cười: "Rất tốt, hi vọng lần sau ngươi gặp ta, vẫn có thể nói như vậy."
Tần Kha không hề nao núng: "Còn có việc gì không, không có việc gì thì cúp máy, ta còn phải đi đánh người của Thiết Huyết quân đoàn các ngươi, thời gian gấp lắm!"
Tút tút tút...
Cúp điện thoại xong, Sư Tử nhìn về phía lão đầu đang ngồi trên ghế văn phòng.
Lão đầu dáng vẻ hơn bảy mươi tuổi, mặc một bộ tây trang màu đen, tóc hoa râm, tay cầm một chiếc bút máy màu vàng đang ký tên lên tài liệu.
"Ta không biết ngươi rốt cuộc đang lề mề cái gì, không phải chỉ là hai tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch sao? Trực tiếp động thủ không được à?"
Đối mặt với câu hỏi của lão đầu, Sư Tử bình tĩnh nói: "Lâm chủ sự, ngài cứ yên tâm, chuyện này ta đã đáp ứng, thì chắc chắn sẽ làm tốt cho ngài! Nhưng cũng mong, chuyện ngài đáp ứng ta..."
Lão đầu đặt bút máy xuống, ngẩng đầu, gương mặt lộ ra vẻ dị thường âm hiểm: "Ta đã đáp ứng ngươi việc gì thì sẽ không đổi ý, ngươi nắm chắc tiêu diệt hai tên đó cho ta là được!"
Sư Tử không hiểu rõ cho lắm: "Có thể hay không nói cho ta biết, hai người bọn họ có ân oán gì với ngài, tại sao nhất định phải bắt bọn hắn c·hết?"
Lão đầu không tiết lộ cho Sư Tử nửa điểm tin tức hữu dụng nào: "Ngươi cứ làm việc của ngươi là được, xử lý nhanh gọn vào! Nếu như ngươi không xử lý được thì nói sớm, ta tìm người khác."
Sư Tử tiếu lý tàng đao: "Ngài hẳn là phải tin tưởng ta mới đúng, chuyện lần trước, ta làm không tốt sao?"
Lão đầu cười lạnh: "Chuyện lần trước, nếu không phải ta đi chùi đít cho ngươi, thì sớm đã lộ tẩy rồi!"
Trong bệnh viện.
Cúp điện thoại.
Tần Kha nhìn về phía Lý Minh, một tay khoác lên vai hắn: o(´^`)o "Được rồi, được rồi, đừng khó chịu, đi, đi ăn cơm, Trương Lãng mời khách!"
Trương Lãng chu mỏ: "Tại sao lại là ta mời?" Tiếp đó hắn nhìn Lý Minh một chút, nhếch miệng nói: "Thôi được, lần này ta mời, muốn ăn gì cứ tự nhiên chọn."
Bởi vì Lý Minh không có vấn đề gì lớn, trúng độc cũng đã uống thuốc giải, dứt khoát liền trực tiếp làm thủ tục xuất viện.
Bác sĩ đề nghị hắn nên ở lại hai ngày để quan sát thêm.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, nơi này là một bệnh viện tư nhân, Lý Minh ở lại thời gian càng lâu, thì bọn họ thu nhập càng nhiều.
Lý Minh không chấp nhận đề nghị của hắn!
Ra khỏi bệnh viện, thời gian còn sớm, mới 8 giờ 30 sáng.
Thời gian thực tế quá sớm, Tần Kha không có tâm trạng ăn uống.
Mấy người liền đơn giản mua mấy lồng bánh bao, ngồi ở quán bên ngoài.
Sáng sớm, Long Thành mang một loại cảm giác vội vàng bận rộn, mỗi góc phố của thành thị đều thể hiện rõ sự gấp gáp của thời gian.
So với khoảng thời gian hồi hộp này, Tần Kha thích sự lười biếng của hoàng hôn hơn.
Trải qua chuyện của Lý Hưng, Lý Minh rõ ràng không có khẩu vị.
Hắn cắn từng miếng bánh bao, trò chuyện với cha hắn trên mạng.
Trương Lãng và Vương Chí Kiệt vừa ăn bánh bao vừa cãi nhau.
Tần Kha bề ngoài yên tĩnh, kỳ thực hai ngón tay của hắn trên màn hình điện thoại đang gõ chữ nhanh như bay.
Miệng hắn cắn bánh bao, hai tay nhanh chóng gõ chữ, trên diễn đàn của Thanh Long học viện cùng người của Thiết Huyết quân đoàn chửi nhau.
Thực sự làm được lấy một địch trăm, khẩu chiến với nhóm nho sĩ!
Có người nói Tần Kha rảnh rỗi sinh nông nổi, mới sáng sớm đã lên diễn đàn chửi nhau với người khác.
Không sai, hắn vẫn thật là rảnh rỗi sinh nông nổi!
Về phương diện võ mồm này, hắn chưa từng thua ai! Cũng không cho rằng mình sẽ thua!
【 Biết nói chuyện cá 】: Ngươi cũng chỉ biết nắm lấy một Raj không buông, có bản lĩnh đến tìm những người cấp cao như chúng ta thử xem?
Tần Kha lập tức trả lời: Ngươi cũng chỉ biết nhảy nhót trên mạng thôi, chó biết cắn người thì không sủa, hiểu không?
Vài giây sau, người này không trả lời.
Tần Kha lại trả lời: Nha, không sủa nữa à? Xem ra ngươi là chó biết cắn người!
【 Đinh... 】
【 Bạn gái đi theo người khác thì xử lý thế nào 】: Nếu không phải nể mặt ngươi là tân sinh, ta lười đánh ngươi, thì ngươi còn có thể sống đến bây giờ?
Tần Kha trả lời: Bạn gái đều đi theo người khác rồi mà còn ở lại đây chửi nhau với ta à? Sao không mau đuổi theo đi! Bất quá nhìn bộ dạng này của ngươi, chắc có đuổi cũng không kịp!
【... 】
【 Chân ái vô địch 】: Đừng để ta gặp ngươi trong trường!
Tần Kha trả lời: Muốn bị đánh thì nói rõ, đừng có vòng vo tam quốc!
【 Nòng nọc nhỏ lạc đường 】: Có gan ngày mai cùng ta lên sân thi đấu, có dám không?
Tần Kha trả lời: Ta chỉ lên sân thi đấu với người đẹp trai thôi, nhìn avatar của ngươi, đời này ta cũng sẽ không lên sân thi đấu với ngươi!
【 Bánh ngọt Tiểu Tuyết ngọt ngào 】: Ban trưởng đẹp trai nhất! !
Nhìn câu này liền biết, tám phần là do Cổ Đằng Thiên Huệ gửi.
Tần Kha trả lời: Ta là một bình xịt vô tình!
【 Ba ngày đánh cá một ngày ăn no 】: Ngươi cũng chỉ giỏi cái mồm!
Tần Kha trả lời: Trùng hợp, con chó nhà ta cũng nói như vậy.
Nhìn những phản hồi liên tục không ngừng, Tần Kha nhếch miệng cười một tiếng.
Rất thích dáng vẻ các ngươi không ưa ta mà không có biện pháp nào bắt được ta!
Vốn còn định tiếp tục trả lời mấy câu, để kiếm thêm chút tâm tình tiêu cực, kết quả diễn đàn đột nhiên đóng cửa!
"Hửm?"
Tần Kha mặt đầy nghi hoặc.
Đây là hắn một mình làm sập diễn đàn của Thanh Long học viện sao?
Lúc trở về, mấy người đi bộ.
Vương Chí Kiệt và Trương Lãng đi phía sau, vẫn như cũ líu lo không ngừng cãi lộn.
Nội dung cãi nhau đủ loại, còn nguyên nhân gây ra là gì, đừng nói là Tần Kha, hai người đó hơn phân nửa cũng không rõ.
Tần Kha khoác vai Lý Minh, xoa bụng đánh một tiếng ợ no: "Nghĩ kỹ xem báo thù thế nào chưa?"
Lý Minh trầm mặc một lát: "Trước tiên nâng cao thực lực rồi tính sau."
Tần Kha hiếu kỳ nói: "An gia mạnh cỡ nào?"
Lý Minh nghĩ nghĩ: "Rất mạnh, ta cũng không hiểu rõ lắm về gia tộc này, chỉ biết An gia là một thế gia cổ xưa, hơn hai trăm năm trước đã cường thịnh như bây giờ."
Tần Kha lại hỏi: "Vậy Lý gia các ngươi trước đây lợi hại như thế nào?"
"Cũng tạm được, ta chỉ biết lúc trước ở Hoa Nam, ta muốn gì thì người nhà ta đều có thể làm ra cho ta." Lý Minh nghĩ nghĩ rồi nói thêm: "Thật ra gia tộc cường đại chưa chắc đã là một chuyện tốt, cây to đón gió, điều này cũng giống như đạo lý 'người sợ nổi danh, heo sợ mập', nếu mười năm trước gia tộc bọn ta chỉ là một tiểu gia đình bình thường, có lẽ đã không xảy ra sự kiện kia."
Tần Kha gật đầu, vỗ vỗ vai hắn: "Yên tâm đi, ngươi muốn báo thù, ta nhất định sẽ giúp ngươi."
Lý Minh nói rõ chi tiết: "Nói thật, ta chưa từng nghĩ tới có thể có những người bạn như các ngươi. Muốn nói không nghĩ để các ngươi giúp ta là nói dối, dù sao với sức một người ta, muốn báo thù quả thực là chuyện viển vông, nhưng nếu để các ngươi dính líu vào..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận